61 "Cái gì lên ?" Tiểu Quân lơ đãng đã nghe được Đái Tân Ni kinh hô, nàng không cách nào hiểu được ý gì, chỉ loay hoay chỉnh sửa quần áo. "Khục khục. "Ta ho khan hai tiếng, không biết trả lời như thế nào.
62 Cách Chương Ngôn Ngôn ba bước, mắt của nàng đã bắt được nụ cười của ta, sửng sốt một chút, hơi ngoài ý muốn nàng cười nhõng nhẽo với ta. Lúc này, Tôn Gia Tề nói: "Ngươi xem có phải Chương Ngôn Ngôn đang cười với ta hay không?"Ta nhịn không được lớn tiếng cười mắng: " Đúng rồi! đúng rồi! ngươi là người đẹp trai nhất ở đây, dĩ nhiên nàng cười với ngươi rôi.
63 Ta đi ra mà cảm giác như đang ở trong một giấc mộng, tư vị gì cũng có. Bất quá có thể rời khỏi cục cảnh sát, tâm tình khoan khoái cực kỳ, ta thật đúng là sợ không ra được.
64 Ta thật không biết nên dùng cái gì ngôn ngữ để cảm tạ Chương Ngôn Ngôn, nếu như hôm nay nàng không đem bí mật này ra nói cho ta, có lẽ hai ngày sau, ta đã bị ăn đến không còn xương cốt.
65 Ta vừa nằm lên giường thì cái mũi đã ngửi thấy hương thơm ngào ngạt từ chiếc gối đầu, Trang Mỹ Kỳ kêu to: "Cả người đầy bụi, mau cởi áo ngoài ra. "" Cái gì? Cởi quần áo?"" Ngươi không cởi sao?"" Không cởi, đánh chết cũng không cởi.
66 " Tiểu Quân, tối hôm qua có ngủ ngon không?"Ta dịu dàng hỏi. " Không ngon! Người ta đang ngủ ngon giấc, có một con heo ngốc nửa đêm gọi điện thoại đánh thức người ta, làm sao mà ngon được? Hừ!" Tiểu Quân tỏ vẻ tức giận.
67 Ta đột nhiên nảy ra một ý, cố ý thở dài một hơi: "Quách tỷ, ngươi không nên khiêm tốn, ngươi biết mấy người bộ môn chúng ta bình luận như thế nào về ngươi không?"" A? Nói ta cái gì?"Quách Vịnh Nhàn đột nhiên khẩn trương hănt lên.
68 " Ôi. "Quách Vịnh Nhàn bị ta đâm một cái phía dưới hoàn toàn thả lỏng, nàng trở nên dịu dàng ngoan ngoãn, rất ướt át. Ta lại một lần nữa hôn lên cặp môi đỏ mọng của nàng, thời khắc triền miên, thế tấn mãnh liệt rất hữu lực, từng cú trọng kích đều chuẩn xác nhiều lần không ngừng.
69 Để không khiến tình hình thêm phức tạp, ta chỉ đành quan sát vẻ mặt Sở Huệ, ngẫu nhiên xéo qua chỗ khác thì cũng là không có biện pháp, tóm lại ta đang cố khắc chế chính mình.
70 Da đầu ta run lên, biết rõ triệt để xong rồi, Sở Huệ giải thích như thế thì cho dù ta có giải thích thế nào cũng không xóa bỏ được hiểu lầm. Quả nhiên không ngoài sở liệu của ta, Cát Linh Linh tức giận đến toàn thân phát run, sắc mặt càng ngày càng tái nhợt, nàng phẫn nộ mắng to một câu: " Cẩu nam nữ.
71 " Ah ! Ngươi thả ta ra, thật sự. . . . . . Đại Duy lập tức quay lại đó. "Cát Linh Linh thở gấp thở phì phò, nàng tuy dã man nhưng khí lực có hạn. Mắt thấy quần lót bị kéo xuống đầu gối , nàng đành phải lớn tiếng năn nỉ.
72 " Vậy lão Chu Cửu Đồng cứ như vậy buông tha các ngươi sao?"Ta tò mò hỏi. " Chu Cửu Đồng đương nhiên không đơn giản buông tha chúng ta như vậy, lúc ấy hắn đã bức bách chúng ta lập tức đồng ý, nhưng rất kỳ quái, về sau hắn đột nhiên tỏ ra phóng khoáng, cho chúng ta ba tháng thời gian để chúng ta trả hết nợ nợ nần.
73 Cát Linh Linh phẫn nộ nhìn ta, ta cũng trợn mắt nhìn nàng. Giằng co một lúc, Cát Linh Linh rất không tình nguyện nuốt tinh dịch của ta xuống. Đúng lúc này, tiếng điện thoại vang lên, ta vừa nhấc máy lập tức có một tiến hét" Ngươi lập tức trở lại cho ta.
74 "Ê, những cái cặp này có thể bỏ đi chưa?"Ta trừng mắt với Tiểu Quân. " Chờ một chút. "Tiểu Quân từ trên giường nhảy xuống, lại từ đầu giường mang một cái gương tới, dịu dàng nói với ta:" Cho ngươi nhìn lại bộ dáng mình để ngươi khắc sâu ấn tượng, về sau không được làm chuyện xấu nữa.
75 Ta đã thật sự mất bình tĩnh, rống to lên "Cái gì bác sĩ tâm thần? Ta không có bệnh ! Đầu óc ta cũng không xấu ! Thân thể của ta tốt lắm!"" Tân Ny tỷ xem, hắn một khi phát tác thì cứ như vậy.
76 " Lý Trung Hàn, ta hỏi ngươi một chuyện. "Lúc ta sắp chạm vào chiếc quần lót viền tơ loang lổ nước đọng, Tiểu Quân đột nhiên đem bàn tay nhỏ bé theo ánh mắt của nàng lên lấy ra, lộ ra cặp mắt to động lòng người.
77 " Được, để ca nhìn, chỉ xem thôi, không hôn. "Ta quỳ gối bên cạnh hai chân Tiểu Quân, ngừng thở nhẹ nhàng kéo quần lót xuống. Trời ạ, ta rốt cục thấy được một cái âm hộ trắng nõn bóng loáng, tại đây một cọng lông cũng không có, trụi lủi tựa như một chiếc màn thầu mới từ lồng hấp lấy ra, bánh bao lớn tuyết trắng.
78 Một tiếng "phanh" thật lớn vang lên, ta không biết một cước này có bao nhiêu sức lực, ta chỉ biết rằng sau một cước này, cửa phòng đã nứt ra. Ta vọt vào gian phòng.
79 " Chu Cửu Đồng, nếu như ngươi còn chút lương tâm, hãy giúp ta cầu xin Hà bí thư, ta sẽ cảm kích ngươi, tương lai sau khi ngươi chết, thanh minh hàng năm ta đều thắp hương cho ngươi.
80 Đón ánh mắt lạnh lùng của Hà bí thư, ta trầm giọng nói xạo: " Đầu tiên, tôi thừa nhận đã tiến vào phòng làm việc của Chu tổng giám đốc, tôi cũng thừa nhận đã cầm đi băng ghi hình.