61 Nơi mà Diệp Bạch trú ngụ nằm ở một khu vườn phía Tây Bắc, nơi đó là một nơi hẻo lánh, ít người cư trú. Diệp Bạch sở dĩ tuyển chọn nơi này, bởi vì hắn không muốn bị người khác quấy rầy.
62 Sau khi cất kỹ Chí Điểu chi chủy Diệp Bạch liền ngồi ở trên giường, yên lặng suy ngẫm những chuyện đã xảy ra với mình trong khoảng thời gian này. Từ Băng Phạt sâm lâm trở về, đến “Trân Linh Các” đổi điểm cống hiến, chịu nhục trước cửa của “Luyện Võ Các”.
63 Loại đan dược quý giá như trung cấp Bồi Nguyên đan, cho dù Diệp Bạch bây giờ đã trở thành Diệp gia nội tông đệ tử cũng không thể có được, chỉ có cách là bản thân mình sau này phải cố gắng nỗ lực thôi.
64 Vô luận là lĩnh đan dược phân phối mỗi tháng, hay đến Truyền công các nghe các vị trưởng lão giảng giải tâm đắc tu luyện, Diệp Bạch cũng đều sẽ không bỏ qua.
65 Diệp bạch trong lòng thay đổi thật nhanh. Ở bên kia, Khô Mộc trưởng lão không hề để ý tới, bắt đầu giảng giải “Tâm Ma Hư Vọng Chi Pháp”. Trong Truyền Công Các lúc này liền lập tức an tĩnh lại, Diệp gia đệ tử bất kể là ai cũng muốn đi vào bên trong Thiên Huyễn Vạn Tâm động thí luyện.
66 Liên tiếp mười lăm ngày không ăn không uống, hoàn toàn chỉ một lòng tu luyện. Định Tâm Đan, Huyền Nguyên Đan liên tục sử dụng, tiểu Linh khí pháp trận sử dụng từng khoảng thời gian một.
67 Vừa tiến vào trong đó, Diệp Bạch liền biến thành một đứa bé, chân trần áo vải, lam lũ không chịu nổi. Trong nháy mắt lại chuyển thành người trưởng thành, làm một gã sai vặt ở hiệu thuốc bắc, địa vị thấp hèn, luôn bị chưởng quầy béo như con heo hết đánh rồi lại mắng.
68 "Lão sư!" Từ ảo cảnh bên trong đi ra, Diệp Bạch liền thấy được Kiếm lão đang ở một bên thân thiết nhìn kỹ mình. "Đi ra là tốt rồi, đi ra là tốt rồi!" Kiếm lão thanh âm cũng không che dấu được sự kích động.
69 Diệp Bạch còn đang không phản bác được gì, những lời Kiếm lão vừa nói liền trực tiếp làm hắn loạng choạng, thiếu chút nữa ngã xuống. "Ân! Đương nhiên --" Kiếm lão khẽ mỉm cười nói: "Cho dù là tiểu Ngũ Hành cấm pháp kiếm trận kia thì bất quá cũng chỉ là một cái cặn bã, đồng dạng là để ngươi thử tay nghề.
70 Nếu không bỏ xuống được, vậy phải nỗ lực để đạt tới. Có lẽ, cả đời mình cuối cùng cũng không có khả năng tu luyện tới trình độ vạn kiếm chi trận này. Nhưng cho dù chỉ có 10%, thậm chí 1% uy lực cũng đã đủ để cả đời mình hưởng thụ không hết.
71 Diệp gia Kỳ Dược Hiên, nằm ở mảnh đất phía Tây Bắc Diệp gia nội tông. Đó là một tòa mộc các cao ba tầng, mái cong ngang trời, trông rất cổ kính, phía trước cửa ghi ba chữ lớn màu xanh biếc “Kỳ Dược Hiên” giống như Phượng vũ cửu thiên, Long bôn xà tẩu*, có một cỗ khí thế nói không nên lời.
72 Mà lúc này, Diệp Bạch đã rời nhanh khỏi Kỳ Dược hiên. Sau khi hắn thấy không có ai đuổi theo thì đành nhẹ nhàng thở ra một hơi. Nói thật, hành động này của hắn cũng thật là bất đắc dĩ, hắn hiện tại không có một đồng nào ngoại trừ những đan dược hai tháng nay được phân phối.
73 Một canh giờ sau, Diệp Bạch đã rời khỏi nhiệm vụ đường của gia tộc. Nghĩ tới biểu lộ hoa dung thất sắc của thiếu nữ áo tím Diệp Bạch không khỏi mỉm cười không thôi.
74 Diệp Bạch đưa tay ngắt ba cây Bách Hoa xà thảo. Nhưng ngay lúc này đã xuất hiện dị biến, ở trong một cái động xà ở bên cạnh xà thảo xuất hiện một con rắn cực to, toàn thân đỏ bừng, ở trên người còn có ánh kim lấp lánh, cực kỳ quỷ dị.
75 Đám hồng vân do Tam giác độc vương mãng tạo ra càng ngày càng tới gần Diệp Bạch. Khuôn mặt của Diệp Bạch biến hóa vô cùng, hắn tự hỏi nên lánh khỏi trận chiến này hay là chiến đấu tiếp.
76 Vừa tiến vào trong đó Diệp Bạch đã nhìn thấy hai con đường, một con đường trải thảm đỏ vô cùng xa hoa đi thẳng vào trong phòng đấu giá, một căn phòng thì hơi âm u, đi vào trong phòng giám vật các.
77 - Mười một vạn lượng. - Mười hai vạn lượng. - Mười lăm vạn lượng. - Mười tám vạn lượng. - Hai mươi vạn lượng. Cuối cùng thanh kiếm Tử Huy này cũng thuộc về người trả giá hai mươi hai vạn lượng.
78 Tử bào lão giả phủi phủi tay, khuôn mặt lộ vẻ tươi cười liếc nhìn bốn phía mà nói:- Ba vật phẩm cuối cùng này vô cùng trân quý, vô cùng khó cầu, mọi người nhất định không đoán ra được vật gì nhưng tại hạ cam đoan sẽ không làm cho các vị thất vọng.
79 Vô luận là Thần Mộc Thủ Trạc hay là Thanh Đồng Giới chỉ thì tất cả đều là linh bảo, giá trị của nó nhất định là cao hơn so với cao giai huyền binh, tuy nhiên nó xuất hiện vô cùng thưa thớt.
80 Diệp Bạch rời khỏi nội tông của Diệp gia, đi vào trong một tiểu sơn cốc vắng vẻ, trên một sườn núi nhỏ. Hắn khoanh chân ngồi ở trong bụi cây, bắt đầu lấy thải hồng ra thổ nạp, một luồng bạch khí quấn quanh người của hắn, trong lúc nhất thời Diệp Bạch giống như là một vụ nhân.