21
Lý Vân Đình bị nụ cười của Lăng Viễn nháy mắt đoạt đi hô hấp.
“Em nghiêm túc?” Lý Vân Đình quả thực không dám tin.
Lần này Lăng Viễn không dùng ngôn ngữ trả lời anh, mà là trực tiếp nhón mũi chân nhẹ ấn lên môi đối phương một nụ hôn.
22 Lợi nhuận của Hồng Tụ may áo còn tốt hơn Lăng Viễn dự đoán, năm mươi bộ quần áo kia sau khi phân phát, giống như là quảng cáo sống, hấp dẫn cư dân các đảo nhỏ tới hải vực Kim Cương, ngay cả người bên hải vực Tinh thần cũng bị Elune lừa tới không ít.
23
Ân Kỳ qua sáng hôm sau mới về nhà, vừa nhìn là biết một đêm không ngủ, sắc mặt âm trầm rất dọa người.
Ân Tử Kiệt nhìn thấy bộ dáng đó đã muốn chạy trốn, bởi vì mỗi lần đối phương cái dạng này tám phần nghĩa là chính mình lại gây họa, dù cậu ta cũng không hiểu hết mình phạm sai lầm lúc nào chỗ nào, bất quá bản năng nói cho cậu ta rằng ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách, lúc này không đi còn chờ lúc nào.
24 Tư Lạc là linh hồn của Cướp biển vùng Caribbean, Tư Lạc lui đội thuyền, vài nhân vật cấp cao cũng rời khỏi theo, dẫn tới hơn phân nửa bang chúng hoạt động sôi nổi cũng rời đi, đội thuyền quy mô lớn nhất hải vực Kim Cương, trong vòng vài ngày ngắn ngủi lại thành một cái xác rỗng.
25 Lý Vân Đình hôm nay tâm tình không tồi, ngâm nga một điệu nhạc đi vào cảnh đội, liền nhìn thấy một đám người đang vây quanh máy tính của Tiểu Điền vừa nhìn vừa thấp giọng nghị luận cái gì đó.
26 Lý Vân Đình nhìn lời nói trên kênh, khóe môi không nhịn được cong lên: Tôi biết ngay trong chuyện này khẳng định có chiêu trò của cậu mà. Căn cứ vào hình ảnh, Lăng Tiêu nếu không giúp đỡ thủ phạm không phải đồng lõa, thì ít nhất hắn cũng là một người bị hại có tiếp xúc gần với đối phương hơn so với bọn họ.
27
Loảng xoảng --
Thiếu niên ngồi trước máy tính khi nhìn trên màn hình xuất hiện một câu như vậy giận dữ gạt cái ly thủy tinh trên bàn, cái ly bay đập vào tường, vỡ thành vô số mảnh.
28
Sáng sớm hôm sau, Lăng Lộ nhìn Lăng Viễn tùy ý bọc mình bằng cái áo sơ mi nhạt màu, “Em tính mặc cái này?”
Lăng Viễn cúi đầu nhìn nhìn chính mình, “Có vấn đề sao?”
“Tuy là em trai chị mặc cái gì cũng thuận mắt, nhưng em không thấy là mặc vậy quá bình thường sao,” Lăng Lộ vừa nói vừa lật tủ quần áo của Lăng Viễn, “Dù sao hôm nay cũng là lần đầu tiên em cùng 19 gặp mặt, em thế nào cũng phải ăn diện sao cho coi được chút chứ?”
Lăng Lộ chọn chọn một hồi trong đám quần áo hữu hạn của Lăng Viễn, cư nhiên tất cả đều không có tí sắc gì (ý nói toàn trắng đen xám), một chút cũng không giống đồ dành cho mấy đứa nhỏ ở tuổi Lăng Viễn, hơn nữa thân là nam sinh cư nhiên tủ quần áo còn thu xếp sạch sẽ hơn cả của cô? Lăng Lộ thấy bực bội thế là cố ý lật loạn hết lên để trả thù.
29 Trong chớp mắt khi nhân vật Lăng Tiêu đính trên đầu danh hiệu ‘Bạn lữ của Thanh Kỳ’ xuất hiện tại màn hình trình chiếu cực lớn trong hội trường, game thủ có mặt đều hít một hơi khí lạnh, trước đó, không ai biết Thời đại Hàng hải còn cho phép kết hôn đồng tính.
30
“Tôi nghĩ kỳ thật các người đều đã đoán được, không sai, tôi chính là Saga. ”
Tư Lạc và Lăng Viễn hai người sau khi nghe câu đó, biểu tình không có bất cứ biến hóa nào, chỉ có Jack há há miệng, muốn nói gì đó rồi lại nuốt xuống.
31 Hôm sau khi kết thúc buổi họp mặt game thủ, bài post thứ hai của ‘Người trong cuộc’ xuất hiện tại diễn đàn chính thức của NPH, nội dung làm sáng tỏ những lời đồn trong bài post trước, còn đăng những chứng cớ liên quan, lần này Thanh Kỳ được hoàn toàn thanh tẩy mọi hiềm nghi, Lăng Viễn có thể gột sạch oan khuất.
32 “Tuy không biết mục đích ngài đến đây, nhưng vừa rồi tôi đã đem phần lưu lượng gật đầu của tháng này dùng hết rồi, kế tiếp vô luận ngài muốn nói gì, tôi đều cự tuyệt.
33 Theo thời gian trôi, việc Lăng Viễn thu âm ca khúc chủ đề cho Thời đại Hàng hải cũng dần dần bắt đầu lộ trình. Để tránh đến lúc đó có chuyện mới đi ôm chân Phật, cậu trước tiên lấy bản DEMO được người soạn nhạc ghi âm từ chỗ Hải Thần Tiểu Cửu, vượt ngoài dự kiến của cậu, bản nhạc do soạn giả nghiệp dư soạn ra thế mà dễ nghe vô cùng.
34 Lăng Viễn căm giận thúc tỉnh Lý Vân Đình vẫn đang ngủ say một bên, không hổ là người được trường cảnh sát cứ động một tí lại tuýt còi triệu tập khẩn cấp giữa đêm huấn luyện ra, không có cái loại quá trình mơ hồ nhìn như tỉnh nhưng thực chất chưa tỉnh của người bình thường, Lý Vân Đình chỉ dùng vài giây ngắn ngủi đã mở to mắt hoàn toàn thanh tỉnh.