1
Edit: Kogi
Meo…
“Anh đúng là một người đàn ông vô vị!”.
Bốp! Cái bạt tai vốn định giáng xuống mặt anh bị anh theo phản xạ đỡ được, tình cảnh này đối với anh dường như không thể quen thuộc hơn, cô gái không thể chịu nổi việc đàn ông thiếu quan tâm săn sóc mình, tức giận quay đầu bỏ đi trong tiếng cãi vã tức giận, rời khỏi quán cà phê tao nhã, bỏ lại những vị khách ngạc nhiên và anh với vẻ mặt bất đắc dĩ.
2
Edit: Kogi
Mèo và chó?!…Mèo tất nhiên là không giống chó rồi, nếu bạn nuôi một chú chó, chỉ cần đối xử tốt với nó một ngày, sau này bạn có mắng nó đánh nó, nó vẫn một lòng với bạn, nuôi mèo thì khác, bạn đối xử tốt với nó mỗi ngày, cho ăn cho ngủ còn nuông chiều nó, nó không vui thì lập tức không thèm để ý đến bạn! Nhưng nếu ai thích bị ngược đãi như vậy thì nuôi mèo đi.
3
Edit: Kogi
La Vĩ Huyền tóm cậu vào nhà, vừa đóng cửa quay đầu lại liền nhìn thấy vẻ mặt nôn nóng của cậu bé, đôi mắt to tròn đảo tới đảo lui không chịu nhìn thẳng La Vĩ Huyền, sắc mặt từ đỏ chuyển sang trắng, La Vĩ Huyền tưởng cậu căng thẳng, hỏi cậu làm sao, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức đỏ như trái cà chua chín.
4
Edit: Kogi
La Vĩ Huyền thực sự không thể chịu nổi tiếng ồn bên ngoài phòng, chẳng hạn như bịch! Bốp! Choang!!…Tiếng kim loại va chạm như vậy quả thực sắp khiến anh phát điên rồi!! La Vĩ Huyền ôm gối phủ lên đầu lăn một vòng trên giường, không chịu nổi quát bên ngoài: “Cháu dừng lại ngay cho chú!!!”.
5
Edit: Kogi
La Vĩ Huyền ngồi ở mép giường, cầm di động nói chuyện với Hứa Duy Hân, một tay khác không quên day day trán, nghĩ tới con mèo kia liền đau đầu
“Cái cô Thẩm Viên Trân đó! Từ bốn rưỡi đến giờ liên tục gọi điện quấy rầy tôi, bảo tôi báo cho anh gọi điện cho cô ta, Tổng giám đốc, tôi còn tưởng anh đá cô ta rồi cơ!”.
6 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Kogi
Đến bây giờ Thẩm Viên Trân mới biết mình yêu La Vĩ Huyền, ban đầu cô thấy La Vĩ Huyền có tiền có địa vị lại đẹp trai nên bám vào, sau khi ở bên nhau mới phát hiện anh vừa vô vị vừa không biết quan tâm săn sóc, là kẻ cuồng công việc tiêu chuẩn nên giận dữ rời đi, nào ngờ, sau khi chia tay lại nếm trải nỗi khổ vì tình, qua lại với người đàn ông nào cũng thấy không thoải mái, cô yêu La Vĩ Huyền rồi.
7
Edit: Kogi
Thẩm Viên Trân không xung đột với mèo con, cô ta vội vàng đến cửa hàng gần đó mượn phòng vệ sinh sửa sang lại đầu tóc, phải xinh đẹp để đi gặp La Vĩ Huyền, không cần phải vì một đứa trẻ đáng ghét mà lỡ việc chung thân đại sự, nghĩ tới mấy con mèo trên tường rào, Thẩm Viên Trân liền thấy bực tức.
8
Edit: Kogi
Mèo con ngồi ở ban công phòng La Vĩ Huyền, trên trời chim chóc bay lượn, tâm tư mèo con đều đặt ở chỗ La Vĩ Huyền, cậu không vui, lo La Vĩ Huyền thay lòng đổi dạ, chuyển sang quan tâm người phụ nữ kia thay vì mèo con, tâm trạng không tốt, liền không hăng hái kêu réo với lũ chim như ngày thường.
9
Edit: Kogi
Mèo con trốn trong tủ quần áo nên cả người dính đầy bụi, La Vĩ Huyền gọi cậu vào phòng tắm để lau sạch, mèo con ghét nước nhưng thích dùng vòi sen xịt lên tường, mèo bình thường tuyệt không làm được như vậy.
10
Edit: Kogi
Mặt trời lên cao, một đôi mèo Xiêm đen trắng ngồi trên bờ tường, dùng vẻ mặt u buồn nhìn bầu trời.
Cửa mở, một bà nội trợ xách giỏ thức ăn đi ra, dùng cánh tay mập mạp của mình vẫy hai con mèo trên tường.
11
Edit: Kogi
Mọi người trong công ty đều nhận thấy, hôm nay Tổng giám đốc đến cực kì sớm, nhân viên đưa trà vào phòng làm việc đi ra, nói ngón tay Tổng giám đốc gõ bàn phím nhưng không ấn xuống, hình như có tâm sự gì, có lẽ là đang chờ ai đó, không lâu sau, thư kí Hứa đưa một đứa bé xinh xắn tóc xanh đến, chỉ tay vào phòng làm việc của Tổng giám đốc, đứa bé liền chạy vụt về phía cửa.
12
Edit: Kogi
“Mèo con, không được quên lời anh dặn nghe chưa”.
“Vâng ạ!!”.
“Vâng cài gì?”.
13
Edit: Kogi
Na Na Quả và Mễ Quả từ trên nóc nhà thấy Hứa Duy Hân lái xe rời đi, nghe thấy hắn khi nói chuyện điện thoại có nhắc đến mèo con, thế là kêu meo meo đòi Hứa Duy Hân đưa chúng nó đi cùng.
14
Edit: Kogi
Tiếng dao nĩa va chạm lách cách, tiếng nói chuyện thì thầm, tiếng đàn piano du dương trầm bổng, bồi bàn đi lại trong đại sảnh phục vụ trà nước, dưới ánh đèn lãng mạn, những cô gái trẻ trung mặc lễ phục duyên dáng nhận lời mời khiêu vũ lịch thiệp của các chàng trai, lại là một buổi tiệc xã giao của giới thượng lưu.
15
Edit: Kogi
Sáng nay, mèo trên bờ tường hơi khác mọi hôm.
Những buổi sáng bình thường, trên bờ tường sẽ có hai chú mèo xiêm một đen một trắng và một chú mèo mập, hôm nay lại có thêm một chú mèo con màu lam.
16
Edit: Kogi
Mèo con lại đi tìm bọn Na Na Quả.
“Na Na Quả, chị đã xem quảng cáo pudding đó chưa?”.
17
Edit: Kogi
Phòng tài liệu ở ngay trước mặt La Vĩ Huyền, cửa vẫn mở, chỉ cần gọi một tiếng, mèo con sẽ chạy ra, nhưng La Vĩ Huyền không làm như vậy, anh gọi điện thoại cho mèo con.
18
Edit: Kogi
Sáng sớm hôm sau, La Vĩ Huyền giúp mèo con đeo balo, dẫn mèo con xuống lầu, rồi đưa cho mèo con một chiếc điện thoại di động, nói với mèo con rằng điện thoại di động và điện thoại bàn có chức năng giống nhau, mèo con cảm động nắm chặt di động trong tay, La Vĩ Huyền lại dặn dò mèo con phải đi đường cẩn thận không được la cà.
19
Edit: Kogi
Lâm Triết Trình nhìn chiếc balo mèo trắng lông xù sau lưng mèo con, linh hoạt xuyên qua đám người đi đến phía trước, hơn nữa còn đứng trước mặt cậu, cậu bé nhìn pudding trước mặt mình, Lâm Triết Trình thấy cậu lộ vẻ nghi hoặc, sau đó, cậu ngẩng đầu.
20
Edit: Kogi
Hứa Duy Hân vươn người mở cửa xe bên phải, mèo con liền xông vào ôm chặt Hứa Duy Hân.
“Hu hu ~~! Anh Duy Hân!!”.