21 "Này này, đã ai xem thông báo mới nhất chưa? Nghe nói mỗi ngành phải cử hai người xuống trợ giúp cho phía phân viện. . . " "Trời đất, hy vọng không dính tên mình, mình không muốn về đó đâu.
22 Đối với chuyện Phàm Tu chủ động đưa cô về nhà, Lí Đình Ân cũng rất vui, lần trước là lấy lí do cô bị thương ở chân, còn lần này có lí do gì đâu? Mà cô cũng không hỏi lý do, vì như thím Lữ nói, cô cũng thấy Phàm Tu bây giờ đối với cô thân mật hơn rất nhiều.
23 Cô ngây ngô cười nhỏ, rúc vào lòng anh, khẽ ngửi mùi hương trên cơ thể anh, rồi nhắm mắt lại, ngoan ngoãn nghe lời ngủ. Đây là mộng sao? Phàm Tu cư nhiên đối cô như vậy ôn nhu săn sóc? Cô thật sự rất thích anh, nếu có thể, cô hi vọng có thể sinh cho anh vài đứa nhỏ.
24 Lần đầu tiên trong đời anh có ý muốn chia sẻ cuộc sống với người con gái khác. Anh nghĩ đến khi chết mình cũng sẽ không có một gia đình vì dù sao khái niệm gia đình đối với anh mà nói chỉ là một thứ phù du.
25 Xuống xe, Lí Đình Ân hít sâu một hơi cho đến khi trong lòng bớt khẩn trương mới cùng người đàn ông bên cạnh bước vào sảnh lớn của khách sạn sáu sao. Buổi tiệc của tổng tông ty lần này được tổ chức ở sảnh đại tiệc lầu 2, nghe đâu năm nay đã là lần tổ chức thứ bảy.
26 "Cô tin hay không cũng được, tôi chỉ nói sự thật. " "Thật hay giả chỉ có cô biết, có ai không muốn làm phu nhân của thiếu gia nhà họ Mạnh chứ?" Nó tương đương với cuộc sống giàu sang ngồi mát ăn bát vàng mà.
27 Cô định giải thích cho anh, nhưng nhìn gương mặt anh lạnh băng cứng ngắc, với cái nhếch miệng lạnh lùng làm người khác rùng mình, cô sững người. "Phàm Tu.
28 Vốn cô còn tưởng anh đã có một chút chút thích cô, tin tưởng cô, nhưng kết quả là, anh vẫn chán ghét cô, nếu không sẽ không đến mức không cho cô cơ hội giải thích.
29 Nửa năm sau. "Đình Ân, cậu biết không? Huệ Mĩ đúng là cùng chủ nhiệm có tư tình, vợ của chủ nhiệm đến bệnh viện làm loạn lên, nghe nói bọn họ đã qua lại hai năm rồi.
30 Hai người này đúng thật kỳ lạ? Nói hẹn hò vì lạnh lùng, ngay cả chia tay cũng vì lạnh lùng sao. "Phàm Tu, cậu thật sự chia tay với Gia Gia sao? Quả thật cô ấy bộ dạng xinh đẹp, tính tình lại ngay thẳng.
31 Mạnh Phàm Tu không biết vì sao muốn đuổi theo cô, nhưng anh rất nhanh thuyết phục được mình, ít nhất cô còn thiếu anh một lời giải thích. Chạy vòng vo một lúc, Lí Đình Ân thật sự không chạy nổi nữa, cô vẫn là người không có thể lực tốt, chạy như điên mấy trăm mét làm cô không thở nổi.
32 Đợi cô mang áo sơ mi mới đến Mạnh Phàm Tu không hề động đậy, ngược lại nâng mặt cô lên, nhìn sâu vào. "Em sống tốt không?" "Có ạ. " "Phải không?" Anh bình tĩnh nhìn cô, giây tiếp theo không chịu nổi thốt lên "Em có nhớ đến anh không?" Lí Đình Ân giật mình, không hiểu vì sao anh lại hỏi chuyện này.
33 Thời tiết ngày 25 tháng 6: Đẹp Hôm nay đi siêu thị mua quần áo cho tiểu tử kia, đã ngốn không ít tiền, nhìn bọn nó khỏe mạnh đáng yêu mà người ta cũng thấy sung sướng.