81 Gió lạnh cuốn những bông tuyết trên người cô gái kia xuống, chỉ thấy nữ tử có khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn, đôi mắt long lanh, sống mũi cao thẳng, đoi môi hồng nhuận, nhìn mặt thì tầm mười bốn mười lăm tuổi.
82 Gió lạnh thổi tuyết bay, bên trong nhà màu hoàng quất (màu vàng giống trái quýt) ánh đèn ấm áp chiếu xuống, trên cửa sổ hình ảnh tuyết rơi nhiều, đột nhiên một bóng người thoảng qua.
83 Tiếng pháo nổ vừa dứt, Mặc Ly liền từ ngoài cửa nhẹ nhàng bước vào, chạy vội đến nhìn Dạ Nguyệt Sắc, thấy nàng sắc mặt tái nhợt, Mặc Ly liền thấy áy náy.
84 Liên tiếp ba ngày nay, các con đường chính ra vào kinh thành ra đều bị binh lính canh giữ nghiêm ngặt, triều đình tuyên bố gian tế Bắc Mạc lẻn vào kinh thành, thị vệ tuần tra trong thành được lệnh không được cản trở mọi hình thức tìm kiếm.
85 "Nguyệt Nguyệt. . . . . . " Dạ Nguyệt Sắc hưng phấn tiến tới trước mặt Nguyệt Vô Thương , khuôn mặt tươi cười rạng rỡ như hoa, " Nếu ta đây làm Sơn Đại Vương, sẽ đi bắt vô số mỹ nhân về làm áp trại !"Lông mày Nguyệt Vô Thương nhảy lên, vô số áp trại mỹ nhân? Trừ phi hắn chết !Có lẽ đầu lĩnh sơn tặc đánh xe bên ngoài vô cùng hưng phấn, đem xe ngựa bắt được chạy thật nhanh, đột nhiên gia tăng tốc độ khiến Dạ Nguyệt Sắc nghiêng về phía trước, Nguyệt Vô Thương cưng chìu mà lại bất đắc dĩ đưa tay ôm người Dạ Nguyệt Sắc vào trong ngực, thở dài, khẽ cắn lỗ tai Dạ Nguyệt Sắc, " Bụng ngươi lớn như vậy rồi, sắp làm mẹ, sao không để tâm một chút.
86 Lâm thành, tướng quân đóng ở Nguyệt Quốc chẳng những cuối cùng không có nghe theo lời của Nguyệt Lưu Ảnh phân phó, lui giữ các huyện ven sông, ngược lại còn tập kết hàng loạt binh mã đuổi bắt Nguyệt Lưu Ảnh.
87 Sau một tiếng vang thật lớn, núi đá bắt đầu rung chuyển, Dạ Nguyệt Sắc chỉ cảm thấy dưới lòng bàn chân lung la lung lay giống như động đất, căn bản là chân đứng không vững, ngay tiếp theo đó đầu cũng bắt đầu choáng váng.