1 Lời tựa:
Nếu không có gặp được người, ta sẽ trôi dạt về đâu ——“Con khốn, đã chết càng tốt, dám dùng cách hạ tiện đó, cho Dạ Lê của chúng ta dùng thuốc, như vậy mà cũng đòi xứng với Dạ Lê sao?.
2 Xấu hổ quá đi, Diệp Ninh thế mà lại quên phản kháng, cô cảm thấy bản thân mình nhất thời bị anh làm cho kinh ngạc mà, cho nên mới có điều sơ sẩy, bằng không, muốn chết à, sao có thể đấu được với cô, người mang danh mặt S.
3 “Mộ Dạ Lê, anh có cần hẹp hòi thế không, còn không phải là chỉ làm anh một chút thế thôi anh liền muốn giết người diệt khẩu hả, anh hung dữ như vậy, sao nào hông lẽ anh đêm qua là lần đầu tiên à? Đừng nói là lần đầu của anh bị tôi cướp mất nên thẹn quá hóa giận nhé?”
Cái gì?
Cái cô này!
Đúng là đêm qua là lần đầu của anh.
4 Cứ vậy mà bị động, anh vậy mà bị một con nhóc cưỡng hôn.
anh liền xoay người, lập tức đảo khách thành chủ, đè cô ở bên dưới.
Diệp Ninh cảm thấy không ổn.
5 Mộ phu nhân đây là điên tiết chuyện lúc tối của Diệp Ninh, muốn Diệp gia đến mang cô trả về.
Diệp Nịnh cười lạnh, “Muốn đi thì cũng phải đợi tôi chải đầu rửa mặt cái đã.
6 Nhìn cô sâu thêm một chút, mi đẹp khẽ nhướn lên.
Hương thơm thiếu nữ đến gần, cô nhìn anh nói, “đi thôi. ”
anh lại nhìn cô thêm cái nữa mới thu lại tầm mắt
Đại sảnh bên dưới như cung điện xa hoa, tài lực Mộ gia có bao nhiêu hung hâu thì chỉ cần nhìn đến nơi này thì cũng đủ để đoán.
7 một cậu thiếu gia nào đó, ném ly rượu trong tay đi
cô gái bên cạnh, khẽ nâng khóe miệng
“thật là đẹp. ”
Người làm qua lại, cũng bởi vì chăm chăm nhìn thân hình quyến rũ đó mà va vào nhau, đồ ăn trên khay cũng vì thế mà rơi đầy đất
Dẫn đến, một tràng tiếng cười.
8 Diệp Tử nghe xong, trong lòng khẽ động, mặt cũng lập tức khó coi
Nhìn lại Tùy Thanh Lan bên cạnh quả thật cũng đang mặc một thân quần áo đơn giản,, nhìn cũng khôngra nhãn hiệu nào, trong khi chính mình lại là toàn thân đồ hiệu, chuyện vốn cũng không có gì, chỉ là vừa rồi có một cuộc hẹn, nhìn lại có vẻ rất tục tằng.
9 Diệp Ninh vẻ mặt không hề gợn sóng.
“Chị, rốt cuộc là chị đang nói gì vậy, cái gì mà bỏ thuốc, sao mà cả một câu em cũng không hiểu, em vừa mới xuống giường cái gì cũng không biết, không phải là chị nghe ai nói linh tinh vớ vẫn gì rồi lại tin nha.
10 cô nhìn Diệp Tử, thái độ đắc ý đặc biệt rỏ ràng.
Diệp Tử thở không ra hơi, thật muốn xông đến ré nát cái bộ mặt giả nhân giả nghĩa kia.
Nhưng mà ngay tại đây thì không được.
11 Diệp Ninh bị ném liền lăn một vòng trên giường mềm.
Dùng sức như vậy á!
Diệp Ninh ngẩng đầu lên nhìn thấy chính là gương mặt lão Mộ đang chán ghét nhìn mình.
12 Lập tức cắn lấy môi cô.
Thân thể liền không thể kiềm chế được nữa.
Giống như đang nhấm nháp lấy hương vị tuyệt mỹ, liền dùng thêm sức.
Hành động này của anh, liền lập tức làm thân thể cô căng cứng.
13 Diệp Chanh sau khi về phòng, liền mở máy tính ra xem một chút.
Tổ chức đặc công của cô có trang web riêng, chỉ là rất bí ẩn, người thường không có cách vào được, cũng không cách nào tìm ra được.
14 Đại sư huynh nói tiếp, “Em nên biết, Mộ gia vốn là gia tộc hơn trăm năm ở nước Z, là nhà giàu bậc nhất, trên đường tùy tiện kéo một người, thì sẽ biết Mộ gia trâu bò bao nhiêu, Mộ Dạ Lê từ khi sinh ra đã ứng cử là người thừa kế đời tiếp theo Mộ gia, sinh ra liền bắt đầu bị người hại, bị biết bao nhiêu người truy đuổi, từ nhỏ đến lớn tin tức không đứt đoạn, tuyệt đối là nam thần quốc dân của nước Z, cả một đống fan, ra khỏi cửa thì như siêu sao cấp thiên vương, paparazzi, phóng viên, fan hâm mộ sóng sau xô sóng trước mà lên, rớt một cọng tóc cũng lên trang nhất, nếu mà bên ngoài biết anh ta đã kết hôn, em nhất định sẽ bị loạn đao chém chết, ai, cho nên em có thể gả cho nhân vật như vậy, cũng coi như là duyên, nghĩ lại, so với Thời Tuyên thì thật ra anh ta tốt hơn nhiều, em đã hết khổ đến hồi sung sướng rồi.
15 Diệp Chanh cứ nghĩ là sẽ nhanh hơn, nhưng mà cô chưa thích ứng được hoàn cảnh bên này, khi đến nơi thì vẫn trễ vài phút.
Điện thoại Quan Quan gọi đến, Diệp Chanh liền bắt máy.
16 Bảo bối như thế này……
Mấy giám khảo nhìn nhau, bàn luận sôi nổi, cuối cùng kết luận.
Diệp Chanh được thông qua.
“Cảm ơn. ” Diệp Chanh khom lưng mỉm cười.
17 Diệp Chanh bên này vừa được báo thông qua, Quan Quan liền nói với cô rằng chủ nhiệm Phương muốn cô đến Kim Bích Huy Hoàng gặp mặt.
Diệp Chanh bị cô ta lôi kéo đến bằng được, nói là bởi vì lần này cô thể hiện rất tốt cho nên bên nhà trường muốn cô nhất định phải tham gia.
18 Vương Nhậm nghe xong, đôi mắt đều đã lòi ra, do qua hung phấn mà có phần chột dạ.
“không thì, để tôi đưa cô ấy về, cô yên tâm, tuyệt đối sẽ cô ấy an toàn trở về nhà.
19 Diệp Chanh vẻ mặt suy yếu nhìn Quan Quan, dáng vẻ yếu ớt, vì thế mà lại tôn thêm vài phần nhan sắc cho cô.
Vương nhậm cảm thấy với dáng vẻ này của cô, thật sự tại chỗ này mà thất lễ.
20 Diệp Chanh được anh ôm, không biết có phải do thuốc phát huy hay không liền không tự giác ngẩn đầu hôn lên môi của người đàn ông này.
Đàn ông bạc tình, môi đều mỏng.