101 Dịch dung mặt nạ dĩ nhiên Diệp Bạch phải cất kỹ, ngày mai sẽ chính thức dùng đến. Cái dịch dung mặt nạ này ở tiểu điếm Diệp Bạch đã sớm thử qua. Khi mang lên mặt nó không để lại bất kỳ sự khó chịu gì, vô cùng thoải mái, khi mang lâu sẽ không còn cảm giác rằng trên khuôn mặt mình có mang theo một thứ gì đó, dùng nó để soi gương Diệp Bạch cũng không phát hiện ra chút dị thương nào cho nên vô cùng yên tâm sử dụng.
102 Mà tạm thời mà nói không phải là lúc nghĩ đến chuyện này, hiện tại việc mình cần làm là phải tu luyện cho thật tốt, sớm ngày đại thành. Hiện tại, sau khi linh bảo xuất hiện ở cuộc đấu giá Tử Nguyệt, toàn bộ Thượng Quan gia bị tiêu diệt, sau đó xuất hiện một thế lực không ai rõ là gì, bọn họ từ bên ngoài đi tới, không biết là đang tìm kiếm thứ gì đó.
103 Trong mắt của Diệp Hàn Sơn lúc này đã hiện ra một vẻ hung ác, hắn phất tay đi trên con đường tìm gặp Diệp Bạch Hưng. Diệp Bạch Hưng mấy ngày hôm nay thật không tốt, những tiểu nhị bình thường nịnh nọt của hắn không biết hiện nay đã đi đâu, ngay cả bóng dáng chưởng quỹ cũng không thấy.
104 Nhìn thấy bạch y nhân ảnh đi tới, cô gái áo xanh bỗng nhiên hai mắt mở to nhìn, nàng cũng không dám tin. Thanh niên hướng về phía nàng đi tới, cung kính thi lễ một cái, nói: - Giảng sư.
105 Lúc này chỉ có Diệp Bồng Lai nhìn về phía Diệp Bạch khóe miệng lộ ra một nụ cười, hiển nhiên là hắn đã biết Diệp Bạch rồi. Thấy Diệp Bồng Lai nhận ra mình, Diệp Bạch hướng về phía hắn gật đầu, hắn cũng gật đầu đáp lại.
106 Kiếm khí mang vô tân sát đạo, xơ xác tiêu điều nhằm vào tên Tư Đồ gia đệ tử, hắn lúc này có cảm giác đầu óc trống rỗng, ánh mắt nhìn thấy kiếm khí càng lúc càng gần, càng lúc càng lớn hơn.
107 Diệp Bạch đứng ở phía sau đám người do đã hóa trang cho nêm Đạm thai Tử Nguyệt cũng không có nhận ra hắn, nhưng nàng vẫn có cảm giác quen thuộc, kỳ quái nhìn hắn một cái, nhưng vẫn không nhận sau đó quay đầu đi.
108 Trong lòng Diệp Bạch cảm thấy kinh sợ, nhưng ngay sau đó Diệp Bạch có phản ứng. Lúc này hắn đã hóa trang nên trầm giọng xuống, nói: - Các hạ tìm lộn người rồi.
109 - Ưh. Ngữ Thai Tử Nguyệt, Diệp Khổ không khỏi nhìn ra xung quanh, lần nữa kinh ngạc. Sau đó Diệp Thiếu, Diệp Thiên Nhi cũng không khỏi đồng thời nhìn hai thân ảnh siêu việt của bọn họ, một trước một sau, ánh mắt kinh ngạc, tràn đầy vẻ không thể tin.
110 Một thiếu nữ dung nhan thanh tú, thoạt nhìn bất quá chỉ mười lăm mười sáu tuổi, bên cạnh làm một tử y lão phụ nhân, thoạt nhìn hơn sáu mươi tuổi, dung mạo cùng nàng có bảy phần tương tự, có lẽ là người thân của nàng.
111 Đêm tối, sương mù dày đặc. Nơi này là phía sau Thiên Báo Cốc, chưa từng có ai đến, cho nên phía sau cốc cũng không có gì nguy hiểm, hơn nữa đêm đã khuya, căn bản không có khả năng có người đến, những đệ tử canh gác đang mắt nhắm mắt mở, chìm vào giấc mộng.
112 Ngồi trên đất một lúc lâu, Diệp Bạch đột nhiên bật dậy. Hắn thì thào nói:- Tin này rất quan trọng, không thể cứ ngồi đây, nếu không cẩn thận sẽ mang tới họa diệt môn.
113 Diệp gia, Tử Khí Đông Lai Đường. Giống với Kinh Tiêu Ngạt Khí Đường, địa vị Tử Khí Đông Lai Đường tại Diệp gia cũng rất cao, làm nơi các trưởng lão hội nghị, thậm chí là nơi gia chủ tổ chức nghị sự.
114 Ánh mắt của một trưởng lão nhìn từng người Diệp Bạch, Diệp Khổ cho tới Đạm Thai Tử Nguyệt. bọn họ nhìn bốn đại đệ tử này một lúc rồi mới từ từ thở ra một hơi:- Được, nếu mọi người đã đồng tâm như vậy thì ta cũng sẽ nói cho các ngươi biết! Ở dưới đài, tám người đều đồng loạt chấn động.
115 Bốn chữ tuy bình thường nhưng ở thời điểm này đã khiến cho tất cả mọi người không thở nổi. Bốn chữ nãy đột nhiên thốt ra khiến cho tất cả đều oanh động.
116 Diệp Bạch đứng ngây ngốc một chỗ, Hồng Diệp nghĩ nghĩ rồi đột nhiên mỉm cười nói:- Được rồi, chờ ta xác định một số thứ tốt rồi sẽ tặng cho ngươi, với công lao của ngươi ngày hôm nay thì phần thưởng tuyệt đối sẽ tương xứng, không để ngươi phải chịu thiệt, phần thưởng này có giá trị liên thành, có tiền cũng không mua được, nếu như không phải công lao của ngươi quá lớn ta cũng không nỡ tặng cho ngươi.
117 Diệp Bạch nghĩ hoài cũng không ra. Ở bên kia, Hồng Diệp cùng với lão nhân trông coi Huyền Vũ cấc kia đang cãi nhau. Vô luận Hồng Diệp trưởng lão khuyên bảo giải thích thế nào thì lão nhân kia cũng không buông tha.
118 Hồng Diệp trưởng lão nhìn dáng vẻ của hắn rồi thở dài nói:- Hai viên Cực đạo kim đan này có thể khiến cho Huyền Sĩ tiến sâu vào Huyền Sư thành công, biết bao nhiêu người bị vây hãm bởi cảnh giới Huyen Sĩ cuối cùng cũng nhờ nó mà bước vào cảnh giới Huyền Sư.
119 Tông Huyệt, Thanh Giai Kiếm quyết, còn có cả Tích Huyết Kim Đan giúp cho Huyền Sư có khả năng tiến sâu vào huyền Tông. Những Huyền Sư kia nghe được vậy thì vô cùng điên cuồng, các quốc gia khác đều điên cuồng, tiểu tông môn cũng điên cuồng, không đầy ba ngày thời gian, tin tức này tựa như là một quả cầu càng lăn càng trải rộng cơ hồ như làm chấn kinh cả mười tiểu quốc gia xung quanh La Lâm quốc.
120 Diệp Bạch không có cách nào khuyên can đành phải ra đi lưu lại chút hương hỏa cho gia tộc, đây chính là hành động quan trọng nhất. Ở phía xa xa nơi chân trời, từng luồng cát trải dài vô tận.