Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tướng Dạ

Thể loại: Khoa Huyễn
Số chương: 1310
Chương mới nhất: Q.6 - Chương 130: Kết Cục
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Duyệt tiền thỉnh nhất định phải khánĐệ nhất: vĩ đại chăm chỉ đích lão lười phì tác mèo. . . Đã trở về. Cảm tạ đại gia hỏa đích kiên trì và thông cảm cùng với bảo vệ, thỉnh sau đó tiếp tục thông cảm cập bảo vệ, ta mặc dù không phải kiều hoa, nhưng thật là có tự ti tâm tính đích tự kỷ người, sở dĩ nhất là sách mới trong lúc, thỉnh cầu mọi người đa ca ngợi ít phê bình hay nhất không nên phê bình, chân thành đích.

Danh sách chương Tướng Dạ


Chương 82: Cựu Thư Lâu.

81 Tiếng chuông thứ ba báo hiệu tan học vang lên, học sinh từ bên trong thư xá bắt đầu đi ra, một ít tên sinh nhanh chân vội vàng chạy tới thực đường để tranh thủ thưởng thức những món đồ ăn đặc thù dành cho ngày đầu tiên khai giảng, những người phải về lại thành Trường An để tham gia tiệc mừng của bạn hữu thì vội vàng tiến tới Viện Phương Thảo Điện, tuy nhiên đa số học sinh sau khi thu dọn lại sách vở đều tiến về con đường tắt yên tĩnh nằm sâu trong Thư Viện.


Loading...

Chương 83: Nhát Đao Đầu Tiên Chẻ Đôi Ngọn Núi

82 Ninh Khuyết đứng tần ngần dưới chân cầu thang gãi gãi đầu, hắn nhớ lại những quy định mà giáo viên trông coi Nhà Sách Cũ đã phổ biến, hình như không cấm học sinh lên tầng hai.


Chương 84: Xuân Tàn, Người Mệt, Sách Còn Trơ Trơ

83 Buổi học thứ hai, thư viện bố trí dạy môn tính toán, nhưng bầu không khí trong lớp rõ ràng có gì đó khác lạ so với hôm qua, bên dưới, học trò vẫn ngồi trật tự ra vẻ chăm chú nghe giáo viên giảng bài, nhưng tâm hồn đã bay tít đến tận đẩu đâu.


Chương 85: Ngoài Nhà Sách Sóng Dâng Gió Nổi

84 Cuốn “Bước đầu tìm hiểu tuyết sơn khí hải” trên tay Ninh Khuyết tuy mỏng manh mà nặng nề như một ngọn núi. Hắn hít sâu rồi nhìn ra ngoài cửa sổ rất lâu, đến khi màu xanh mơn mởn của mùa xuân làm dịu bớt nét uể oải mệt mỏi trong đôi mắt mới cúi đầu xuống đọc, rồi một lát sau lại ngẩng lên nhìn trần nhà nghỉ ngơi.


Chương 86: Cỗ Xe Ngựa Màn Xanh

85 Ninh Khuyết thấy Tạ Thừa Vận xuống xe, nghe được đầy đủ nội dung câu chuyện nhưng không hề có ý giải thích ình, thực khiến người ta cảm thấy thất vọng, hắn bèn chẳng thèm giải thích nữa, nhìn những người xung quanh nói:- Nếu đã cho ta là loại tiểu nhân thì các ngươi phải đi khuyên Tạ công tử khỏi lên lầu nữa chứ, cần gì tranh cãi với kẻ tiểu nhân như ta?Chung Đại Tuấn thấy mấy câu khiêu khích của mình không chọc giận nổi đối phương thì uất lắm, y làm mặt lạnh ngăn trước mặt Ninh Khuyết:- Nói gì thì nói ngày hôm nay ngươi đừng mơ lên lầu.


Chương 87: Giấy Kẹp Trong Sách, Chẳng Biết Viết Gì

86 Cỗ xe ngựa men theo con đường đá, mặt những phiến đá lát lồi lõm giúp người đi bộ khỏi trượt chân nhưng lại khiến bánh xe xóc nảy liên tục. Công chúa Đại Đường Lý Ngư ngồi chống cằm ngẩn người nghĩ ngợi, bị lắc đến nỗi bực mình, thế là nàng cảm thấy Ninh Khuyết càng đáng ghét thêm.


Chương 88: Sự Ra Đời Của Một Tuyệt Tác Vô Sỉ

87 Nhìn tờ giấy rơi xuống ngay cạnh chân, gã thiếu niên mập ú tự xưng Trần Bì Bì hơi giật mình, đôi mắt nhỏ như hạt đỗ tương hấp háy mấy cái, khuôn mặt bánh đúc tròn xoe nhăn nhăn thể hiện sự lưỡng lự trong lòng chủ nhân, sau một hồi đấu tranh tư tưởng kịch liệt, rốt cuộc hắn đi tới một quyết định hết sức trọng đại: tên mập khó nhọc hạ tấm thân tròn quay ngồi xuống, dùng năm ngón tay phải đẫy đà như nải chuối mắn nhấc tờ giấy lên như người đói ăn nhấc tảng đá trăm cân rồi ngồi thở dốc.


Chương 89: Thăm Phủ Công Chúa

88 Ninh Khuyết quyết định bỏ hẳn một ngày không đến thư viện đọc sách để dẫn Tang Tang tới phủ công chúa chơi, nhân tiện giết người luôn. Tang Tang chẳng thích điều này tẹo nào, không phải vì nàng không thích giết người, từ nhỏ đến lớn đi theo Ninh Khuyết, xem hắn giết người nhiều quá rồi nên chẳng còn cảm giác gì, nàng chỉ không thích khi thấy Ninh Khuyết đã ốm yếu vậy mà vẫn không chịu nghỉ ngơi tử tế lấy một ngày.


Chương 90: Một Câu Chuyện Gọi Là Cổ Tích Về Hoàng Tử Bé...

89 Với trí thông minh của hắn thì còn lâu mới nghiệm ra toàn bộ vấn đề nên Ninh Khuyết mặc kệ, hắn nhắm mắt nằm dài dưới ánh mặt trời ấm áp, tức thì những kí tự phức tạp đen thui ào ào hiện ra, Ninh Khuyết bắt đầu kiên nhẫn sắp xếp chúng với lòng tin không thể lay chuyển.


Chương 91: Giết Người Tại Kho Củi Phường Sắt

90 Chiếc ô rất lớn giống như một đóa hoa sen màu đen thong thả trôi trong mưa bụi thành Trường An. Không biết Tang Tang đã buông bàn tay vẫn nắm chặt góc tay áo từ khi nào, ngẩng đầu nhíu mày hỏi: "Thiếu gia, lúc trước ngài nói gì với Tiểu Man ở trong phủ công chúa vậy? Ta thấy sắc mặt đám cung nữ đó rất khó coi".


Chương 92: Lấy Máu Rửa Máu

91 Ninh Khuyết ngẩng đầu lên nhìn hắn, nói thờ ơ: "Có điều mệt kiểu đó dù sao cũng còn có chút lợi ích, kẻ nào học số học đến thư viện thi số khoa, xem đề thi khó giải sẽ không cảm thấy khó, chỉ cảm thấy, con bà nó, rất vớ vẩn, còn hơn kiểu mệt như ta đời này rất nhiều".


Chương 93: Ai Động Vào Ngự Thư Phòng Của Trẫm?

92 Chậm rãi đi tới bên cạnh giá sách, hoàng đế bệ hạ hơi cúi xuống, ngón tay thon dài thong thả lướt qua hàng sách chỉnh tề, sau đó dừng lại ở chỗ sâu nhất - một loạt sách quý và các loại bia thiếp đế quốc chuyển từ Tầm Thiên các đến.


Chương 94: Cánh Cửa Đầu Tiên Đi Tới Thế Giới Kia

93 Đúng lúc này, mắt bà hơi sáng lên, hàng lông mày đau cau lại chợt giãn ra, bình tĩnh nhìn về phía đầu cầu thang, nhưng không ngờ người xuất hiện ở đầu cầu thang lại không phải tên học trò kia mà là một học trò trẻ tuổi mặt mày nhớn nhác khác.


Chương 95: Vĩnh Tự Bát Pháp

94 Dần dần bình tĩnh lại, Ninh Khuyết bắt đầu ngẩn người nhìn những chữ trên trang giấy, im lặng suy nghĩ xem ai để lại những hàng chữ này? Ai giải đáp nghi hoặc ình? Ai đang âm thầm giúp đỡ mình? Vì sao người đó phải làm như vậy?Khẽ quay đầu lại nhìn về phía cửa sổ phía đông, nữ giáo viên vẫn bình tĩnh cúi đầu viết chữ, căn bản không chú ý tới chỗ hắn.


Chương 96: Đêm Nay Không Người Đi Vào Giấc Ngủ

95 Ninh Khuyết dùng ngón tay giữ hai góc trang giấy duỗi ra cửa sổ, gió xuân nắng ấm bên ngoài nhanh chóng hong khô nét mực, xác nhận không còn vấn đề gì, hắn cực kỳ cẩn thận gấp trang giấy lại, sau đó kẹp vào trong sách, vẫn là vị trí lúc trước.


Chương 97: Ai Dựa Lan Can Ngắm Nhìn?

96 Nữ quản sự tên là Hoa Thiệu kia nghe được câu này, tự dưng lại nhớ tới vị thiếu niên nào đó thường xuyên ra vào Hồng Tụ Chiêu năm Thiên Khải mười ba, trong lòng căng thẳng nhìn về hướng âm thanh phát ra, thấy rõ ràng mặt mày người nọ bên cạnh Chử đại thiếu gia, phát hiện đúng là gã công tử thiếu đạo đức gọi cô nương không trả tiền ấy, thân thể chợt cứng ngắc hẳn lên, biểu tình trên mặt cũng đồng dạng trở nên cực kỳ khó coi, trong lòng chua sót thầm nghĩ, nếu đã thật lâu không gặp, như vậy hôm nay tái kiến làm gì?Với những nhân vật trong ngành phục vụ mà nói, tư tưởng và hành vi của bọn họ vĩnh viễn không cách nào đồng bộ, trong bụng Hoa quản sự không ngừng ân cần thăm hỏi cha mẹ tổ tông Ninh Khuyết, biểu tình khó coi trên mặt lại nhanh chóng biến thành đóa hoa tiên diễm, không dám có chút chần chờ, cách một chiếc bàn rượu cười quyến rũ thi lễ với đối phương, sau đó xoay người xòe tay phải đặt lên bờ môi, hướng về phía ánh đèn lầu cao u tĩnh, khoan khoái cao giọng hô: "Các cô nương lầu trên lầu dưới! Ninh Khuyết Ninh tiểu gia tới rồi kìa!"Một tiếng kêu này không biết kinh sợ bao nhiêu người trong lâu, tập thể học sinh hoặc đang giả trang ngượng ngùng liễm thần tĩnh khí hoặc ra vẻ thành thạo nhìn quanh đồng loạt chĩa ánh mắt kinh nghi về phía bàn Ninh Khuyết, Tư Đồ Y Lan bưng chén trà giật mình há miệng, biểu tình trên mặt Kim Vô Thải cũng không còn cách nào bảo trì mềm mại, ào ào suy nghĩ việc này nên xếp vào hạng tiếp đãi nào đây? Thấy thế nào cảm giác mọi người bên trong Hồng Tụ Chiêu này đúng là không ai không biết Ninh Khuyết? Các học sinh giật mình, vừa tò mò mong đợi vừa có chút không thể tin ngẩng đầu nhìn lên trên lầu, muốn nhìn thử xem có bao nhiêu cô nương sẽ đi ra gặp hắn qua tiếng hô vừa rồi của Hoa quan sự.


Chương 98: Cùng Là Kẻ Lưu Lạc Chân Trời

97 "Vị Thành xa không?""Rất gần Khai Bình. ""Thế Khai Bình ở đâu này?""Cách Vị Thành rất gần. ""Được rồi, ta biết nơi đó là biên ải, bất quá trước khi tới biên ải, Ninh Khuyết ngươi ở đâu?""Trong núi.


Chương 99: Đêm Hai Đại Danh Thiếp Ra Đời

98 Đẩy ra cửa hồng, nhấc lên rèm châu, Ninh Khuyết đi vào căn phòng đèn đuốc u tĩnh. Hắn uống vô hai bát to canh cỏ đuôi cá giải rượu, tắm nước ấm tẩy sạch thống khoái, bị đại sư tẩm quất chà đạp nặng nề một phen trên giường trúc, cảm giác say muốn nôn dâng lên lúc trước đã thối lui hơn phân nửa, toàn thân trở nên thanh tỉnh rất nhiều.


Chương 100: Truyền Nhân Thần Phù Sư

99 Cao gầy đạo nhân lấy ngón tay thấm đẫm rượu viết lên bàn gỗ lim, rất nhanh liền phỏng qua một lần hai mươi chín chữ trên tờ giấy sổ sách nọ. Ông đặt ngón tay vào trong môi khô mút mút, sau đó khoanh tay ra sau, cúi thấp thân dí sát mặt mình lên bàn, nghiêm chỉnh cẩn trọng tiếp tục xem xét kỹ lưỡng trang giấy sổ sách kia.


Chương 101: Lời Nhắn Về Cây Tiêu Của Đất Trời

100 Ninh Khuyết cũng không biết bản thân lại một lần nữa bỏ lỡ sát bên một cái cơ duyên thật lớn nào đó, tự nhiên cũng không biết tờ giấy sổ sách rách nát kiểu chữ thảo của mình ở thanh lâu đã bị một vị thần phù sư nào đó trông thấy, liền tạo nên hai đại danh thiếp lừng lẫy sau này, một cái là thiếp canh gà của Ninh khuyết, cái còn lại là bản dập khắc gỗ của Nhan Sắt đại sư.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Tiền Kiếp

Thể loại: Tiên Hiệp, Khoa Huyễn, Đô Thị, Dị Năng

Số chương: 50



Mạt Thế Giả Tưởng

Thể loại: Khoa Huyễn, Đô Thị

Số chương: 68


Nhẫn Thuật Trà Trộn Dị Giới

Thể loại: Khoa Huyễn

Số chương: 300


Ngục Thánh

Thể loại: Khoa Huyễn

Số chương: 250


Không Có Kiếp Sau

Thể loại: Khoa Huyễn, Đam Mỹ

Số chương: 50


Bất Diệt

Thể loại: Khoa Huyễn

Số chương: 71


Đặc Công Xuất Ngũ

Thể loại: Dị Năng, Khoa Huyễn

Số chương: 336


Thủy Triều Đen

Thể loại: Khoa Huyễn

Số chương: 106