1 Đồng cỏ Tây Tạng rộng ngút ngàn, từng đợt gió thổi khiến thảm cỏ xanh mượt cao quá thắt lưng người lớn ngã rạp về một phương, tạo thành những đợt sóng lan xa, lớp này biến mất lại xuất hiện một lớp mới.
2 Nam Sơn châu nằm ở cực Nam của Lạc Thiên quốc, cách đây 10 năm, Nam Sơn châu là một quốc gia nhỏ tên Viễn Thiên, sau đó quy thuận và trở thành một châu mới của Lạc Thiên quốc, lấy tên là Nam Sơn châu, kinh đô cũ đổi thành Nam Sơn thành.
3 Mặt trời đã lên cao trên đỉnh đầu, vài cơn gió mát thổi qua cũng không làm dịu được không khí đang nóng hừng hực trong khu chợ đấu giá. Tiếng ngựa hí đầy giận dữ vang xa, Tùy Phong đã chồm lên không biết bao nhiêu lần mà khí lực vẫn đang rất dồi dào, bất cứ ai cả gan thử sức cũng bị nó hù sợ chết đứng dù con ngựa đã bị cột chặt lại còn thêm hai tráng đinh ra sức ghì lại.
4 Phía Đông dãy Nam Sơn là biển Đại La Hải, phía Tây chính là sa mạc Thanh Miêu nổi tiếng. Muốn đến biển hay đến sa mạc tất nhiên đều phải vượt qua đỉnh Nam Sơn hùng vĩ.
5 Mất hơn một ngày, cuối cùng cả ba người cũng vượt qua được đỉnh Nam Sơn. Mặt trời vừa buông xuống, họ cũng vừa tới chân núi. Cả ba quyết định dừng chân nghỉ lại trong một cái hang đá nhỏ, lấy sức để ngày mai bắt đầu vượt qua sa mạc Thanh Miêu, cũng đồng thời chờ hộ vệ Phi Hổ của Phụng Phi Vũ kịp đuổi đến.
6 Sâu Thanh Miêu kỳ thực là một loài rắn lớn chỉ sinh sống ở sa mạc Thanh Miêu. Con nhỏ nhất đã dài hơn 3m, bề ngang còn lớn hơn cả một sải tay của người trưởng thành.
7 Tùy Phong tuy hoảng sợ nhưng không bỏ chạy, chỉ thở từng tiếng nặng nề, dùng dằng dẫm vó tại chỗ, Hồ Hiểu Minh ngồi trên lưng cũng đã nhìn thấy con quái vật kia, tay càng cầm chặt dây cương, ngây ngốc nhìn trừng trừng thân hình rắn to lớn sừng sững trước mặt.
8 Lễ rải tro được tổ chức long trọng ở đỉnh cao nhất của dãy Long Sơn. Phụng Phi Vũ cùng Mạc Kỳ Phong được xem như khách quý, cũng được mời đến tham dự, nhưng không ai cho họ biết kỳ thực người đã khuất kia là con gái của tộc trưởng.
9 Hồ Hiểu Minh vốn là đang diễn kịch, nhưng thực chất cũng đã thể hiện một phần bản chất ngây thơ luôn ẩn sâu trong người nàng. Từ nhỏ đã vô cảm khiến nàng đối với những thứ cảm xúc rất con người lại có phần xa lạ.
10 Tùng thành ngoài nổi tiếng bởi rừng tùng cổ thụ còn nổi tiếng nhờ khu chợ nằm hai bên bờ con sông Thụy Khuê chảy qua thành. Thực ra đây chỉ là một nhánh khá nhỏ của sông Thụy Khuê, hai bên bờ được nối liền bởi những cây cầu gỗ, thân cầu được trạm trổ hình mây gió cách điệu, đây cũng là nơi diễn ra lễ hội hoa đăng thường niên của Tùng thành.
11 Mật thất hôm nay không chỉ có Phụng Phi Vũ cùng Hồ Hiểu Minh mà còn có thêm một vị cao quý, Phụng Phi Thiên nhận được mật báo hoàng đệ đã tìm được người giải độc thì vui mừng khôn xiết, không nói hai lời đã vội mặc thường phục vi hành đến Tùng thành muốn nhìn tận mắt mới chịu yên tâm.
12 Nước sông Thụy Khuê trong vắt soi rõ màu xanh tràn đầy sức sống của rừng cổ thụ hai bên bờ. Khí lạnh từ mặt nước bốc lên tạo thành một lớp sương mỏng mờ ảo phảng phất khiến phong cảnh càng thêm huyền ảo mê hoặc lòng người.
13 Phụng Phi Vũ nhìn nét mặt ngơ ngác của Hồ Hiểu Minh thì đôi mắt vốn băng lãnh hơi nhu hòa đôi chút, khẽ vuốt mái tóc ngắn ngủn kỳ lạ của nàng, trấn an.
14 Học chữ, học chữ a~ thôi giết người luôn đi cho nhanh. Đường đường một đại sát thủ nói rành mạch năm, sáu thứ tiếng quốc tế như nàng lúc này lại cong lưng ngồi học từng chữ một cách khó nhọc.
15 Mỹ Nhân lâu không hề có phòng thượng hạng số 5. Trên tầng cao nhất chỉ có đúng 4 phòng thượng hạng dành cho khách quý, chỉ những người trong nội bộ mới hiểu phòng thượng hạng số 5 là gì.
16 Buổi tối hôm đó là buổi trị độc nặng nề nhất trong suốt 1 tháng qua. Phụng Phi Vũ sau khi ở Mỹ Nhân lâu lôi cổ nàng hồi phủ liền nhất mực yên lặng, dù thường ngày hắn vốn ít nói nhưng cũng hỏi han nàng hai ba câu, giờ thì chính là ngậm chặt răng không thốt ra một chữ, không khí giữa hai người càng lúc càng căng thẳng đến quỷ dị.
17 Hồ Hiểu Minh càng đọc càng hiểu về Phụng Phi Vũ thì tâm nàng lại càng đau thương. Giữa hai người có những điểm tương đồng kỳ lạ, hắn và nàng cùng bị đem dùng như một con cờ, hắn và nàng đều không được người thân sinh ra mình yêu thương, mà về phía nàng chính là người cha lạnh lùng tàn nhẫn dám ôm hai đứa con gái song sinh quăng xuống đất để tìm ra nữ nhân duy nhất cho Hồ tộc, hắn và nàng đều có những người anh yêu thương, che chở ình.
18 Hồ Hiểu Minh bàn bạc chuyện kinh doanh của Ủng Phong suốt một đêm cùng Nhạc quân sư, sau khi hắn đi rồi liền đọc thêm ít sách y dược mà hắn mang đến, mãi đến khi trời sáng rỡ từ lâu mới chịu buông sách.
19 Chuyện gì đến sẽ đến. Hồ Hiểu Minh bình tĩnh ngồi trong tiểu đình nhìn Mạc Kỳ Phong giận dữ đi đi lại lại, tự hỏi không biết bước chân hậm hực của hắn có in luôn thành vết hay không.
20 Phụng Phi Vũ hôn mê suốt hai ngày cuối cùng cũng tỉnh lại. Hải Nguyệt suốt ngày ở cạnh chăm sóc đến quên ăn quên ngủ, lúc hắn tỉnh dậy đã thấy khuôn mặt gấu trúc ngơ ngác của nàng kề sát thì có chút giật mình, sau đó mới dần nhớ hết mọi việc, lòng hắn rối bời, không hiểu nổi cảm xúc chính bản thân mình lúc này.