21 Tám mươi phần trăm dân số Đại kiền mặc vải vóc, tơ lụa đều xuất xứ từ đây. Có thể nói là một trong những ông trùm tơ lụa, con số đếm được trên đầungón tay.
22 Bưng trà sâm vào trong phòng. Thấy Thương Khung chỉ mặc một bộ đồ lóttrắng mỏng tanh ngồi ở mép giường. “Chủ thượng! Có muốn uống một chén trà sâm không? Mùi vị rất ngon…”Diệp Thiện Thiện bày ra bộ mặt vô hại, cười nịnh nọt hỏi.
23 Diệp Thiện Thiện cuối cùng cũng hiểu, hôm đó Thương Khung nói câu“Gần đây cô quả thực quá rảnh rỗi!” là có “thâm” ý trong đó. Quá rảnh! Rảnh đến nỗi đi quản chuyện rỗi hơi của người ta? Cô thở dài,cảm thấy bản thân quá thất bại.
24 “Ái da!” Hạ Hà cầm ống tay áo hơi ướt sợ hãi kêu lên, trong lúc mọi ngườichung quanh đều lặng ngắt như tờ đặc biệt chói tai. “Chủ thượng, tay áongười ta ướt hết rồi!” Nũng nịu oán trách với Thương Khung.
25 Cơ thể lúc nóng lúc lạnh, đầu như bị rót thủy ngân chìm xuống, mí mắt nặngtựa ngàn cân. Từ trong ra ngoài đều không thoải mái, hai tay tê dại, đau nhưbị kim châm.
26 Cô vẫn là tỳ nữ của hắn! Nhưng cảm giác không giống như trước kia nữa, lạikhông nói được không giống chỗ nào. Tóm lại, giống như là, chủ nhân vôlương hành hạ thú cưng nào đó đột nhiên đối tốt với thú cưng hẳn lên.
27 Nắng mặt trời sau giờ ngọ thật ấm áp, Diệp Thiện Thiện ôm mấy cái áotrắng Thương Khung vừa thay ra không lâu đi ra ngoài viện. “Thiện Thiện!” Có người gọi, quay đầu nhìn thấy một tỳ nữ nhỏ ở phân điệnVân Ẩn, vội cười đáp lời.
28 Chân trời, ráng chiều tỏa ra lửa hồng chói mắt. Diệp Thiện Thiện một bên cho thỏ ăn, một bên ư ử hát ca. Tâm tình khôngtệ, vì sao thế? Miệng khẽ mỉm cười, thuận tay đút cho con thỏ một lá cảitrắng, vuốt ve lông trắng của nó, cười híp mắt nhìn nó gặm đồ ăn ngon.
29 Địa điểm: nội thất của chính điện cổ kính. Thời gian bức cung: ngày X tháng X năm X, lúc mặt trời lặn, mặt trăngmọc… Người bức cung: điện chủ Vân Ẩn điện Thương Khung.
30 Trời tối dần, đêm xuống. Vài bóng trắng hộ tống một chiếc xe ngựa đi đếnchân núi hoang vu. “Chủ thượng! Phía trước có một ngôi miếu điện!” Tiếng tả hộ pháp từ ngoàixe truyền vào.
31 Liên tiếp mấy ngày, Thương Khung đòi hỏi cô dường như thế nào cũngkhông đủ. Mỗi lần đều dây dưa với cô bằng mọi giá, mỗi lần đều ngangngược ép cô cùng hắn lên đỉnh vu sơn.
32 Diệp Thiện Thiện ngồi trên ghế dài, bị Diễm tỷ nhìn chòng chọc không chịunổi. Chột dạ, bứt rứt không yên, hỏi:“… Hương Nhi có khỏe không?” Đừng nhìn cô như vậy! Cô đã cố hết sức đitìm đồ rồi, chẳng qua cô thực sự tìm không được thôi.
33 Sắc trời tối dần, bầu trời mây đen dày đặc. Một chiếc xe ngựa phi từ xa đếnvới tốc độ cực nhanh. “Tả hộ pháp!” Một nữ tử mắt đỏ hoe, lo lắng nhìn sắc trời, mở miệng.
34 Thời gian thấm thoắt thoi đưa, đảo mắt đã là đông chí! Vách núi sừng sữnggiăng đầy cọc băng vừa thô vừa nhọn! Ngoài động băng tuyết ngập trời,khoác lên một lớp áo trắng, hoa tuyết từng mảng lớn bay đầy trời.
35 Trong phòng, A Hi và A Liệt nửa sợ hãi nửa dò xét, nhìn chằm chằm DiệpThiện Thiện bất an ngồi trên ghế. “Thiện Thiện!” Mặt A Hi có vẻ nghiêm túc, hỏi “Cổ nàng đeo Ngân LangHuyết Ngọc, có phải của Ngân Lang vương không?” Vừa nãy hắn nhớ tớimột vấn đề mình vẫn khăng khăng bỏ qua.
36 “Khoan đã!” Diệp Thiện Thiện gạt tay A Lan, không để ý roi da nhào tới. Cô ngồi xổm trên tuyết nhìn người đang quỳ trên đất, lưng rỉ máu, miệng vếtthương trên da thịt lật lên, gương mặt quen thuộc bị một mớ tóc che khuất.
37 “Gì cơ?” Diệp Thiện Thiện sửng sốt nhìn A Hi, “Để Thương Khung đi hangsói?”“Có ta và A Liệt ở đó! Hắn sẽ không gặp nguy hiểm!” A Hi đáp. “Nhất định phải như vậy sao? Không đổi phương pháp khác được sao?”Diệp Thiện Thiện lưỡng lự.
38 “Thương Khung!” Diệp Thiện Thiện nhỏ giọng thắc mắc. “Đây là chỗ nào?” Âm u đáng sợ. Thương Khung nắm tay cô dắt đi. “Hang sói!”“Hả?”Hai người đi vào trong động tối om.
39 Sương mù bốc lên trong suối nước nóng, mùi hương ái muội tản ra, giục giã. Mặt nước gợn sóng tầng tầng, từ một chỗ sóng ngầm trào lên mà cuồn cuộntràn ra… sóng sánh, dập dờn.
40 Đêm dông, mưa máu gió tanh…Lúc Thương Khung ôm Diệp Thiện Thiện quay lại Ngân Lang tộc thì, trướcmặt xác sói nát bươm rải rác tán loạn. Một con rắn đốm hoa khổng lồ ngửa đầu thè lưỡi, con mắt tam giác sángquắc khủng khiếp.