81 " Nếu mọi người đều quen biết, vậy ta sẽ không vòng vo nữa. Trung Hàn, cậu có ý kiến hay gì cứ việc nói thẳng ra !" Ngừng cười, trong cách xưng hô của Hà bí thư đã thay đổi khẩu khí, ta thấy đã có cơ hội.
82 "Đồ lười biếng kia, dậy mau, có phải là nằm mơ thấy Hương Quân tỷ tỷ không?"Cái mũi vừa ngứa, ta đã tỉnh dậy. Còn chưa mở mắt ra, ta đã ngửi thấy mùi sữa tắm thơm ngát, nghe tiếng gọi ỏn ẻn, ta biết rõ lại bị Tiểu Quân phá hỏng giấc ngủ.
83 Một luồng cảm xúc phiên giang đảo hải xông lên óc, ta kích động ôm chặt Tiểu Quân, điên cuồng hôn lên cặp môi đỏ mọng, lên cái mũi cong cong, lên đôi mắt tinh anh của nàng.
84 Bình thường tùy tiện chạy lên phòng thư ký sẽ tạo thành hình ảnh không tốt, bất quá hiện tại tất cả quản lý cao cấp trong phòng đều đi họp, ta cũng không có quá nhiều cố kỵ, lại thêm nỗi lo lắng về Tiểu Quân, sợ nàng không thích ứng được hoàn cảnh mới, cho nên ta vội vã đi vào bộ phận thư kí.
85 Đúng vào lúc ta thoả thuê mãn nguyện nhất, cửa phòng họp đột nhiên bị đẩy ra, tiến vào là hai nam một nữ. Ba người này toát ra khí thế bức người, bọn họ đều mặc đồng phục nhân viên thanh tra.
86 "Thực xin lỗi, thực xin lỗi Chu thư ký. "Lúc tên cảnh trả đem điện thoại lại cho Chu thư ký, tay hắn đang run rẩy. Hắn lập tức quay người, hét lớn với nữ cảnh sát trên xe: " Tiểu Đinh, ngươi nhanh đi gọi Lưu Đội trưởng trở về, nhanh, nhanh !"Nữ cảnh sát sắc mặt trắng bệch, nhanh chóng nhảy xuống xe chạy như bay vào kt, ta phát hiện tư thế chạy của nàng rất khó coi.
87 " Chào tổng giám đốc đại nhân! Đồ vật trên tay ngài có nặng không? Ta giúp ngài cầm một chút được chứ. "Tôn Gia Tề đột nhiên xuất hiện ở trước mặt ta, hắn tuy gọi ta là tổng giám đốc, nhưng nụ cười hì hì trêu tức vẫn còn treo trên mặt.
88 " Ca, nhiều người như vậy để làm cái gì đó?"Tiểu Quân nhỏ giọng nói thầm bên tai ta, ta ngửi thấy một mùi thơm say lòng người. " A, Chu tổng giám đốc muốn bán cổ phần kt cho ca, đây là việc vui, cho nên người phải phấn khởi lên.
89 " Tu tu. . . . . . "Đúng lúc này hệ thống bộ đàm lại đột nhiên vang lên. Ta sững sờ, Tiểu Quân thừa cơ nhảy xuống khỏi bàn, chạy như chạy vào toilet.
90 " Là một tên gia hỏa miệng lưỡi trơn tru. "Vương Di hì hì cười cười. " Chẳng lẽ là ta?" Ta vòng hai tay ôm Vương Di vào trong ngực. " Không phải ngươi, ta cũng không nói là ngươi.
91 " Ta. . . . . . Ta muốn. "Tai ta như nghe thấy một âm thanh xa xăm khiêu gợi, đầu óc lập tức trống rỗng, trái tim nhảy lên đột nhiên trở nên rất vững vàng, huyết dịch tựa hồ rất chậm.
92 "Làn da tốt quan hệ rất lớn đến nước! Khi còn ở nhà ta thường xuyên ra sông nghịch nước, con sông nhỏ quanh nhà ta nước rất mát, rất ngọt. "Tiểu Quân đắc ý khoe khoang da thịt đáng tự hào của nàng với Thượng Quan Quyên cùng Thượng Quan Hoàng Quán.
93 "Tiểu Lâm, tóc của ngươi thật đẹp, dùng dầu gội gì vậy?" Ta dịu dàng hỏi. Đường Y Lâm vẫn không nói gì, khuôn mặt vẫn là sự cứng ngắc. "Này, hôm nay đã mua được quần áo gì vậy?" Ta lại hỏi.
94 Đái Tân Ni trong ngực cười nhăn nhó: "Cũng. . . . . . Cũng không biết người nhà ngươi có thích ta hay không?""Cả Tiểu Quân cũng thích ngươi, cha mẹ ta lại càng không cần phải nói.
95 Bước vào gian phòng khách đậm vẻ mộc mạc, ta khá thưởng thức phong cách nơi đây. Tuy cách trang trí đơn giản nhưng khiến ta cảm thấy đây là người rất có khiếu thưởng thức giống ta, trên tường treo vài bức tranh tinh mỹ càng tăng thêm khí tức nghệ thuật của chủ nhân.
96 Nữ nhân xinh đẹp hay không trong lòng mỗi người đều có một cái tiêu chuẩn, ai là nữ nhân đẹp nhất trong bữa tiệc? Điều này quả thực so với thị trường chứng khoán càng khó đưa ra kết luận hơn.
97 "La tổng vừa đi tiếp đãi mấy vị khách, ách. . . . . . Ta mong Sở Huệ tiểu thư gọi ta là Trung Hàn, như vậy sẽ thân thiết hơn. " Ta cười tủm tỉm trả lời, lúc này bất cứ nam nhân nào cũng muốn lưu mỹ nhân đường mật lại, chỉ là mùi thơm trên người nàng làm ta như say như dại.
98 La Tất thở dài một hơi, tiếp tục nói: "Chửi hay lắm, ta đúng là đáng chết, nhưng trên đời này không có chỗ cho sự hối hận. Sau khi ngươi lên làm tổng giám đốc, ta cùng với Tiểu Huệ đều đã khóc.
99 Người kia nhẹ nhàng mở cửa lẻn ra ngoài, ta phát hiện trên tay hắn có thêm một khẩu súng ngắn đen sì. Không chỉ hắn mà ngay cả Vạn Quốc Hào cũng rút súng lục từ lưng quần ra.
100 "Trung Hàn, ta. . . . . . "La Tất xoa xoa hai tay trước mặt ta thể hiện sự khẩn trương và xấu hổ. "La tổng, chuyện này cũng không thể hoàn toàn trách ngươi.