481 Chỉ cần là loài người, thì không có gì là không thể chiến thắng! cho nên sau khi chịu nhục, Diệp Thiên Vân tinh thần ngược lại càng cao, không có ai có thể cản bước tiến của hắn, cho dù là thần thánh hắn cũng kéo xuống !Cuồng Vũ cũng vì thân thủ của Diệp Thiên Vân mà lòng thầm reo mừng, trong cuộc đời lão, không biết đã đánh bao nhiêu đối cường thủ, cao thủ, nhưng tiểu tử trước mặt cho hắn hơi thở nguy hiểm và cuồng dã.
482 Trong vài giây ngã xuống đất, hắn cảm thấy như lại trở về lúc khởi đầu của sinh mạng, lại một lần nữa đi trên con đường đó, tổng kết lại cuộc đời con người có thua có thắng, chỉ là thắng ít thua nhiều.
483 Cuồng Cảnh dùng thân phận trưởng giả giới thiệu cho Diệp Thiên Vân:“Đến Thiếu Lâm Tự, chúng ta là chủ, ngươi là khách, về lý đương nhiên là phải dẫn đường cho ngươi! Thiếu Lâm Tự được vinh danh là tổ đình của Thiền tông, bởi vì nằm trong núi Thiếu Thất nên mới có tên Thiếu Lâm Tự.
484 Từ đầu đến cuối, Diệp Thiên Vân đều bình tĩnh nhìn nhận mọi chuyện, cố gắng đánh giá khách quan, cho nên đối mặt với những điều kiện này hắn cũng khiến hắn có chút do dự.
485 Đối với một người muốn được tự do như Diệp Thiên Vân mà nói, đây đúng là một cái giá quá đắt. Nhưng mà hắn cũng không hối hận, nếu vì tự do, hắn đều có thể vứt bỏ tất cả.
486 Minh Luân bĩu môi khinh thường nói:“Tiểu tử, ngươi còn quá non so với ta, khi ông mày xuất đạo, không biết ngươi đang ở đâu , sau này cẩn thận một chút.
487 Tình Thúc cũng vừa tỉnh ngủ, chỉ cửa ra vào nói:“Ánh sáng chiếu qua khe cửa là phải đi làm, ngươi chuẩn bị đi, bọn họ có thể sẽ bảo ngươi đi ra ngoài.
488 Nhà ăn cũng không lớn, Diệp Thiên Vân tiến vào, đã có không ít phạm nhân ngồi ở trước bàn chờ đợi. Qua quan sát, Diệp Thiên Vân phát hiện trên người phạm nhân, đều có còng tay, xiềng chân, hơn nữa đều rất đồng bộ.
489 Giám sát trưởng lúc này có thể nhìn ra mục đích của Diệp Thiên Vân, hắn tin rằng đa số mọi người đều nhìn ra. Mặc dù lý do này không chính đáng lắm, thậm chí là có chút buồn cười, nhưng hắn vẫn nói ra.
490 Diệp Thiên Vân mấy ngày nay vẫn rất tốt, thậm chí có thể dùng từ thoải mái để hình dung. Trong căn phòng chật hẹp,tăm tối này, hắn tĩnh tâm luyện Kim Chung Tráo.
491 Lúc này đúng là nửa đêm, căn phòng này còn có đèn bên ngoài chiếu vào, có thể thấy rõ trong phòng như thế nào. Hai người bạn mới cùng phòng cũng không có gì là phản đối, chỉ là ánh mắt có gì đó cảnh giác.
492 Phải biết rằng phòng trọng phạm, những người bị giam giữ đều là cao thủ cấp tông sư!Chủ quản tuần tra trong nháy mắt trên mặt lấm tấm mồ hôi, phải biết Diệp Thiên Vân một mực ở dưới tay của hắn, hiện tại xảy ra vấn đề tất nhiên là hắn khó tránh khỏi có quan hệ, trong lòng thầm mắng mấy tên tuần sát sứ đáng ghét, rụt rè nói: "Ý tứ của sư thúc tôi không hiểu cho lắm.
493 Diệp Thiên Vân toàn lực dùng thời gian một phút đồng hồ để công kích một người, vậy thì kết quả của người này không cần nghĩ cũng biết, chỉ lực bạo phát khổng lồ thôi đã có thể khiến người ta nát vụn rồi.
494 Hai người bốn mắt nhìn nhau, Diệp Thiên Vân nhìn ra sự cô độc trong mắt người này, đó là một loại chờ mong đã lâu. Khi nhìn chằm chằm vào hắn, có một nụ cười cũng chưa đựng sự bất lực, từ cửa sổ to chừng một thước nhìn ra ngoài, có thể lờ mờ nhìn rõ khuôn mặt của người đối diện.
495 Không đợi ông ta trả lời, người lớn giọng ở cửa số bốn cười ha ha, nói: "Lão cẩu hùng, không ngờ còn có người dám hoài nghi ngươi, xem ra chúng ta đều đã bị người ta lãng quên rồi! Thằng nhóc này lòng cảnh giác còn rất nặng, có ý tứ, đúng là có ý tứ!"Diệp Thiên Vân một mực muốn đề cao Hình Ý của mình, chỉ là khổ vì không có cơ hội! Trong đoạn thời gian này, quan hệ giữa hắn và Hình Ý môn rất căng thẳng, mà muốn tới hậu sơn thì phải đi qua Hình Ý môn.
496 Thế nhưng hôm nay Diệp Thiên Vân mới chân chính cảm thấy rằng, kỳ thực hai chữ đồng môn không phải như trước nay hắn từng nghĩ. Môn phái đại biểu cho một quần thể, một khi tới một hoàn cảnh xa lạ, đồng môn sẽ cố hết sức giúp đỡ ngươi.
497 Buồn cười nhất chính là hai vị hòa thượng Thiếu Lâm bị nhốt ở trong đây, Huyền Danh và Huyền Y. Hai người đơn giản là mũi nghếch lên trời, căn bản không thèm nhìn bọn họ, bộ dạng như đang nói chuyện với trời.
498 Huyền Chung có thể nó là có khổ chỉ tự biết, lão chẳng qua là dùng kình hóa giải một quyền của Diệp Thiên Vân, nhưng công kích như núi lở đất nứt ập tới, đồng thời vào lúc trong lòng đang kinh hãi, vẫn không ngừng tìm kiếm cơ hội.
499 Sau khi Nghiêm Hành nói ra những lời này, đồng dạng cũng hơi lãnh tĩnh lại, tựa hồ như là đang cân nhắc xem Diệp Thiên Vân rốt cuộc là thích hợp tiếp nhận truyền thừa hay không.
500 "Hùng ưng hợp diễn, nghe danh liền biết được ý của nó! Hình Ý quyền tổng cộng có mười hai hình từ trong động tác của động vật mà lấy ý, có thể nói ngắn gọn là ngoài mười hai hình, phải nói tới hùng ưng hợp diễn.