1 Trịnh Lĩnh có một vị hàng xóm, thoạt nhìn không nhiều tuổi lắm, một lần đi chung thang máy mới ngại ngùng bắt chuyện.
Vị hàng xóm này tên là Hoa Thất, vừa tốt nghiệp đại học, hàng ngày không đi làm, chỉ ở nhà vẽ truyện tranh, thu nhập tàm tạm cũng đủ sống.
2 Trịnh Lĩnh sang nhà hàng xóm nhỏ để xơi thịt, còn cầm theo chai rượu vang, khả năng cậu nhóc sẽ bảo không biết uống, nếu thế thì chẳng còn cách nào, hắn đành uống một mình thôi.
3 Hoa Thất chuẩn bị một bàn ăn thịnh soạn.
Đợi cả đêm chẳng ai đến.
Có chút tủi thân, từ đau thương phẫn nộ chuyển thành cảm giác thèm ăn, liền chén sạch chỗ thức ăn nguội ngắt.
4 Trịnh Lĩnh ngủ ở cơ quan, nhóm chạy dự án gồm sáu thành viên, chị Lý là người thân nhất với Trịnh Lĩnh, buổi trưa chị Lý gọi cơm hộp, hỏi Trịnh Lĩnh có muốn một suất không, hắn đáp không cần.
5 Đến tối Hoa Thất quay lại, mang theo phần cơm cho ba người, nhưng là ba suất cơm cực kì đầy đủ, cho cả chị Lý.
Chị Lý ăn cơm mà cảm động rớt nước mắt, khiến những đồng nghiệp khác cũng gọi Hoa Thất là cô vợ nhỏ, hiền lành đảm đang.
6 Chị Lý ăn chẳng nhiều, lần đưa cơm tiếp theo Hoa Thất vẫn chuẩn bị cả phần của chị.
Đúng dịp chị Lý mang một hộp chocolate cỡ bự cho cậu.
Bày biện xong đồăn đã được hâm nóng, Hoa Thất phát hiện còn sót một hộp liền chạy đi hâm lại.
7 Dự án sắp kết thúc, Trịnh Lĩnh càng lúc càng bận. Ngày ngày Hoa Thất đều đưa cơm cho Trịnh Lĩnh, đôi khi còn giúp hắn một tay.
Hai ngày cuối cùng nhân viên làm việc thâu đêm suốt sáng, Hoa Thất cũng kiên nhẫn ở lại cùng hắn.
8 Mọi việc đã chuẩn bị xong, chỉ còn chờ báo cáo dự án.
Trịnh Lĩnh về nhà ngủ một giấc trọn vẹn, tắm giặt thay quần áo, sang ngày thứ hai liền từ ông chú râu ria xồm xoàm cày cuốc mấy năm ở công trường biến thành một người đàn ông thành đạt đẹp trai ngời ngời.
9 Khi đã cơm no rượu say, đột nhiên Hoa Thất thấy buồn buồn liền chạy qua nhà vệ sinh.
Cả buổi mãi chẳng thấy ra, Trịnh Lĩnh phải đi tìm cậu.
“Hoa Thất? ”
“Ở đây.
10 Trịnh Lĩnh uống rượu vì thế tìm người đưa về. Hắn đứng ngoài hành lang, xem giờ thấy đã muộn nên không sang làm phiền Hoa Thất nữa.
Sau khi thức dậy Trịnh Lĩnh vẫn còn khá lo lắng, gửi tin WeChat cho Hoa Thất song chẳng thấy hồi âm.
11 Đã không muốn để ý đến hắn rồi, tiền cũng xếp riêng một chỗ, cớ sao chỉ vì hai ba câu nói đã bị dỗ dành ngon ngọt.
Lại còn vô cùng sung sướng chứ?
Có cái gì hay mà vui, chẳng phải chỉ là xem phim thôi sao.
12 Editor: sâu xanh
Beta: Katherine Kim
12.
Mấy ngày tiếp theo, Trịnh Lĩnh đưa Hoa Thất đi vườn bách thú, công viên, phố ăn vặt, viện bảo tàng, bảo tàng nghệ thuật, vân vân và mây mây.
13 Editor: sâu xanh
Beta: Katherine Kim
13.
Trịnh Lĩnh ngây ra chốc lát: “QQ của em ghi là hôm nay mà. ”
“Trên QQ ghi bừa thôi. Sinh nhật ngày 11/11, nhìn sao cũng thấy giả giả chứ nhỉ?!”
“Ầy, anh còn đang nghĩ ngày này đẹp lắm, đặt bánh sinh nhật còn được giảm giá 70% đấy.
14 Trịnh Lĩnh mới đưa Hoa Thất tiền cơm tháng này. Nhưng gần đây sếp của hắn muốn thắt chặt tình cảm nội bộ nhân viên, bữa nào cũng đưa họ ra ngoài ăn. Thế nên suốt một tuần rồi, Trịnh Lĩnh không hề bảo Hoa Thất đem cơm tới.
15 Vào dịp giáng sinh, công ty chẳng có việc. Trịnh Lĩnh bèn xin nghỉ mấy ngày, đưa Hoa Thất đi chơi khắp nơi.
Hắn biết cậu sợ cô đơn, biết cậu thích gây chú ý như con nít.
16 Khoảnh khắc cả hai đưa mắt nhìn nhau, Trịnh Lĩnh bảo: “Em thổi nến đi. ”
“Vâng…” Hoa Thất thổi phù, bốn năm lần mới tắt hết 23 cây nến.
Thổi nến xong, Trịnh Lĩnh bật điện.
17 Trịnh Lĩnh ôm Hoa Thất càng thêm chặt.
Đến lúc Hoa Thất bắt đầu nghi ngờ, Trịnh Lĩnh hơi lùi lại, sau đó rướn người phủ cái hôn lên bờ môi cậu.
Hoa Thất trợn tròn hai mắt.
18 Sớm hôm sau, Trịnh Lĩnh đi làm. Hắn đứng ở cửa nhà Hoa Thất chào cậu.
“Chào buổi sáng. ”
“Chào…” Mắt Hoa Thất sáng rực. “Cơm trưa của anh nè. ”
“Ừ, cảm ơn em.
19 Khi Hoa Thất đem cơm tối tới, chị Lý hết lời khuyên can cậu.
“Em à, em tốt như thế, sao lại đâm đầu vào thằng này chứ. Em xem chị có kém nó chỗ nào đâu.
20 Cuối năm, Trịnh Lĩnh hoàn thành hết việc, ngủ một giấc no nê rồi sang nhà Hoa Thất ăn bám. Ngày ngày Hoa Thất nấu toàn món ngon cho hắn. Thời gian còn lại, cậu phải chạy deadline.