401 - Mấy vị sư huynh sư tỷ, chuyến đi Thiên Mộng Bí Cảnh lần này kính xin chỉ giáo nhiều hơn. Trần Tư Tư là một nữ tử có chút xinh đẹp, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn làn da bóng loáng trắng nõn, nhất cử nhất động đều mang theo một loại khí chất nữ tính ôn nhu, sau khi mọi người giới thiệu xong, lúc này cười nói.
402 Một quyền này quét ra, uy lực vô cùng, không khí giữa Hạ Hưng và Lâm Tiêu như bị một bàn tay lớn vô hình quấy lên, nắm đấm đánh vào không khí, phảng phất một khối thạch đầu cực lớn rơi xuống trong hồ, tạo ra tầng tầng rung động, ở bên trong lại càng tạo thành một cổ nguyên lực phong bạo cực lớn.
403 - Ngươi một tân Võ giả tam chuyển đỉnh phong nho nhỏ , không thể nào là đối thủ của ta được. Tiếng hô trầm thấp từ trong miệng Hạ Hưng truyền ra, ánh mắt của hắn tức giận, tựa như yêu thú hình người vậy.
404 Cường giả Quy Nguyên cảnh 24 tuổi, hiển nhiên thiên phú của Đông Phương Nguyệt Linh này còn đáng sợ hơn muội muội Đông Phương Nguyệt Mính của nàng nhiều, thực lực như vậy coi như trong toàn bộ Võ Linh Đế Quốc cũng thuộc hàng thiên tài thượng đẳng rồi.
405 Chương 405: Cụ Phong Ưng. (3) - Ngự Thú Quyển là một loại bảo vật nhân loại chúng ta phát hiện trong Viễn Cổ di tích, có thể khống chế yêu thú, chỉ có điều loại bảo vật này số lượng cực kỳ thưa thớt, coi như là cường giả Quy Nguyên cảnh cũng không có mấy người có được.
406 Chương 406: Phong Tinh. Cơ hội tu luyện như vậy không phải lúc nào cũng có thể tìm thấy. - Gió, hư vô mờ mịt, chỗ nào cũng có. - Gió, nhẹ nhàng như mây, khiến người thoải mái.
407 Chương 407: Đầm lầy Thiên Mộng. - Tặng ngươi. Cảm giác được ánh mắt Lâm Tiêu, tay phải Đông Phương Nguyệt Linh chợt ném ra, tinh thể màu xanh bắn vào trong tay Lâm Tiêu.
408 Chương 408: Võ Lăng quận. Bên dưới dải lụa có một quang mạc rộng mười lăm trượng, ười trượng giáp giới cùng đầm lầy, bên trên tản ra màu trắng lấp lánh, từ xa nhìn lại thật giống như một cánh cửa ánh sáng đang đóng kín.
409 Chương 409: Bí cảnh mở ra. (1) - Nguyên Chí Sĩ cùng Thường Hành nhiều nhất chỉ tranh cãi ngoài miệng, không khả năng đánh nhau, nhưng những đệ tử dưới trướng bọn hắn thật khó nói.
410 Viễn cổ di tích sao?Nghĩ tới hành trình sắp tới, Lâm Tiêu ngăn chặn tâm huyết mênh mông trong lòng, lướt vào trong thông đạo. Vừa tiến vào bên trong, Lâm Tiêu lập tức cảm giác được một mảnh quang mang sáng ngời, thân thể thật nhẹ nhàng rơi vào trạng thái mất trọng lượng, hết thảy đều không thấy rõ, thậm chí tinh thần lực cũng không thể cảm giác, thân hình lâm vào trạng thái đần độn, tựa hồ đang lướt tới với tốc độ thật cao.
411 - Ân?Trong lúc đang đi tới trước, Lâm Tiêu cảm giác được mặt đất hơi chấn động, phảng phất như có hàng vạn con ngựa phi nhanh, mặt đất chấn rung lên, một loại cảm giác tim đập mãnh liệt tràn tới.
412 Tiểu tử này không đơn giản!- Chúng ta có ba người, giết hắn, chia đều bảo vật!Ba người còn lại hoảng sợ rống to. - Giết!Gã tam chuyển đỉnh phong bên trái không chút do dự oanh ra một quyền, mà người trước mặt cũng đã rút trường kiếm nhanh như chớp.
413 Mặc kệ hắn đi bao lâu, phía trước vẫn chỉ là hoang nguyên, vắng vẻ tới mức làm người muốn nổi điên. Thường thường trên hoang nguyên sẽ đột nhiên xuất hiện một ít yêu thú viễn cổ đáng sợ, khí tức tứ tinh, nhưng thực lực mạnh hơn bên ngoài một bậc, cũng may thực lực Lâm Tiêu cường đại, tuy rằng có chút chật vật nhưng không nguy hiểm tính mạng.
414 Tương Vu nheo mắt đánh giá Lâm Tiêu, không nhịn được cười to:- Tiểu tử, xem ra ngươi còn không nhìn thấy rõ tình thế, như vậy ta thả cho ngươi một con đường sống, chỉ cần ngươi đem hồ lô đan dược cho ta, ta cho ngươi tự do rời đi, như thế nào?Tương Vu di chuyển bước chân tránh sang một bên, cố ý nhường ra nửa con đường cho Lâm Tiêu.
415 Hắn dừng bước, tinh thần lực phóng thích tới mức tận cùng, cẩn thận tìm kiếm nơi thanh âm phát ra. Thanh âm tiếng quát vang lên, sau đó là tiếng cười to càn rỡ của hai nam tử.
416 Ngẩng đầu, ánh mắt hắn nhìn lên thạch đài. Ở trên thạch đài đặt mười khối nguyên thạch trong suốt, tản ra nguyên khí ba động nồng đậm, nhìn khí tức hẳn là thượng phẩm nguyên thạch.
417 - Lâm Tiêu!Trần Tư Tư gắt gao đi theo, không tự chủ được vươn tay nắm lấy vạt áo của hắn. Hai người đi tới, Trần Tư Tư dựa sát vào người hắn, thậm chí hắn còn nghe được hô hấp của nàng.
418 - Chết cho ta!La Tiêm quát chói tai, chiến đao tuôn ra một cỗ lực lượng đáng sợ, hóa thành đao ảnh trùng điệp oanh tới. Trần Tư Tư cắn răng, trường kiếm run lên, hình thành một kiếm mạc bao phủ trước người, đồng thời công hướng đối phương.
419 Trong làn sóng nguyên lực bao trùm, thân hình Lâm Tiêu nháy mắt bị oanh thành mảnh nhỏ, không có một chút máu tươi. - Không tốt, là tàn ảnh!- Người đang ở nơi nào?Trong lòng hai gã đệ tử kinh hãi, bọn họ còn chưa kịp phản ứng, thân hình Lâm Tiêu đã lặng yên xuất hiện sau lưng hai người, chém ra một đao.
420 Hắc sắc trảo ảnh nổ vỡ không gian, một chiêu này dù là hóa phàm cảnh sơ kỳ cũng bị đánh thành mảnh nhỏ. - Thật đáng thương!Những võ giả còn lại thấy thế không nhịn được nói.