21 L âm Viết Hùng hỏi :- Xét qua lời nói của các hạ thì các hạ biết rất nhiều về công việc giang hồ, vậy các hạ có thể cho tôi biết ít nhiều tông tích của các hạ không?Địa Vương Quyền nói :- Lúc này cha phải lúc kể cho ngươi nghe câu chuyện dài dòng.
22 Đ ôi mắt đẹp khẽ chớp, Lý Hương Xưa thỏ thẻ :- Lần đầu mình gặp nhau, em đã thấy yêu anh rồi ! Anh là người yêu thứ nhất, và cũng là người yêu cuối cùng của đời em.
23 H ai lão nhân nghe Cung chủ truyền lệnh đều một lợt dạ lên một tiếng, và nói với Lâm Viết Hùng:- Xin mời thiếu hiệp đến võ đường. Lâm Viết Hùng theo gót Hồi Xuân Thủ và Thiên Huyết Thần đến một căn phòng đá rất rộng.
24 H ôm sau, Lâm Viết Hùng từ giả ra đi. Bạch Két Cung chủ đích thân đưa chàng ra khỏi Huyền Môn Cung. Hai bên đường có đủ môn nhân đứng sắp hàng ngay thẳng, tiển đưa chàng rất trịnh trọng.
25 L âm Viết Hùng thi triển kinh công chạy mãi. Đàng sau tiếng kêu của Địa Vương Quyền mỗi lúc một xa dần. Bỗng phía trước chàng nghe một tiếng rú thất thanh.
26 C ửa phòng nhỏ nơi đại điện bỗng mở ra. Đàng trước điện, một số bạch y lão nhân đã ứng hầu sẵn đều một lợt cúi đầu nói :- Xin yết kiến Bảo Chúa. Tức thì từ bên trong cách cửa hiện ra một thiếu nữ, quần áo trắng như tuyết.
27 L âm Viết Hùng và Địa Vương Quyền vừa đi một đoạn đường bỗng thấy ba chú ăn mày đi theo một thiếu nữ mặc áo màu xám trêu ghẹo. Trong ba chú ăn mày nhỏ có Mạnh Cứng, đệ tử của Điên ác Sát mà Lâm Viết Hùng đã từng quen mặt.
28 L âm Viết Hùng lắc đầu :- Thôi thôi ! Đại ca đừng nói nữa ! Tiểu đệ không thể phụ bạc người yêu của tiểu đệ đâu. - Ồ mày là đứa trẻ có lương tâm. Nhưng tao khuyên mày kết hôn có nghĩa là ngộ biến tòng quyền.
29 L âm Thế Anh bước ra giữa đấu trường, trầm giọng hỏi :- Ngươi là người gì của Quỷ Điện ? Mau khai ra !Gã áo xanh bịt mặt hét :- Thằng con nít ! Ngươi cha xứng đáng để biết ta là ai đâu ?Câu nói cha dứt, mũi kiếm trên tay của gã đã múa quanh một vòng đâm thẳng vào ngực Đoạn Đầu Nhân.
30 B ấy giờ tuy chiến trường vẫn còn sôi động, tiếng la hét, tiếng thép chạm nhau đã lơi dần, có lẽ hai bên đã bắt đầu mệt mỏi. Khí thế không còn hung hăng như lúc ban đầu.
31 L âm Viết Hùng thấy lão ni không nặng lời, đôi mắt đỏ ngầu, chàng vung tay phất qua một cái, một luồng chưởng phong áp tới. Nhưng chàng không ngờ vị lão ni võ công lại tuyệt vời.
32 L âm Viết Hùng từ giả Lý Hương Xưa xuống núi. Ngày hẹn của các vị Đại Hiệp Võ Lâm bạn chàng cũng đã gần tới. Chàng phải trở về Động Đình Hồ ngay lúc này mới kịp.
33 K hi đến Khô Lân Cốc, Lâm Viết Hùng nói với các "Đại Hiệp" :- Phan Thọ An hiện mất một cánh tay, đang bị thương nặng, các bạn đứng ngoài canh giữ bọn môn hạ đừng cho thoát chạy, để một mình tôi vào cốc cũng đủ.
34 L òng chàng hồi hộp khi trở về chốn củ. Cổ tháp hoang tàng, nhưng kỷ niệm không vì thế mà mai một. Lâm Viết Hùng phóng mình lên núi như một vệt khói mờ.