181 Editor: Toujifuu
Nhà ở của Ám Dạ ngay trên đỉnh núi của ngọn núi chỗ Phong Minh Các, cả vùng này là khu tụ cư của cao tầng hạch tâm Đông Long, hơn mười tòa tiểu lâu đủ loại kiểu dáng, dùng một bức tường thật dài vây lại, được xưng là Đông Long sơn trang.
182 Editor: Toujifuu
Lăng Thiên lãnh nhãn nhìn mấy người chơi yêu tộc đối diện, đầu lĩnh chính là người quen.
“Hùng Bá thành chủ, đã lâu không gặp. ”
Ta ở phía sau Lăng Thiên cười đánh tiếng chào hỏi, Hùng Bá Thiên Hạ nhìn thấy ta không có cảm thấy kinh ngạc, nhưng sau khi một đội người xuất hiện phía sau ta vẫn sửng sốt một chút.
183 Editor: Toujifuu
Đi tiếp về phía trước gần nửa tiếng đồng hồ, Mê Lộ đột nhiên nói:
“Các vị, chúng ta đang lên núi. ”
Ta nhìn nhìn bốn phía, tất cả đều là cây, cũng không có cảm giác được nhấp nhô rõ ràng, bất quá lời nói của chuyên gia cũng không do chúng ta không tin.
184 Editor: Toujifuu
“Hiện tại có hai phương án, một là đi ven theo vách núi, có lẽ chúng ta có thể tìm được lối ra khác, nhưng có nhiều khả năng là sẽ vòng về điểm khởi đầu.
185 Editor: Toujifuu
Nhà nhỏ không phụ cái chữ “nhỏ” này, một hàng ba gian, mỗi một gian đều được xây vừa thấp vừa chật, khi chúng ta vào cửa còn nhất định phải cúi đầu khom lưng.
186 Editor: Toujifuu
Cọng xích sắt này lớn ngoài dự đoán của mọi người, gió trên đường cũng càng thêm điên cuồng hung mãnh hơn so với nơi khác. Vì để bảo đảm, Nam Cực xung phong nhận việc đi dò đường trước, ai biết tới giữa đường lại không thể không lui về.
187 Editor: Toujifuu
Phù Nham Quan nhỏ hơn rất nhiều so với Gia Dụ Quan, tổng cộng chỉ có hai con đường hình chữ thập tương giao nối liền bốn cánh cửa chính đông tây nam bắc.
188 Editor: Toujifuu
Mê Lộ không có nuốt lời, trên đường chúng ta đi qua bất kể phòng xá hay là cảnh vật, khí tức phương đông càng lúc càng mờ nhạt, phong cách dị vực chậm rãi bày biện ra.
189 Editor: Toujifuu
Do sự xuất hiện của chúng ta, tránh khỏi kết cục diệt đoàn của tổ bốn người phương tây, vì vậy thái độ của bốn người kia đối với chúng ta vô cùng tốt, trên cơ bản là có hỏi tất đáp.
190 Editor: Toujifuu
Cùng lực lượng của mấy người chúng ta, con đà điểu đó không thể lật lên được sóng gió gì thì đã cống hiến ra một đống lông chim, thành kinh nghiệm cho chúng ta.
191 Editor: Toujifuu
Mấy bóng đen lướt qua từ không trung, mang theo tiếng gió rít nhào tới. Phía trước, phía sau, bên trái, bên phải xung quanh đều có, chúng ta rốt cuộc trong bất tri bất giác đã đi vào vòng vây của đàn quái.
192 Editor: Toujifuu
Áp lực càng lúc càng lớn, nhìn ra được tất cả mọi người đang cắn răng kiên trì. Chiến Văn của ta sớm đã biến mất, linh lực trong cơ thể cơ bản thấy đáy, hiện tại hoàn toàn dựa vào uống thuốc duy trì.
193 Editor: Toujifuu
Do Lucy tự mình hi sinh, cuối cùng cũng bảo toàn đại bộ đội chúng ta. Thanh lý sau trận chiến, hết thảy tài liệu, trang bị đánh ra được đều để cho Ger thu hồi mang về cho tiểu thư pháp sư của chúng ta, tạm dùng để bồi thường tổn thất mà một lần tử vong cô phải chịu.
194 Editor: Toujifuu
Đường Carew dẫn đi căn bản là xuyên qua trong rễ cây dây cỏ, có lúc cần thiết cùng sử dụng tứ chi, có lúc còn phải học vượn khỉ nắm lấy dây mây đu một đoạn, cũng thật khó cho hắn vòng tới vòng lui như vậy vậy mà còn có thể phân biệt rõ được phương hướng.
195 Editor: Toujifuu
Chui về lại mặt đất, vận khí của chúng ta tốt hơn rất nhiều, không bao lâu sau đã quay về lại cửa vào đường cốc, lúc này sắc trời đã hơi sáng, một đêm đã đi qua.
196 Editor: Toujifuu
Ta sớm đã chào hỏi với Kinh Cức, cô mở ra truyền tống trận Gia Dụ Quan cho chúng ta, chúng ta trực tiếp truyền tống đến Gia Dụ Quan.
197 Editor: Toujifuu
Nhóm người chơi tới trước đó quả nhiên đã bị đàn Quạ Hàn tập kích. Tương đối may mắn chính là hiện tại khí trời còn sáng, không đến mức trong bóng đêm địch trong tối ta ngoài sáng chỉ biết chịu đòn.
198 Editor: Toujifuu
Càng đi vào trong, chúng ta càng cảm thấy kỳ quái. Trong di tích này rất không giống với trong tưởng tượng của chúng ta. Tuy rằng cũng là bụi bặm trải rộng, nhưng hết thảy phòng xá đại thể còn tốt, thậm chí còn có dụng cụ hằng ngày được xếp đặt chỉnh tề, nửa điểm cũng không giống như vỡ nát, thật giống như các chủ nhân chỉ là đi xa nhà, nhiều ngày không về vậy thôi.
199 Editor: Toujifuu
“Hiện tại làm sao giờ, muốn đi qua không?”
Ta lạnh giọng hỏi, trong mắt Lăng Thiên chợt lóe hàn quang,
“Vì sao không đi?”
Chúng ta nhìn nhau cười, thấy ý chí chiến đấu đồng dạng ở trong mắt đối phương.
200 Editor: Toujifuu
“Mau nhìn, bọn họ ra khỏi thành rồi. ”
Sâm chỉ vào đối diện hô. Chúng ta nhất tề quay đầu, thấy trên tường thành cổ được buông xuống vài cọng dây thừng, một số người trượt xuống từ phía trên.