1 Tỉnh dậy sau một giấc ngủ phát hiện mình đã xuyên qua, có đáng buồn không?Cứ coi như xuyên qua không đáng buồn, nhưng nếu phát hiện mình biến thành đứa bé mới sinh, có đáng buồn không?Vậy coi như biến thành đứa bé cũng không thể buồn được, nhưng nếu phát hiện mình bị ném bỏ, dù sao cái này cũng nên coi là rất đáng buồn rồi!Nói tóm lại, hiện tại Tử Lan Thanh có cảm giác buồn bực tới cực điểm.
2 Có một bi kịch, đó là một lão đại hắc đạo không biết vì sao mình trở thành một đứa bé, hơn nữa sau này Tử Lan Thanh mới biết, lúc ấy tiểu quỷ kia chỉ có bảy tuổi!Một tháng sau.
3 Vì vậy hắn bắt đầu suy tính thực hiện một kế sách rất lớn. Ngày thứ nhất, hắn len lén lấy y phục của đứa bé kia đi vứt lung tung, sau đó chờ bà vú phát hiện sẽ cùng mắng mỏ rồi cắt bỏ hết quần áo của đứa bé kia.
4 "A. . . " Một tiếng hét thảm thương phát ra từ miệng của tiểu quỷ, và tự nhiên Tử Lan Thanh đang ở trong tay hắn cũng theo đó mà rơi xuống, thấy đứa bé sắp té ngã trên đất, bà vú mắt gấp tay nhanh(vội vàng) giơ tay ra đón được nàng.
5 "Chiều hôm nay ta tự mình đi một chuyến với ngươi. " Trong mắt nam tử xinh đẹp lóe lên tinh tinh quang, chắc chắn dựa vào lời của mình, Từ thị sẽ tin tiểu vương gia này, đến lúc đó hắn cũng sẽ không làm phiền mình nữa.
6 Bà vú nhìn nam tử xinh đẹp tuyệt luân đang cười vui vẻ như vậy, khẽ mím môi, không phải vì khuôn mặt tươi cười của nam tử kia, mà vì nam tử kia lại không tức giận với đứa bé.
7 "Hừ! Cái này của lão nương muốn bao nhiêu đồ chơi kia của ngươi thì có bấy nhiêu!" Tử Lan Thanh tức giận quát lên với tiểu quỷ mao đầu, sau khi gào xong nàng ngây người ra, từ lúc nào nàng lại trở nên như vậy chứ?Thì ra nàng chính là một con sâu háo sắc.
8 Liên tục cằn nhằn sư phụ trong lòng, tiểu quỷ nào đó không đàng hoàng đi chăm sóc ‘ kẻ điên ’ này, mà rẽ sang lối khác đi tìm mẫu thân hắn. Mẫu thân của tiểu quỷ là đương kim Hoàng quý phi, là người dưới hai người trên vạn người!Mà hoàng hậu lại chỉ có một công chúa, Hoàng quý phi lại có duy nhất một đứa con trai, dĩ nhiên tiểu quỷ kia được nhận hết sủng ái.
9 Hai năm sau, sáng sớm nào đó, Tử Lan Thanh bò dậy không vui nhìn khuôn mặt tinh xảo trước mặt mình, nàng nhớ rõ ràng tối hôm qua chờ tiểu quỷ này ngủ mới bò đến chỗ cạnh hắn để ngủ, nhưng sáng nay tỉnh lại nàng vẫn ở trong ngực tiểu quỷ này.
10 Tử Lan Thanh nhận thấy từng trận đau đớn truyền tới từ mông mình, đầu óc trống rỗng. Không phải nàng không thể để người đánh, mà là. . . nàng chưa bao giờ bị người ta đánh vào mông! Nhưng cái mông nhỏ của nàng lại bị một tiểu quỷ mới có chín tuổi đánh, có phải loạn rồi hay không?"Chu Tử Mặc, ngươi dám đánh lão nương!" Tử Lan Thanh tức giận, hoàn toàn quên mất bây giờ mình đang ở nơi nào, lớn tiếng rống lên.
11 "Tất nhiên là có thể. " Lão hoàng đế hiền hòa nói. Nghe được giọng nói tuỳ ý kia, mắt Tử Lan Thanh trợn trắng, có thể tôn trọng ý kiến của nàng một chút được không?Dĩ nhiên những người ở đây không nghe được tiếng lòng của Tử Lan Thanh, nên sứ giả nước Ba Tư bước từng bước về phía nàng, nhìn cái tên cực kì nghiêm túc trước mặt, Tử Lan Thanh chẳng biết tại sao mình lại lui về phía sau môt bước.
12 "Tiểu vương Gia, nô tài cả gan hỏi một câu, là thiên kim nhà ai có thể lọt vào mắt vương gia thế ạ?" Tiểu Tam như mèo thấy mùi cá, mang bộ mặt tò mò lại gần Chu Tử Mặc hỏi.
13 Chỉ là cảm giác này thật không tệ, hắc hắc. . . Mẫu thân giúp hắn lừa gạt con nhóc, nàng chắc chắn không thoát khỏi lòng bàn tay của hắn, tốt nhất nên ngoan ngoãn chờ trở thành vương phi của hắn thì hơn.
14 Bị một tiểu quỷ cắt đứt ‘ học tập ’của mình, cái miệng nhỏ nhắn của Tử Lan méo mó, coi thường giơ ngón giữa lên với tên tiểu quỷ kia, sau đó thân thể mập mạp quay ngoắt đi, chạy tới vườn hoa.
15 Mở cái miệng nhỏ nhắn của mình ra, Tử Lan Thanh hung hăng cắn lên khuôn mặt tinh sảo của Chu Tử Mặc, không cắn bị thương gương mặt của tiểu quỷ này thì nàng cũng không gọi là Tử Lan Thanh.
16 Trong phòng tất cả từ lớn đến nhỏ, tất cả đều là mỹ nam, từng mỹ nam một khiến nàng mở to mắt cái miệng nhỏ nhắn chảy ra nước miếng trong suốt, cực phẩm! Toàn bộ đều là cực phẩm!"Ha ha.
17 Bởi vì ngày hôm nay, Tử Lan Thanh phải một thân một mình đối mặt với những công chúa cách cách kia. Chu Tử Mặc là hoàng tử, không thể cứ mang theo nàng đến lớp của hoàng tử bối lặc học, nên Tử Lan Thanh chắc chắn phải tiến về lớp của công chúa cách cách.
18 "Nô tỳ. . . Tuân lệnh. " Bà vú đứng lên theo đôi tay nhỏ bé của Tử Lan, mà sắc mặt của nàng đã hơi trắng bệch, nàng biết ý tứ của tiểu vương gia. Nô tỳ vĩnh viễn chỉ là nô tỳ, cho dù tiểu cách cách có lệ thuộc vào nàng đi nữa, nàng vẫn là một nô tỳ, mà hôm nay hành động của nàng, đã vượt qua nguyên tắc mà một nô tỳ cần có.
19 Nhìn lên đĩa sườn xào chua ngọt thơm phức còn có một đĩa điểm tâm giống như Phỉ Thúy trước mặt, Tử Lan Thanh đang rất rối rắm. Nguyên nhân là do lời nói của tiểu quỷ Chu Tử Mặc.
20 Phản ứng của hắn đã chứng minh. . . hắn bị trúng tim đen rồi hả?"Cái Phỉ Thúy Lục Liễu gì, ta không biết!" Giọng nói của Chu Tử Mặc càng cứng ngắc, mà khuôn mặt khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu kia cũng đột nhiên đỏ hồng lên.