221 Editor: Toujifuu
“Trân Châu!”
Tiểu nha đầu vừa nhìn thấy ta rõ ràng sửng sốt, vô ý thức giấu tay ra phía sau, cười chào hỏi:
“Ca. ”
Ta hừ hừ, túm tay nhỏ ra, quả nhiên thứ kia đã không còn.
222 Editor: Toujifuu
“Du Nhiên tiên sinh, Lăng Thiên tiên sinh. Chào các anh. ”
Nói thật, Lucy là loại nữ hài tử nhìn qua ôn nhu như nước khí chất cao thượng, đối mặt ý cười dịu dàng của cô, ta muốn tức giận cũng khó.
223 Editor: Toujifuu
Phòng thủ trong thần điện không nghiêm mật bằng bên ngoài, trên thực tế nơi này trống rỗng cũng không có gì để canh. Cần coi trọng chân chính chỉ có tòa bảo tọa hoàng kim dâng lên cao cao kia, người chơi bên ngoài canh cũng chỉ là nó mà thôi.
224 Editor: Toujifuu
Nghe thấy ý đồ đến của ta, Thư lão đầu kích động đến mức râu vểnh vểnh, liên tục nói ta đạo tâm kiên định, biết suy nghĩ vì đại cục.
225 Editor: Toujifuu
Ninja là chức nghiệp đặc sắc của đảo Bình An, đối với chúng ta mà nói chỗ tốt lớn nhất chính là trang phục của chức nghiệp này bao từ đầu đến chân, ngay cả mặt cũng bao hơn phân nửa, người ngoài căn bản nhìn không ra ai là ai.
226 Editor: Toujifuu
“Tiểu Du, tôi nghĩ mục đích của chúng ta chỉ là cần thanh chìa khoá kia, mà không phải giết BOSS, đúng không?”
Lăng Thiên như có chút đăm chiêu nói.
227 Editor: Toujifuu
Ngưng thần tĩnh khí, ánh mắt của ta nhìn chằm chằm ngực của mục tiêu, chờ đợi trong nháy mắt đối phương phân thần chính là thời cơ tốt nhất ta xuất thủ.
228 Editor: Toujifuu
Minh chủ đại nhân cùng mấy vị trưởng lão bước vào trong gương, đàn người tu vi chưa đủ chúng ta chỉ có thể ngóng trông nhìn. Tiên hạc mang theo mấy người càng bay càng xa, biến mất trong tầng mây.
229 Editor: Toujifuu
“Ba ba ba ——”
Tiếng vỗ tay vang lên từ cửa. Ta quay đầu nhìn, Lăng Thiên tựa nghiêng trên khung cửa, cười với chúng ta.
“Anh đã trở về.