41
Edit: Đồng – Beta: Đậu
Dương Uấn Chi bị làm đến nửa người ngã lên bàn, một bên rung động một bên kêu loạn, bài tập đã sớm vừa ướt vừa nhăn, thoảng ra hương vị tao lãng.
42
Edit: Đậu Đỏ
Ngô Thắng Vũ nhanh chóng đâm loạn trong cơ thể Dương Uấn Chi, hương vị tao lãng phía dưới làm hắn không cần cúi xuống cũng biết cậu bị hắn thao bắn nước tiểu.
43
Edit: Đậu Đỏ
Không nghĩ tới tao hóa này bị thao cả đêm vẫn còn thấy chưa đủ, còn muốn hắn cắm ngủ, Ngô Thắng Vũ cười cười, lúc này Dương Uấn Chi đã cầm gậy bổng dù mềm xuống nhưng phân lượng cũng không nhỏ nhét vào hoa huyệt đã không thể khép lại trong thời gian ngắn.
44
Edit: Đồng – Beta: Đậu
“Ngay cả nước tiểu của chồng cũng phải liếm khô, em thật là…” Ngô Thắng Vũ cũng không biết mình nên nói gì với em ấy mới tốt, cảm giác tâm lý đạt được thỏa mãn muốn bay lên, hắn không biết phải có bao nhiêu yêu thích mới có thể khiến cho người luôn luôn băng lãnh như cậu lại làm những chuyện này, mà cũng không biết từ lúc nào, hắn đối với người này không phải đơn thuần là hứng thú thôi nữa, Ngô Thắng Vũ không nhịn được cảm khái: “Bảo bối, rốt cuộc em yêu anh bao nhiêu a?”
Dương Uấn Chi không trả lời hắn, trong lòng lại nhủ có lẽ đã đến giai đoạn cuối, cậu cũng không nghĩ mình sẽ yêu hắn đến vậy, đổi thành người khác, đừng nói là động tình hay phát tao, chỉ cần nhìn thôi cậu cũng không muốn.
45
Edit: Đồng – Beta: Đậu
“Không cần. ” Nghe thấy Ngô Thắng Vũ nói muốn mua quần áo cho cậu, Dương Uấn Chi liền lắc đầu, cậu vừa mời hắn một bữa cơm, nhưng không ngờ một cái khăn quàng cổ trong một giây hoàn toàn xóa đi tiền cơm, hắn còn muốn mua quần áo cho cậu.
46
Edit: Đậu Đỏ
Dương Uấn Chi buồn bực muốn đánh hắn lại bị Ngô Thắng Vũ cầm chặt cổ tay, lột quần cậu xuống. Hạ thể không mặc quần lót trong nháy mắt liền phơi bày, nơi bị hắn khiêu khích đã chảy dịch, men theo phần đùi thon dài của cậu lăn tăn dọc xuống.
47 Ngô Thắng Vũ hiếm khi thấy yêu tinh của hắn ngại ngùng, nhìn cậu động tình nhưng không dám nhìn thẳng vào bộ dáng đang phản chiếu của mình, hắn đột nhiên ác liệt muốn bốn phía đều là kính, sau đó làm cậu để xem người này sẽ có phản ứng gì.
48
Edit: Đồng – Beta: Đậu
Khi trở lại nhà của Ngô Thắng Vũ, mặt của Dương Uấn Chi vẫn còn đỏ, không chỉ vì làm chuyện đó ở nơi công cộng mà còn là bởi sau đó hắn kéo cậu đến cửa hàng tình thú lần trước, hơn nữa lại mua những đồ vật khiến cậu vô cùng xấu hổ.
49
Edit: Đậu
Rốt cuộc cũng leo hết cầu thang, Dương Uấn Chi một tia sức lực cũng không còn, cậu trực tiếp bò lên sàn nằm xuống, Ngô Thắng Vũ cũng thuận theo cậu cùng nằm sấp xuống, côn thịt giống mô tơ điện tiếp tục thao cậu.
50
Edit: Đậu
Dương Uấn Chi vừa kêu vừa cọ cọ nơi riêng tư của mình với miệng Ngô Thắng Vũ, hoa huyệt phía trước đã được giang tắc thay thế, hắn hé miệng ngậm lấy nụ hoa sưng to đang cọ loạn trên môi.
51
Edit: Đậu
Làm nhiều như vậy Dương Uấn Chi rốt cuộc mới hiểu rõ cái gì gọi là chính hư thoát, chờ tất cả đồ vật trong cơ thể chảy ra xong, cậu đã nặng nề chìm vào giấc ngủ.
52
“Này, cuối cùng cậu có giúp tôi thăm dò hay không?”
“Ây da, ta nói Đại tiểu thư phân phó sao tôi dám không không làm đây? Tôi có chụp lại rồi, cô tự xem đi.
53
Edit: Đậu
Rất nhanh bí mật của Dương Uấn Chi bị phơi bày, giống như đợt dịch bạo phát, tàn phá bừa bãi trong sân trường
Mỗi ngày đến lớp mọi người đều dùng ánh mắt quái dị nhìn cậu và Ngô Thắng Vũ.
54
Edit: Đậu
Nghe Ngô Thắng Vũ nói, mắt mũi Dương Uấn Chi đều chua xót, vừa muốn khóc vừa muốn cười, không có gì thỏa mãn bằng việc ái nhân ở bên cạnh mình, nói những lời ngọt ngào xoa dịu tâm hồn đang thương tổn, làm mình hạnh phúc.
55
Edit: Đậu
“Cao trào thật nè a. ” Ngô Thắng Vũ xoay người áp xuống, thả bàn chân xinh đẹp của Dương Uấn Chi ra, mắt cá chân mảnh khảnh một bàn tay cũng có thể nắm chặt, khớp xương lồi lõm khả ái.
56
Edit: Đậu
“Vợ, cắm nữa sẽ không được đó. ”
“Còn…… A ha…… Còn không phải tại anh quá lớn. ” Đâm cậu no đến mức không có bất kỳ khe hở, giống như là muốn đâm tới dạ dày luôn.
57
Edit: Đậu
Ngô Thắng Vũ cẩn thận ôm Dương Uấn Chi vào lòng, tựa vào lồng ngực hắn, đồ vật bên trong chẳng những không có trượt ra trái lại càng vào sâu hơn.
58 Dương Quân bày ra bộ dáng đơn thuần lương thiện, ánh mắt mới khóc qua sưng như quả hạch đào, hơn nữa trên má bị người đánh hằn mấy dấu tay, vén tay áo đồng phục lên còn lỗ chỗ những vết xanh tím, vừa nhìn đã biết xuống tay không nhẹ, giống như phải chịu oan ức thật lớn.
59 Lúc Ngô Thắng Vũ chạy tới đã thấy là Dương Uấn Chi ngồi ở ven đường cầm hành lý, thân thể đơn bạc vì gió lạnh mà run bần bật, nhìn đến những giọt nước mắt đang lăn dài của cậu, trái tim hắn như bị ai giày xéo rồi hung hăng xát muối vào.
60 Không nghĩ tới Ngô Thắng Vũ lại có khúc mắc nhiều năm như vậy, Dương Uấn Chi không biết phải an ủi hắn như thế nào, nhớ tới lúc trước hắn đã từng nói có cha mẹ dù không ly hôn nhưng lại không xứng với hai chữ đó, đại khái là nói chính mình đi.