41 “Ách”Ân Tịch Ly thở gấp, Hạ Thiên này quả thật là có bản lĩnh làm cho tính tình của hắn trở nên hư hỏng, nhắc tới cũng cảm thấy kỳ quái, ở trong triều người ta gọi hắn là Thiết Diện Diêm La, vậy mà ở trước mặt Hạ Thiên, lúc nào hắn cũng giống như núi lửa đang bạo phát, kiềm chế kiểu gì cũng không nén được lửa giận, vậy nên mỗi lần hắn đều thay đổi biện pháp chỉnh nàng để trút cơn giận của mình.
42 “Aizz, Hổ Tử, ngươi thật sự không muốn mua một hộp về dùng thử sao? Đây chính là phát minh mới nhất, trong thiên hạ chỉ một nhà có, tuyệt đối không có nhà thứ hai, nếu ngươi không mua, chỉ sợ sau này không còn cơ hội rồi!”Ở phòng bếp rộng rãi chất đầy những rau củ xanh tươi, bọn hạ nhân đang bận rộn tới tới lui lui, đột nhiên tất cả đều đồng loạt dừng lại, tầm mắt hướng về phía hai bóng dáng đang đứng sát nhau ở đằng sau bếp lò.
43 “Dục. . . dục. . . dục tiên hoàn?” Vương Nhị Hổ hoàn toàn nói cà lăm, mặt đỏ đến tận mang tai, giống như một nàng dâu nhỏ, giọng nói càng lúc càng trở nên thấp dần: “Hạ cô nương, ngươi.
44 Nàng cất bạc, vui vẻ tiêu sái rời đi. Để lại Vương Nhị Hổ ngơ ngác ngồi dưới đất, trong đầu hiện lên toàn bộ đều là nụ cười rực rỡ của Hạ Thiên, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, nàng lại nở nụ cười với hắn nha.
45 “Thế nào? Không có việc gì thì bản phi không thể gọi ngươi sao? Ngươi thật to gan, tưởng rằng mình hầu hạ Vương gia thì có thể không đem người khác để vào mắt phải không? Ngươi cho rằng gần quan thì được lộc, một ngày nào đó Vương gia sẽ sủng ái ngươi có phải không?” Liên Tĩnh cất cao giọng nói, giọng điệu trong lời nói đều hoàn toàn thay đổi, ẩn hiện sát khí cực kỳ rõ ràng.
46 Hạ Thiên bị đánh đến mức choáng váng, ánh mắt lại gắt gao trừng lên nhìn thẳng vào Liên Tĩnh, nếu như ánh mắt có thể giết người, chỉ sợ là Liên Tĩnh đã sớm hồn phi phách tán rồi!Được, được lắm, dám đánh nàng như vậy! Nàng – Hạ Thiên, sẽ nhớ kỹ nàng ta! Nữ tử báo thù mười năm chưa muộn, nàng không tin một người đến từ hiện đại như mình lại đấu không lại nữ nhân lạc hậu mấy ngàn năm văn hóa này.
47 Mạc quản gia biết người hắn hỏi là Hạ Thiên, ngẫm nghĩ một hồi rồi nói: “Hôm nay lão nô đi mua một ít vải màn, lúc trở về thì thấy Hạ cô nương đang ở trong phòng, lão nô bảo nàng đi ăn tối, Hạ cô nương nói là mình không đói bụng, muốn ngủ, lão nô liền rời đi, bây giờ chắc là đang nằm ngủ rồi!”Ân Tịch Ly gật gật đầu: “Hiếm khi thấy nha đầu kia an phận như hôm nay.
48 Đi đến bên ngoài cửa phòng, hắn không nói hai lời, nhấc chân đạp lên cửa: “Nha đầu!”Vừa bước vào, trong phòng không đốt đèn nên cực kỳ u ám, nhưng đối với người tập võ như Ân Tịch Ly mà nói thì không hề bị ảnh hưởng, tầm mắt đảo quanh một vòng, rơi vào trên giường đang lộ ra bóng dáng của một người.
49 Trừng mắt nhìn, hít hít lỗ mũi đột nhiên đau xót, Hạ Thiên vội vàng giơ tay lau mắt, không ngừng chửi rủa chính mình một trận. Mẹ nó, khóc cái cọng lông, có cái gì tốt mà khóc, cùng lắm thì ngày mai chỉnh chết nàng ta đi, chỉnh chết rồi thì bỏ trốn, không có tiền không sao cả, mất mạng mới là chuyện lớn!Hừ! Quyết định như vậy đi, ngày mai nàng sẽ báo thù! Báo thù xong sẽ bỏ trốn, thế lực của Vương phủ tuy lớn nhưng nàng không tin bọn hắn có thể hai tay che trời, cùng lắm thì giả làm ăn mày vài hôm, bọn hắn nhất định sẽ không đoán được nàng lại có quyết định này!Nghĩ vậy, tâm tình của Hạ Thiên tốt lên không ít, cơn buồn ngủ cuốn đi tất cả, nàng lật người, mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.
50 Hai môi kề nhau. “A. . . . Ngôn Hoan. . . . ”Đột nhiên, một giọng nói mơ mơ hồ hồ truyền tới, Hạ Thiên ở trong cơn ngủ say lẩm bẩm vài tiếng, lông mày khẽ chau lại, bộ dáng dường như ở trong mộng của nàng đang cực kỳ bất an.
51 Bên trong Tây Sương viện, Mạc quản gia đang sai hai nha hoàn dọn dẹp lại vài thứ, hôm nay Vương gia đã đặc biệt dặn dò, nói thân thể của Hạ cô nương không được khỏe, bảo hắn gọi mấy nha hoàn tới hầu hạ nàng, nhưng nói nửa chừng, lại cảm thấy Hạ Thiên vốn vào trong phủ làm nha hoàn là để ình giáo huấn, sao có thể để cho nha hoàn khác tới hầu hạ được, vì thế đành phải ấy nha hoàn khác tiếp nhận công việc của Hạ Thiên, để cho nàng được nghỉ ngơi vài ngày.
52 Cằm của Mạc quản gia vẹo sang một bên, suýt chút nữa thì rơi xuống, cái này. . . . Vương gia quả thật rất thần kỳ, đến cả việc Hạ cô nương muốn xin phép nghỉ cũng đoán trước được, hắn liên tục đổ mồ hôi hột, không ngờ Vương gia nhà mình lại thần thông như vậy, song, mặc dù rất kinh ngạc, nhưng hắn vẫn đem những điều mà Vương gia đã dặn dò trước đó để trả lời nàng, hắn lặp lại một lần nữa: “Xin nghỉ? Xin nghỉ để làm gì?”“Xin nghỉ đương nhiên là để thả lỏng thể xác và tinh thần rồi, Mạc quản gia, ngươi xem, tháng vừa rồi ta làm việc còn tốt hơn người khác gấp vài lần, ngay cả mười mấy năm qua ta cũng chưa từng làm nhiều việc như vậy, ta cũng là người nha, nếu cứ tiếp tục như vậy, thể xác và tinh thần của ta sẽ rất mệt mỏi, đến một lúc nào đó rồi cũng sẽ gục ngã, chẳng may ta mà gục ngã thì làm sao mà hầu hạ Vương gia? Vừa hay hôm nay Vương gia bận việc.
53 Liên viện. Liên viện là chỗ ở riêng biệt của trắc phi Liên Tĩnh tại Ly vương phủ, biệt viện được thiết kế trang hoàng lộng lẫy, chín đoạn hành lang gấp khúc trùng trùng điệp điệp, đình viện tĩnh mịch và rộng lớn.
54 Một câu “vương phi nương nương tương lai” kia của nàng làm cho đôi mắt của Liên Tĩnh sáng lên, nói xong lời cuối cùng, nàng dứt khoát bỏ luôn hai chữ “tương lai”, trực tiếp gọi nàng ta là “vương phi nương nương”, quả thực là đã đánh trúng vào tâm của Liên Tĩnh rồi.
55 “Cái gì?” Liên Tĩnh kinh ngạc hét lên một tiếng, không thể tin nhìn chằm chằm vào nàng, hai mươi sáu tuổi? Nhìn vậy mà hơn nàng tới ba tuổi? Nhưng tại sao bề ngoài lại trẻ như vậy?“A! Xuỵt xuỵt! Nương nương, người nhỏ tiếng một chút!” Hạ Thiên vội vàng kéo tay áo của nàng ta, giả vờ sợ hãi: “Nương nương, đây chính là phương thuốc bí truyền của nhà tiểu nhân, người trăm ngàn lần không được để chuyện này lộ ra bên ngoài, hơn nữa, nha hoàn trong phủ này hai mươi lăm tuổi là phải xuất phủ để lập gia đình, nhưng mà trong nhà tiểu nhân còn có mẹ già hơn tám mươi tuổi bị liệt phải nằm một chỗ, còn có trẻ nhỏ đang chờ bú sữa, lại còn ba bốn đệ đệ sắp sửa phải đến trường đi học, trong nhà chỉ còn có mỗi mình tiểu nhân ở trong vương phủ này kiếm sống, tiền lương hàng tháng ở trong vương phủ là bình thường nhưng đối với nhà tiểu nhân là nhiều lắm, vì vậy nên tiểu nhân mới phải giấu tuổi thật của mình để tới nơi này kiếm sống, tuyệt đối không thể để cho ai biết, nếu không thì tiểu nhân sẽ bị đuổi ra khỏi đây mất!Liên Tĩnh nghe xong cảm thấy có lý, quy củ ở trong Vương phủ cũng giống như ở trong cung, một khi nha hoàn hay cung nữ đến hai mươi lăm tuổi thì nhất định phải xuất phủ để đổi một loạt nha hoàn trẻ tuổi nhanh nhẹn khác vào, mà tiền công của nha hoàn ở trong vương phủ hay ở trong cung đều tốt hơn nhiều so với ở trong những gia đình giàu có, Hạ Thiên vì vậy mà che giấu số tuổi thật của mình, về tình mà nói thì cũng có thể tha thứ được.
56 Hạ Thiên lập tức thụ sủng nhược kinh hành lễ: “Chỉ cần nương nương thích, tiểu nhân nguyện ý vì nương nương làm trâu làm ngựa, nhất định mỗi ngày sẽ dâng “mỹ dung trà” đến.
57 Hạ Thiên bị hắn nhìn có chút chột dạ, vội vàng cười ha ha: “Khụ, gì vậy, không phải là đại thúc đã vào trong cung bàn chuyện quốc gia đại sự với hoàng thượng rồi hay sao? Không phải đã nói là sẽ trở về muộn à? Làm sao có thể.
58 Hô hấp của Ân Tịch Ly trong nháy mắt dừng lại, ánh mắt ngơ ngẩn quên cả suy nghĩ, hắn tiến lên phía trước kéo rớt cái khăn đang che khuất dung nhan của Hạ Thiên, lúc nàng cười mặc dù vẫn còn chút máu đọng nơi khóe miệng nhưng vẫn có thể nhận ra được nàng là một người xinh xắn đáng yêu, khiến cho hắn không khỏi nhớ lại đêm qua, lúc hắn vì nàng mà bôi thuốc, lại nhịn không được mà nhẹ nhàng âu yếm vuốt ve.
59 Ân Tịch Ly còn muốn hỏi cái gì, nhưng vừa ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy một cảnh tượng. . . . Đứng giữa hai nha hoàn đang cẩn thận nâng đỡ, Liên Tĩnh lảo đảo chạy về phía nhà xí, Ân Tịch Ly ngay lập tức hiểu rõ, thuốc đã bắt đầu phát tác.
60 Ân Tịch Ly mím môi, một tay tóm lấy cái người đang chạy về phía bên cạnh giường, sau đó, hắn lật người của nàng nằm sấp xuống trên đùi mình, kế tiếp lại giơ tay lên, nhắm ngay mông của nàng, đánh xuống một cái “bốp”.