1021 - Đuổi! - Nhân loại đáng chết! Ba Nửa Bước Yêu Vương nổi giận gầm lên một tiếng, đuổi theo phía sau, nhưng chúng làm sao theo kịp Lâm Tiêu, thông đạo gập ghềnh sâu thẳm, phân nhánh vô số, chỉ lát sau đã mất đi tung tích của hắn.
1022 - Không gian đạo văn là một hình thức thể hiện của không gian áo nghĩa, nắm giữ không gian đạo văn bao nhiêu đại biểu không gian thiên phú của võ giả mạnh yếu bao nhiêu, nói thế này, võ giả từ Quy nguyên cảnh đột phá Sinh tử cảnh nhất định phải lĩnh ngộ sinh tử áo nghĩa, nhưng lực lĩnh ngộ sâu cạn khác nhau, thực lực tự nhiên cũng khác nhau, cho nên Vương giả Sinh tử cảnh vừa tới tầng thứ ba có thể cụt tay trọng sinh, huyết nhục diễn sinh bất tử bất diệt, tầng thứ ba cũng có thể gọi là tích huyết trọng sinh, đại biểu sinh tử áo nghĩa mạnh yếu, đồng thời không gian áo nghĩa cũng phân biệt mạnh yếu, phân chia chính là không gian đạo văn.
1023 Triệu Vô Cực cười lạnh, ấn ký vương giả trên kiếm phát ra, lực lượng cường đại bao trùm Lâm Tiêu. Hoàng Thiên Hậu Thổ Ấn lập tức quay về phòng ngự, hỗn độn khí buông rơi bảo hộ Lâm Tiêu.
1024 - Không tốt! Trong lòng Triệu Vô Cực báo động nguy hiểm, thân hình bật lui về phía sau, đồng thời điên cuồng đâm ra một kiếm, đâm vào ngực Hứa Mạn. Đương… Thanh âm tiếng kim loại truyền tới, Triệu Vô Cực cảm giác kiếm của mình như đâm trúng một tinh không vẫn thạch, chỉ đâm vào được một tấc đã không còn tiến vào thêm chút nào, đồng thời một cỗ cự lực từ tay trái bị Hứa Mạn chộp trúng truyền tới, lực lượng cường đại oanh bay hắn ra ngoài.
1025 - Muốn chết! Đôi mắt Lâm Tiêu phát lạnh, không muốn tiếp tục dây dưa, trong tay đột nhiên hiện ra một cái chuông, chính là Diệt Hồn Linh của Hứa Mạn, Diệt Hồn Linh lay động, đương một tiếng, một cỗ tinh thần trùng kích xuyên vào đầu óc hai Nửa Bước Yêu Vương, làm động tác bọn chúng lập tức cứng lại.
1026 Chỉ nháy mắt tinh thần chân nguyên của hắn đã tiêu thất một phần hai, đang không ngừng hao mòn, rốt cục tới ba phần tư, một bạch sắc đại ấn đã hình thành.
1027 Oanh long! Ngay lúc yêu lang sắp bị đánh trúng, bình đài vừa nhận thêm thật nhiều máu tươi kích thích, ầm ầm nổ ra, một thân ảnh khổng lồ từ trong vọt tới ngăn chặn một kích của Triệu Vô Tuyệt bay qua.
1028 Lâm Tiêu không lời gì để nói, trường hợp như vậy mà hắn còn cười được vui vẻ như thế. - Chú ý… Tiếng cười chợt ngừng lại, Long gia đột nhiên quát một tiếng, hư ảnh long hình bao trùm Lâm Tiêu chợt bốc lên, bạch sắc long ảnh đứng ngạo nghễ trong không gian loạn lưu, trong đôi mắt đột nhiên bắn ra hai đạo thần quang.
1029 - Khôi phục như vậy quá chậm! Lâm Tiêu nhíu mày, lấy ra một viên sinh mệnh chi tinh, hắn muốn lưu lại vật này là vì muốn luyện chế Vương Thể đan giúp muội muội bọn họ lĩnh ngộ sinh tử áo nghĩa, nhưng lúc này cũng không thể nghĩ nhiều, biển cả mờ mịt khôn cùng, thật dễ dàng gặp phải nguy hiểm, tới lúc đó hối hận cũng không còn kịp nữa.
1030 - Ha ha, lần này bắt giữ được một đầu Song Mục Ngư Thú bát tinh, ngoại trừ yêu đan đáng giá thịt của nó cũng cực ngon, ẩn chứa nguyên khí nồng đậm, là một trong những thực vật mà đại nhân vật thích ăn nhất, ít nhất giá trị năm trăm thượng phẩm nguyên thạch.
1031 Lâm Tiêu hỏi: - Nghe ngươi nói như vậy, chẳng lẽ còn cường giả không gia nhập chấp pháp điện? - Đương nhiên là có, còn không ít, ở Đảo Mê Thất quy củ chấp pháp điện thập phần nghiêm khắc, đặc biệt một ít hộ pháp cùng chấp sự đều bị quản chế thật nhiều, cho nên có không ít cường giả không nhận được quản chế mà không chịu gia nhập, lựa chọn hàng năm nộp lên thượng phẩm nguyên thạch, bởi vậy ngoại trừ chấp pháp điện trong đảo còn có nhiều thế lực cường đại, cực kỳ hỗn loạn, thường thường chiếm cứ một phân đảo, ngươi tốt nhất đừng phát sinh xung đột với bọn họ, nếu không kẻ có hại nhất định là ngươi, đắc tội bọn hắn còn đáng sợ hơn đắc tội chấp pháp điện, bởi vì bọn hắn không nói quy củ, thường thường sẽ làm ngươi sống không bằng chết! Nói tới đây, trong mắt nàng hiện lên vẻ sợ hãi, bị Lâm Tiêu nhìn thấy.
1032 Trước khi đi, Lâm Tiêu nhịn không được hỏi, từ trong giọng nói của đối phương hắn nhìn ra được, Lưu hộ pháp đến từ Đại lục Thương Khung, hơn nữa hẳn là từ ba đại đế quốc khác.
1033 ? (1) Quần đảo thập phần rộng lớn, dựa vào đi bộ một ngày cũng không đi hết, chất lượng tổng thể của võ giả trên đảo thật cao, thường thường có thể nhìn thấy Quy nguyên cảnh, đường phố nhiều cửa hàng, người ngựa nườm nượp, mà trên một ít đường nhỏ còn có chút võ giả bày quán, bán ra một ít đồ vật.
1034 ? (2) - Nhiều? Hắc hắc, Nguyệt Như, ngươi có quan hệ gì với hắn? Nếu ngươi đáp ứng yêu cầu của ta, ta có thể suy nghĩ miễn thu thuế hắn lần này. Ánh mắt trung niên như độc xà vô cùng âm lãnh, cẩn thận đánh giá Lâm Tiêu cùng Triệu Nguyệt Như.
1035 - Một vạn thượng phẩm nguyên thạch, giao hay không giao! Lâm Tiêu cười lạnh. - Ta giao, ta giao… Song chưởng tan vỡ, toàn thân Vương Nghị tuôn đầy mồ hôi lạnh, thống khổ kêu to.
1036 - Di, sát nhập một bộ phận ý cảnh độc đáo, trình độ côn pháp của đối phương đã đạt tới cảnh giới cực kỳ cao minh, đáng tiếc… Kình phong mãnh liệt thổi tung tay áo Lâm Tiêu, thiên long hư ảnh khủng bố phủ xuống, sắc mặt Lâm Tiêu hờ hững, thiết quyền lướt qua đạo quang ảnh trong hư không.
1037 - Ngươi nói cái gì… - Phốc! Không ai chứng kiến rốt cục xảy ra chuyện gì, tay phải Lâm Tiêu chỉ nhẹ nhàng điểm tới, hàn mang bạo lướt, ngay sau đó trên trán Chu Hồng xuất hiện một lỗ thủng tối đen, óc lẫn máu tươi hỗn hợp trào ra như suối phun, trong ánh mắt trừng lớn của Chu Hồng cùng vẻ mê mang, thân thể hắn thẳng tắp ngã xuống, hiển nhiên mãi tới chết cũng không biết chuyện gì xảy ra.
1038 - Trời ạ, ngay cả Lệ Vương cũng bị bại! - Tiểu tử này rốt cục là ai? Thật sự quá mạnh! - Chẳng lẽ bầu trời khu vực của chúng ta cần thay đổi sao? - Ngươi… Trong mắt Lệ Vương hiện lên tia dữ tợn, thân hình vừa động liền muốn rời đi.
1039 - Ta có chừng mực. Lâm Tiêu lạnh nhạt nói, trước khi ra tay hắn đã có chuẩn bị vẹn toàn. - Lệ Vương đã phế, như vậy hẳn nên tiến hành việc kế tiếp. Trong lòng Lâm Tiêu nhủ thầm, thu thập xong đồ đạc của mình sau đó phóng lên cao, rất có thể hắn sẽ không tiếp tục ở lại nơi này.
1040 - Một khi đã như vậy, thì không còn biện pháp, cho phân đảo chủ các ngươi đi ra nói chuyện với ta, ba người các ngươi không tư cách nói gì với ta cả. Lâm Tiêu bình thản nói, ba người này còn đem hắn xem như thịt trên thớt hay sao.