61 Cơ nhi toàn thân cứng ngắc nhìn nam tử lười biếng nằm dài ở nhuyễn tháp, mắt to nổi trội, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng mịn không gì sánh được. Nam tử kia khoảng chừng mười tám tuổi không hơn, làng da trắng nõn, mày kiếm như bay, mũi cao thẳng, môi đỏ mọng bóng loáng, mái tóc đen tuyền như trút xuống hơi nghiêng, một đôi mắt phượng hẹp dài, ánh mắt mang đầy xuân tình, trường áo mỏng màu đỏ phong tình vạn chủng, cả người như yêu nghiệt trên đời tuyệt đại tao nhã.
62 Thân ảnh màu đỏ lần thứ hai xuất hiện tại Tuyết Viện, ánh trăng màu bạc rọi xuống trường sam màu đỏ tạo nên vẻ quỷ dị lạ thường. Yêu nghiệt nhìn cửa sổ sương phòng của Cơ nhi, nghĩ đến chuyện Cơ nhi nói bán nghệ không bán thân với vẻ tự hào trên mặt thì trong lòng tức giận đến nghiến răng, rõ ràng là nàng chướng mắt mình đây mà! Một ả vũ kỹ nho nhỏ lại dám đùa bỡn hắn, tưởng hắn là Duẫn Nguyệt Trần đứa ngốc sao? ( yêu nghiệt mỹ nam Duẫn Nguyệt Trần từ hôn nhẹ dịu dàng anh anh nhận nuôi! ! ! )Bàn tay to thon dài chậm rãi duỗi vào trong áo lấy ra một hộp vuông màu trắng, lén lút trôi đến trước cửa sổ, đang muốn mở hộp ra thì đột nhiên một bóng trắng chợt lóe, một cổ nội lực mạnh mẽ đánh úp về phía hắn.
63 Thời gian qua nhanh, đang giữa độ vào thu. Rất nhanh lại qua nửa tháng, Cơ nhi đã dạy xong toàn bộ vũ khúc cho Phạm Thu Nham và Tư Đồ Dật, hiện tại chỉ chờ bọn họ phối hợp ăn ý thành thạo nữa là xong.
64 Tư Đồ Dật cười ha hả, hắn quá hiểu Phạm Thu Nham si nhạc tới mức nào “Ha ha, Cơ Nhi tạm tha giao cho Phạm huynh đi, hắn lần sau sẽ đến đúng giờ mà. ”Cơ Nhi ra vẻ mếu máo ngồi xuống nói “Tinh Kim, Cơ Nhi chưa từng thấy qua cường đạo nào mà lại nhã nhặn như vậy, haiz, lòng người dễ thay đổi a.
65 Trong lòng Cơ nhi kinh hãi, tên chết tiệt này sao lại ở đây?” Tiểu nữ nhân, ngươi càng ngày càng xinh đẹp nha, ta chắc không thể đợi đến ngày ngươi chịu bán mình quá” bàn tay to lớn của Long Khiếu Thiên vuốt ve ngực nàng ngăn cách bởi mấy lớp áo, cơ thể ở phía sau Cơ nhi nóng dần lên, làm Cơ nhi hiểu ra khát vọng của hắn.
66 Nhan Nguyệt ngẩn người, khuôn mặt tuấn tú ướt sũng của hắn đỏ ửng lên, khi nhìn thấy khuôn mặt vui vẻ của Cơ Nhi thì cảm thấy hồi hộp. “Ẹ, phi phi phi.
67 “Bát Phương Các” – một trong bốn tiệm ăn xa hoa nhất ở Dương Châu, được trang hoàng tinh tế, thức ăn tươi ngon, buôn bán làm ăn không hề thua kém so với Túy Nguyên lâu của Long Khiếu Thiên.
Thể loại: Truyện Teen, Nữ Phụ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 30