21 Đến khi nhìn thấy một màn kế tiếp, rốt cuộc biết bất an trong lòng từ đâu mà đến. . . . . .
Chỉ thấy tiểu ăn mày kia một chân nâng lên với đầu gối uốn cong, sức lực cả người giống như biến mất, đôi tay mềm mại không có lực rũ ở bên người lại chậm rãi nâng lên.
22 Sát ý trong mắt người nọ quá dọa người. . . . . .
Vì thế trong lòng hắn chột dạ, hai chân đều hơi nhũn ra, cái loại ánh mắt này, cái loại sát khí này, hắn cũng chưa từng thấy ngay cả trên người đại ca hắn.
23 Bên kia Cửu Phục Lâm, Phượng Cửu tìm một nơi nướng thịt mãnh thú ăn cũng không hướng sâu trong rừng đi tiếp.
Nàng ngồi ở dưới tàng cây suy nghĩ, tuy rằng độc trong cơ thể đã giải, mạng này coi như đã bảo vệ được, nhưng nếu cứ như vậy mà rời khỏi Cửu Phục Lâm rồi trở về Phượng gia, phỏng chừng rất khó để người Phượng gia tin tưởng nàng chính là Phượng Thanh Ca.
24 Phượng Cửu chậm rãi mở to mắt, khóe môi nhếch lên, lộ ra một nụ cười.
Dẫn khí nhập thể cuối cùng đã thành công, so với tưởng tượng của nàng còn muốn nhanh hơn.
25 Nơi đó có một người nam tử đang nằm sấp.
Chính xác mà nói, không biết là đã hôn mê hay là đã chết. Toàn bộ phần thân trên đều bị nằm trong nước suối, bởi vì hắn nằm sấp nên không trông thấy rõ khuôn mặt, nhưng nhìn chất lượng thượng thừa từ xiêm y màu nâu trên người hắn, hẳn là gia thế không tồi.
26 Nàng muốn nhân dịp bầy sói còn chưa tới bên này thì nhanh chóng rời đi, nhưng mà, cũng vào lúc này, trong lùm cỏ dại cách đó không xa lại hiện lên từng đôi từng đôi ánh mắt màu xanh đậm.
27 Ánh nắng bình minh ấm áp chậm rãi bao phủ mặt đất, nam tử hôn mê một đêm rốt cuộc tỉnh lại và khôi phục ý thức.
Nhưng mà, khi hắn mở to mắt ra, nhìn đến lại là một màn cực kỳ quỷ dị.
28 Nam tử ngẩn ngơ, nhìn tiểu khất cái trên mặt phủ một tầng thanh thanh lục lục, nửa ngày cũng không thể hoàn hồn, thẳng đến, nghe giọng nói của hắn ta truyền đến.
29 "Những con sói đó không hề rời đi? Nó, chúng nó định vẫn đi theo hay sao?" Hắn có chút ngạc nhiên, đi một đường rồi cư nhiên không phát hiện ra phía sau đi theo hơn mười đầu sói.
30 Người dịch: Emily Ton
Wattpad: s://. wattpad. com/user/Emily_Ton
Link gốc: s://my. w. tt/UiNb/7CUUMckyoH
Kế tiếp, Quan Tập Lẫm liền đi theo bên người Phượng Cửu lặng lẽ đến gần những người đó, đầu tiên là ở sau thân cây từ xa quan sát một hồi, sau đó hùng dũng dẫn hắn tiến lên phía trước.
31 Người dịch: Emily Ton
Phượng Cửu giật mình ngẩn người một lúc, nhìn người cao to che chắn trước mặt mình có chút ngốc lăng, ánh mắt hơi quái dị liếc mắt nhìn hắn.
32 Người dịch: Emily Ton
Nghe được lời Phượng Cửu nói, Quan Tập Lẫm ngẩn ra một chút, nửa ngày cũng không mở miệng, chỉ hơi cúi đầu yên lặng bước đi.
Hai người cũng không phải đi một đường thẳng tắp, bởi vì Phượng Cửu vào rừng là để tìm dược, trên đường đi gió lộng quanh co, đặc biệt là sau khi quăng được đám sói kia, càng là hướng nơi hẻo lánh cây cối cỏ dại um tùm mà đi.
33 Người dịch: Emily Ton
"Thật đúng là sự trùng hợp đáng kinh ngạc a!" Nàng nhẹ giọng nỉ non, trong ánh mắt điểm đầy khí lạnh.
Vân Nguyệt thành cách nơi này cũng không gần, nhưng nếu lên đường cũng phải mất vài ngày, nàng ta như thế nào lại đến nơi đây? Hơn nữa ngay cả Mộ Dung Dật Hiên cũng tới?
Ánh mắt dừng lại thật lâu trên người Mộ Dung Dật Hiên.
34 Người dịch: Emily Ton
Bị ánh mắt bình tĩnh mà sâu thẳm của hắn nhìn, trong lòng nàng ẩn ẩn có chút bất an, một tay nhẹ nhàng vỗ về trên mặt thấp giọng hỏi: "Mộ Dung ca ca vì sao nhìn ta như vậy? Là trên mặt ta có thứ gì sao?"
Hắn không trả lời, chỉ cười nho nhã: "Chúng ta đi thôi!" Tiện đà, tiếp tục cất bước đi lên phía trước.
35 Người Dịch: Emily Ton
Cảm giác được cỗ uy áp áp bức từ trong không trung, nàng kinh ngạc ngẩng đầu hướng lên trời nhìn lại, lúc này, liền thấy đám mây trên trời bao phủ một ngọn lửa màu sắc loá mắt, hơn nữa, ngọn mây lửa kia dần dần biến hình thành bộ dáng một con phượng hoàng lửa đang giương cánh, loá mắt đến cực điểm, đẹp khiến người không thể rời mắt.
36 Toàn bộ mọi người trong rừng Cửu Phục Lâm chỉ nghe thấy một tiếng ầm vang rất lớn truyền ra, một luồng ánh sáng rực rỡ cùng với hơi thở cường đại tản ra từ chỗ nó rơi xuống đất, mắt thường có thể thấy được dòng khí giống như nước trôi đi khi nó quét ra bên ngoài, sức mạnh ấy đã thổi cây cối xung quanh nghiêng về một phía.
37 Phượng Thanh Ca phảng phất như cảm giác được điều gì đó, nhanh chóng quay đầu lại, vừa lúc nhìn thấy ánh mắt hắn như đang suy tư điều gì, trong lòng nhảy dựng, vội vàng nói: "Mộ Dung ca ca, ta, ta chỉ hơi nóng vội.
38 "Vãn bối là Mộ Dung Dật Hiên. " Giọng nói của hắn ôn hòa, không nhẹ không vội nói.
"Nguyên lai là Tam vương gia Diệu Nhật Quốc, khó trách có khí độ này.
39 Duỗi tay gõ gõ, chỉ nghe phát ra thanh âm khấu khấu.
Nàng suy nghĩ, quả trứng này không thể giấu được, chỉ cần một gặp người khẳng định sẽ bị người phát hiện, hiện tại những người phi hành trên không đang muốn tìm quả trứng này, hiển nhiên sẽ không rời đi nhanh như vậy.
40 Editor: @EmilyTon
"Chi chi chi!"
Xung quanh ước chừng 40-50 Toản Địa Thử, hơn nữa hình dáng mỗi một con đều rất dọa người, đặc biệt là lúc này còn vây quanh nàng, từng con đều nhìn nàng chằm chằm và phát ra tiếng kêu chi chi.