141 Tuy nhiên trước mắt phải đối mặt với tình trạng này đã. Yến Bạch Bào đi được một lúc thì trong giây lát thiên địa một lúc lại run rẩy, tất cả chấn động một hồi.
142 Ở chính giữa, tất cả mọi người đều ngưng thở lại, tất cả đều vô cùng khẩn trương, đồng thời cũng có không ít con mắt đỏ lên, nhìn chằm chằm vào tám tòa thạch đình bên cạnh mộ huyệt.
143 Không sai đó chính là Tửu Công Bùi Vũ Thiên người xếp trên một bậc so với Xích phát lão tổ trong Huyền vũ bảng. Tuy nhiên bởi vì Xích Phát lão tổ đã tu luyện thành công Thiên Dương Liệt Hỏa công tầng thứ chín, đạt tới lục giai đỉnh cấp công pháp cho nên thực lực tăng lên rất nhiều.
144 Phía Tây bắc thạch quan được mở ra tuy không có gì trong đó nhưng Bạch Phát lão nhân cũng đã có một quyển bí kíp lục giai đỉnh cấp. Trong lúc này, tám tòa thạch đình thì chỉ có một tòa chưa được mở ra, chính là tòa thạch đình phía Đông Nam.
145 Diệp Bạch hiện tại sững sờ, đột nhiên xuất hiện một quái khách với tuyệt kỹ vô cùng thần diệu mà hắn chưa từng thấy trên đời này. Trên đời này có huyền kỹ thân pháp lợi hại như vậy sao? Hai đại cường giả ở trên huyền bảng dốc toàn lực cũng không thể tránh thoát khỏi, hơn mười vị huyền sư đỉnh cấp vây công cũng không làm cho hắn bị tổn thương một chút nào.
146 Nghe thấy lời nói của tửu công Bùi Vũ Thiên thì Diệp Bạch cũng không nhịn được mà cười khổ. chủy thủ tứ giai làm sao mà mình có thể đơn giản nhìn thấy.
147 Mọi chuyện trôi qua, mười tám tông môn dần dần đã rút lui khỏi Tử Vân Sơn mạch. Sau một phen đại chiến chết không ít người, tranh đoạt thi thể tử lân huyết cáp, mãnh thú nội đan bị ăn trộm một cách kỳ dị, khiến cho mười tám đại tông môn đều tức giận, không biết là ai làm.
148 Ở trong đám người này, Diệp Bạch nhìn thấy Diệp Phá và Diệp Bất Phàm, Diệp Thiên Mị. Bọn họ nhìn thấy hắn thì ánh mắt cũng trở nên phức tạp. Bọn họ chính là những người xuất sắc nhất trong Diệp gia ngoại tông, trong khi Diệp Bạch chỉ là một đệ tử nho nhỏ bình thường, không có huyền kỹ không có thực lực chỉ có kiếm kỹ trụ cột, chủy kỹ trụ cột, những kỹ năng này bọn họ hoàn toàn không để Diệp Bạch vào mắt.
149 Trong lòng mọi người trăm ngàn tự vị, không ít người im lặng thầm nghĩ. Ngược lại, Diệp Khổ vẫn bảo trì sự bình tĩnh, không có gì là kinh ngạc, còn Diệp Khuyết lúc đầu thì hắn hơi biểu lộ một chút địch ý, nhưng sau khi Hồng Diệp trưởng lão chết đi thì địch ý này đã biến mất, hắn đối với bất kỳ chuyện gì cũng không thèm để ý, trong lòng chỉ có hai chữ báo thù.
150 Diệp Khổ, Diệp Khuyết đứng ở trong Diệp gia. Hiện tại bọn họ cao nhất cũng chỉ học được công pháp Hoàng giai cao cấp, Hoàng giai đỉnh cấp, cho dù sau này, gia chủ Diệp gia Diệp Thiên Vấn nguyện ý đem Thiên Nguyên công truyền thụ cho họ thì bất quá đó cũng chỉ là Lục giai đê cấp, so với các tông môn đệ tử là một trời một vực.
151 Qua thời gian thật lâu, Tâm Huyễn trưởng lão ở trên đài mới có phản ứng. Lão nhìn về phía mọi người ở dưới đài, sau đó nhìn chính mình, khuôn mặt đỏ lên, lập tức ngừng tay động chân, vội vàng ho một tiếng chữa ngượng nói:- Được rồi, được rồi, tóm lại là các ngươi hãy tận dụng cơ hội để tham gia cuộc khảo hạch danh ngạch ở Tử Cảnh cốc, các ngươi phải nhớ kỹ, hai năm trước Bạch Tuyết trưởng lão trong kiếm khí nội đường đã nói qua gì không? Tất cả mọi người đều sững sờ, bỗng nhiên có mộ người có phrn ứng, cả kinh kêu lên:- Tứ tông hội vũ.
152 Năm người đều khẽ giật mình, tất cả đều cảm thấy ngạc nhiên và mững rỡ, lúc này bế quan xác thực không có tiến bộ gì lớn nhưng nếu như có bảo vật trong người thì thực lực sẽ gia tăng rất nhiều, đây chính là biện pháp nhanh nhất.
153 Diệp Bạch hiện tại đang suy nghĩ, Huyền Vũ các tầng thứ năm chắc là một tầng vô cùng huyền bí, là một nơi vô cùng thần bí, nhưng sau khi lên tầng thứ năm Diệp Bạch mới phát hiện ra những gì trong suy nghĩ và hiện thực là một trời một vực.
154 Linh khí của hắn lúc này từ từ xoay tròn rồi tụ lại. Qua một thời gian, ở đan điền sẽ chảy ra một giọt Huyền dịch, hấp thụ linh khí ngoại giới thường xuyên trong nửa canh giờ, dung hợp huyền khí tuy chỉ là một giọt Huyền dịch thôi nhưng mà tích lũy nhiều thì cũng sẽ có ngày thành công.
155 - Ai biết, được, có lẽ hắn tự thấy mình thực lực không đủ cho nên không đi lên sợ rằng sẽ mất mặt. - Không thể nào có chuyện này, với thực lực Huyền Sĩ sơ cấp đỉnh phong của hắn bất kể thế nào cũng chắc chắn lọt vào mười tám người mạnh nhất, nhất định hắn có chuyện phải trì hoãn lại.
156 Thanh niên này thắng lợi một cách quỷ dị. Bỗng nhiên ở dưới đài có một người nhảy lên khiêu chiến với thanh niên kia. Nhìn thấy người nhảy lên đài, mọi người lập tức hiểu ra.
157 Chính là hoàng giai đỉnh cấp công pháp đó, mau ra tay đi. Ở dưới đài, mọi người nhìn hai người đứng đối diện nhau. Lúc này sắc mặt cảu Diệp Yến Huyền trở nên trắng bệch, mà Diệp Hiển lại lạnh nhạt thong dong, bảo trì tư thế của Bất Động Minh Vương Huyễn, hai người ai cũng không động thủ trước.
158 Hai ngày trước khi Diệp Bạch rời đi, hắn chỉ mới là huyền sĩ sơ cấp đỉnh phong, vậy mà lúc này trở lại, hắn đã là huyền sĩ trung cấp. Như vậy thực lực của hắn tăng lên chính là trong ba ngày này.
159 Đám đệ tử ở dưới lôi đài thầm suy đoán xem ngày mai ai sẽ là kẻ chiến thắng. Những người như Diệp Hiển Diệp Tông, Diệp Thường hiện tại đang che giấu thực lực, nhất định còn nhiều che giấu đằng sau, ngày mai nhất định sẽ có kịch hay để xem.
160 Một nữ tử mặc y phục của Đạm Thai gia tộc nhìn thấy đám người Diệp gia tới thì hai mắt liền sáng lên, nàng nhìn về phía vị trưởng lão Diệp gia kia rồi cười nói:- Diệp Mi trưởng lão đã đến rồi sao, mau vào đây, vào đây.