21 Thuốc với cô mà nói, hẳn là không có tác dụng, nhưng mà loại thuốc này… giống như thuốc mà Mộ Dạ Lê bị trúng lúc trước, ngay cả anh ta cũng không thể có cách kiềm chế, một buổi tối, trực tiếp mang Diệp Chanh kia lăn lộn trên giường đến chết.
22 Nhìn cô gái đang mang vẻ mặt hưởng thụ cọ cọ lòng bàn tay của mình
Vừa cọ vừa thốt ra âm thanh rên rỉ thoải mái.
Tuy Mộ Dạ Lê có định lức tốt đến cỡ nào, thì thân thể lúc này cũng bị con nhóc yêu tinh này làm cho hỏng bét.
23 Khó trách người đàn ông này lại nhiều người ngưỡng mộ đến vậy, hèn chi cô nhóc Diệp Chanh kia lại mê muội anh ta đến vậy, hôn môi, thật sự rất thoải mái đi.
24 Ngày hôm sau tỉnh lại.
Diệp Chanh nằm trong một căn phòng xa lạ.
Phòng ngủ này, cô đi qua lại vài lần đã thấy, trong lòng cảm thấy có lẽ Mộ Dạ Lê thật sự rất lợi hại đi?
cô ngồi dậy, nhớ lại một chút, cũng không nhớ rỏ đêm qua đã xẩy ra chuyện gì, chỉ là nhớ rỏ, mình vô cớ bị bắt đi xả giao.
25 Diệp Chanh vừa vào cửa, mọi người đều phóng ánh mắt tò mò sang.
Diệp Chanh đơn giản mặc một thân áo đen, dưới là chân váy hoa xẻ tà, chân thon dài cứ vậy mà lộ ra, một thân xinh đẹp không thể chối, chỉ là gương mặt kia…… quả thật là quá mức xinh đẹp, chỉ cần nhìn qua một cái, người người đều muốn thốt ra một câu”Hồ ly tinh”
“thì ra là vậy, hừ, đàn ông đều thích loại này, giám khảo tất cả cũng là đàn ông, nên mới thích cô ta, dù sao tôi cũng không giống vậy, lớn lên cũng không nhờ vào nhan sắc mà từng bước tỏa sáng.
26 Người vây quanh cũng sôi sục hẳn lên.
“Đúng vậy, đúng vậy, chị Khả Nhi nổi tiếng như vậy sao có thể cùng người mới như cô so đo được chứ”
“Khẳng định là cô ganh ghét chị Khả Nhi, vừa mới vào có ý nghĩ muốn leo cao, lo lắng chị Khả Nhi sẽcản đường của cô, người như vậy trong giới này có quá nhiều.
27 Vừa kết thúc quay chụp ảnh, Diệp Chanh, nhanh chóng thay quần áo chuẩn bị về nhà.
Điện thoại báo cuộc gọi đến.
Nhìn một cái, số hiện thị là của ba Diệp.
28 Người làm nghẹn họng trăn trối nhìn cô, cô gái xinh đẹp không giống người phàm, lại càng bị khí chất đặc biệt trên người cô hút lấy, bảo vệ phía sau nhìm chăm chăm, mặc dù là cô chỉ đi trên đường rất bình thường, dánh vè nhanh nhẹn, đồng thời lại như đang thu hút người nhìn, thật sự quá đẹp
~~Khi Dung Lệ Hoa đến, nhìn thấy Diệp Chanh ở cửa, lại thấy cả mọi người đều chăm chăm nhìn cô khôngchớp, ngay lập tức cảm thấy tim như bị ai bóp chặt.
29 Ánh mắt âm u lạnh lẽo của cô nhìn Dung Lệ Hoa, “Tôi nên làm rỏ một số chuyện, rốt cuộc là do tôi có năng lực hay không thôi. ”
“Mày……”
“Nhân Tú là chương trình gì, đừng cóc nghĩ tao không biết, chỉ là một đám con gái ỏng ẹo tạo dáng, còn mặc bikini cho người ta nhìn, nói là chân tú còn không phải là khoe da bán thịt, mày đường đường là côchủ nhà họ Diệp, vậy mà lại đi khoe da bán thịt, mày không thấy mất mặt chứ tao và ba mày, rất mắt mặt đó.
30 Dung Lệ Hoa bị ăn mắng vô lý, nhưng cũng không có cách nào để Diệp Vinh Quang mắng ngược lại Diệp Chanh, trong lòng tức giận liền gọi điện cho Diệp Tử, kể với cô chuyện này.
31 Mộ Dạ Lê là đàn ông, hơn nữa so với những đàn ông khác anh lại mạnh mẽ hơn, đương nhiên anh cũng sẽ hiểu được ham muốn của phụ nữ. .
anh híp mắt, cúi đầu nhìn cô gái này.
32 Lần này, Diệp Chanh không có né tránh, bởi vì cô không biết, vừa mới nãy chưa đến, nơi này đã bắt đầu vì cô mà bàn tán sôi nổi, cô cũng không biết, mình vậy mà lại có sức ảnh hưởng lớn đến vậy.
33 An Khả Nhi đã sớm nghe. Đạo diễn lần này là Lưu Kỳ Uy cũng là đạo diễn của “Nhiếp Chính Vương Triều”,cho nên đặc biệt hi vọng, ai ngờ, bây giờ đã tìm được người, thế mà laị là Diệp Chanh…
Diệp Chanh đã bàn luận xong chuyện bộ phim “ Nhiếp Chính Vương Triều”, nhưng thật ra cũng khôngcó gì, chỉ là quay một bộ phim truyền hình, vai diễn của cô là một yêu phi hại nước hại dân, nhưng lại rất phù hợp với hình tượng bây giờ của cô.
34 Trước giờ Diệp Chanh luôn được người chú ý, tất cả mọi người đều hận không được muốn thấy cô bị xấu mặt, tốt nhất là đánh mặt biến dạng luôn càng tốt.
35 Cảnh sát cũng không muốn làm khó mấy cô gái , đặc biệt, là với cô gái xinh đẹp không tầm thường này, nhìn nàng ngồi ở chỗ này bộ dáng, đều gọi người cảm thấy trong lòng vui vẻ.
36 “Sao cơ?”
“không có việc gì, cô đi trước đi, ngày mai chúng ta gặp. ” Diệp Chanh nói.
“Uhm, được……” Lâm Vũ Oánh vẫy vẫy tay với cô, rời đi
Mà lúc này, Mộ Dạ Lê từ trên xe đi xuống.
37 Ha hả……
Cút thì cút
cô còn không thèm đâu nha
~~Trực tiếp mở cửa, nhảy xuống xe.
Phía sau, Mộ Dạ Lê phanh một cái đóng cửa xe lại, liền nhanh như chớp chạy vèo đi.
38 Diệp Chanh phát sốt.
cô cũng không nghĩ tới, thân thể này lại kém đến vậy!
Lăn lộn một ngày liền liệt giường.
Trong mơ, cô thấy, có lúc cô ở nhà họ Diệp, có lúc cô ở tổng bộ.
39 Mộ Dạ Lê nói, “không lẽ, để em chết trong nhà anh sao? Bây giờ em là vợ của Mộ Dạ Lê anh đây, anhcòn chưa có muốn trên hộ khẩu nhà anh đính hai chữ vợ mất sớm như vậy đâu.
40 Diệp Chanh nghỉ ngơi một chút, nhưng thật ra cũng khá hơn rồi, chỉ là phía dưới còn hơi đau, nên có chút khó chịu.
cứ nghĩ là được nghỉ ngơi nhiều một chút, ai ngờ, ngày hôm sau, nhà chính gọi điện đến, nói ông nội đãvề, hỏi hai vợ chồng cô tại sao chuyển ra ngoài nhanh như vậy liền muốn hai người về một chuyến.