1 Bật game lên, hiện ra màn hình đăng nhập, đánh tên tài khoản, mật khẩu - đăng nhập. Ân? Tên tài khoản hoặc mật khẩu sai? Tiếu Trác Hy nhíu mày, liếc nhìn kỹ tên tài khoản một lần, rồi lần nữa gõ lại mật mã, đăng nhập lại.
2 Cậu lúc trước tại sao lại ngu tới vậy chứ, ngay cả mật khẩu bảo mật cấp 2 cũng nói cho con nhỏ lòng dạ ác độc, rắn rết tiểu nhân Tiếu Khâm Khâm kia biết chứ? Tiếu Trác Hy ngồi vào bàn máy tính, nghiến răng đặt tay lên bàn đè nén xúc động một lúc, hít sâu một hơi, ngồi xuống.
3 Tiền Mặc đáp lại lời cậu bằng cái biểu tượng nhe răng gầm gừ "Bộ mày là mỹ nữ sao?" ". . . " "Đã không phải mỹ nữ, một cái acc cùi không biết cấp mấy, đáng giá chi mà dám mở miệng gọi bổn thiếu gia đây báo thù cho hử? Xì--" xem hai cái đường dài dài phía sau chữ "xì" của tên quỷ sứ kia, quả thực nóng máu vô cùng.
4 Kháo, tên quỷ biến thái! Tiếu Trác Hy cảm thấy cơ mặt của mình bắt đầu run rẩy co giật. Nhưng không muốn ở trước mặt tên Cá Mực yếu thế, chỉ có thể mạnh miệng mà đáp lời lại.
5 Đánh một hồi lâu cũng có chút mệt, Vưu Khinh Vũ tuy lúc nào cũng vờ một bộ công tử phong lưu bảo là phải đợi nương tử, nhưng kỳ thực trong lòng cũng muốn trở về thành để nghỉ mệt một chút.
6 Bái sư? Tiếu Trác Hy hoảng hốt trong lòng, cự tuyệt ngay tắp lự "Mày nói thiệt hay ho, mới nãy gọi mày giúp tao báo thù, mày chết ở xó nào hả?" "Ai nha, làm người đừng có nhỏ mọn như vậy chứ (^o^): chuyện gì của hôm qua thì cho nó qua đi, lần sau mà đồ đệ còn bị giết nữa, vi sư báo thù cho đồ đệ ha ha!!" Tiếu Trác Hy nhìn mấy lời nói như muốn kiếm chuyện của anh em tốt, trong lòng càng hậm hực "Tao kháo ( ‵ o′) 凸 ! Đi chết đi, chuyện kia mới phát sinh ngày hôm nay, trôi qua cái gì mà trôi qua! Còn nữa, đừng có nguyền rủa ông nội mày ác mồm như thế! Lần sau kẻ bị giết là mày đó!" Tiền Mặc gửi trả lại cái gương mặt cười ha hả "Xin lỗi a, ông nội đây mãn cấp nha, lâu lắm rồi chưa có nếm qua mùi vị bị người ta giết.
7 Vừa ra khỏi phòng, đã thấy ba mẹ cùng Tiếu Khâm Khâm ngồi ăn rồi, nhất là con bé Tiếu Khâm Khâm, bỏ nguyên một cái sủi cảo vào miệng, hoàn toàn không có chút nào dáng vẻ của thục nữ.
8 Tiếu Trác Hy đại não còn chưa kịp phản ứng, đã phản xạ mở khung tán gẫu với Tiêu Tiêu Vũ Hề: "Mau mau mau, rời đội rời đội!" "Ha ha, tại sao nha?" "Tại sao cái gì? Mỗi lần tao đụng mặt hắn là rời đội không a!.
9 Làm mấy chuyện như vậy mà không biết mắc cỡ, đương nhiên có đứa nào bì được với hắn chứ? Tiếu Trác Hy hừ một tiếng, tiếp tục không thừa nhận gõ a gõ. [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : vợ à, chồng đây thực muốn nhìn vợ thoát y a [Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : đứng xem ké [Đội ngũ] Cá Mực Nướng : ngại qua, tình thú giữa 2 chồng chồng người ta, người nhàn rỗi làm ơn tránh qua một bên [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : làm như đẹp lắm không bằng o( ╯ □ ╰ )o [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : chẳng lẽ ngươi xem qua rồi? Vợ aa~~ vợ nỡ lòng nào mua nón xanh cho chồng đội chứ!! [Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vợ ngoan nè, người ta chỉ thích một mình vợ thôi hà , người ta khỏa thân cũng chỉ để mình vợ xem thôi a còn tên hoa đào đó.
10 [Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : chẳng lẽ là. . . đang mắc cỡ. . . Những lời này của Bọt bọt cô nương vừa gõ ra, trên đầu nhân vật đột nhiên hiện ra cái xích xắt --rớt mạng! [Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o :.
11 Do ngày hôm trước lên giường ngủ rất sớm, nên hôm sau mới bảy giờ Tiếu Trác Hy đã mở mắt. Nhưng dù gì cũng là ngày nghỉ, dĩ nhiên không thể sớm như vậy liền rời giường, thế là một mực nằm trên giường cho đến mười giờ rưỡi, đói bụng đến mức chịu không nổi, mới lóc cóc tìm quần đùi mặc đi ra ngoài kiếm đồ ăn.
12 Kỳ thật trước kia Tiếu Trác Hy đã biết, Tiền Mặc cùng Cá Mực chết tiệt kia đã coi nhau là bằng hữu rồi, chỉ là chưa từng có lên tiếng thừa nhận thôi. Bất quá, lúc trước khi cậu muốn tìm Cá Mực chết tiệt để cãi lộn, dù cho không có lý do nào cậu cũng sẽ đào ra cho bằng được một cái lý do, cho nên nói, nếu là trước kia Cá Mực Nướng ở kênh thế giới hô tên Bánh mì kêu huynh gọi đệ, Tiếu Trác Hy đã sớm phóng loa đáp lại, sớm bay đến Hồng Kiều chờ.
13 Sau khi bạn nhỏ Tiếu Trác Hy của chúng ta bùng nổ thì nhất thời cả kênh đội ngũ đều an tĩnh, đại khái có thể là bị khí thế áp đảo của lão nhân gia khiến cho run sợ mà im mồm.
14 Sau khi lui đội rồi, Vưu Khinh Vũ cũng đột nhiên không có chút hưng trí tiếp tục, cùng với đám bọn họ hàn huyên được vài câu cũng rời đội trở lại kinh thành.
15 Ghen? Nghĩ đến câu nói của Bánh mì và bọn Hoa Đào, Tiếu Trác Hy lại càng ấm ức hậm hực. Quả nhiên gần mực thì đen mà, cùng Cá Mực chết tiệt kia một chỗ ngốc lâu như vậy, ngay cả Bánh mì biến thái công lực so với trước kia cũng thâm hậu hơn rất nhiều.
16 Không nghĩ tới đi ăn cơm ké còn bị bóc trần chân tướng, Tiếu Trác Hy cũng không còn tâm trí lưu lại, vội vàng ăn cơm xong liền bất chấp cái nắ ng gay gắt mà trở về nhà.
17 "Đội trưởng gọi bạn về tập họp đội" Dù sao trang bị cũng đã nhận rồi, còn cái gì mà kiên trì nữa chứ. . . Tiếu Trác Hy thấy ai đó gọi về, liền ấn vào nút đồng ý, sau đó lon ton theo sau Cá Mực Nướng.
18 Vưu Khinh Vũ vừa mở cửa phòng của mình ra, đã bị thiếu niên lõa thể trước mắt làm cho giật mình mà chấn động một cái. Trên người thiếu niên không biết là mặc quần áo gì, che mà giống như không che, hơn phân nửa ngực lộ ra ngài, hai cái đùi cũng lộ ra ngoài.
19 Tiếu Trác Hy mạnh mẽ đè nén ý nghĩ kích động muốn đem người nào đó phanh thây làm tám mảnh, vội vàng theo Tiền Mặc đi đến chỗ hóa trang. Mọi người hình như cũng đã trang điểm xong, nếu không có mấy vị hậu cần ở đó, Tiếu Trác Hy quả thật có loại cảm giác mình xuyên về cổ đại.
20 Đáng yêu đáng yêu đáng yêu đáng yêu! Đáng yêu ngươi muội (1)! Khen người đáng yêu không cần tiền sao? Con khỉ khô, Tiếu Trác Hy cậu cùng hai cái chữ kia có điểm nào dính dáng đâu chứ? Mãi cho đến tối, khi tất cả mọi người giải tán, tức giận trong lòng Tiếu Trác Hy vẫn không tiêu tan, nếu không phải vì sợ hình tượng mình bị hủy, cậu nhất định xông lên hảo hảo đánh tên kia một trận rồi nói sau! Đáng yêu? Thiết! Tiếu Trác Hy phẫn nộ về đến nhà, cơm cũng không ăn, vội vọt vào phòng của mình.