1 Hộp gỗ không có khóa, thay vào đó là một cơ quan kỳ diệu. Có lẽ nghề mộc hiện đại đã không còn người nào có khả năng làm được vật này rồi. Bởi vì các loại công cụ hiện đại dùng keo hỗn hợp cho nên kỹ thuật ban đầu dần dần thất truyền.
2 Hô hấp ngày càng khó khăn khiến khuôn mặt dần dần đỏ ửng. Có một sức mạnh đang ở trên cổ khiến Vương Hủ chậm rãi tử vong. Vương Hủ muốn đẩy đôi tay trắng bệch của nữ quỷ ra nhưng hắn chạm không được, thật có cảm giác như tay của hắn đang cố nắm lấy không khí vậy.
3 Vương Hủ nhanh chóng khôi phục ý thức. Tuy rằng vùng ngoại thành vắng vẻ, ít người đi đường, nhưng khi hắn biểu diễn kỹ năng chạy như bay rồi nhào lộn cũng không phải thứ người dân quanh đó dễ dàng nhìn thấy mỗi ngày.
4 Đã mười một giờ đêm rồi, mấy giờ thẩm vấn đã trôi qua. Lúc này, Vương Hủ đang ở một mình trong phòng tạm giam. Sau khi xét nghiệm, vết máu trên người Vương Hủ được xác định là của bản thân hắn.
5 Tất nhiên Miêu Gia sẽ không nghe thấu những bực tức của Vương Hủ bởi lúc này hắn đang bận những việc khác. Thật ra Miêu Gia cũng muốn ở lại Sự Vụ Sở để giúp Vương Hủ nhưng tình huống này xảy ra quá đột ngột, đến nỗi làm đầu óc của hắn không thể thừa nhận.
6 Ma quỷ bốn phía chạy tán loạn, hệt như Vương Hủ là một kẻ cực gian cực ác trên thế gian này, tùy lúc có thể khiến bọn chúng hồn phi phách tán. Linh hồn màu xám hệt như hỗn độn mà cũng giống trái tim của hắn, còn đôi mắt màu đỏ thì dường như có thể nhìn thấy tất cả sinh linh trên cõi đời này.
7 Trai tân và gái đẹp rõ ràng như dấu son môi trên cổ áo sơ mi. Định nghĩa của Miêu GiaÁnh mặt trời giữa trưa tháng tám cực kỳ độc ác, bởi chúng xuyên qua lớp cửa kính và chiếu ngay trên mặt của Vương Hủ, khiến hắn tỉnh dậy bằng một cảm giác rất khó chịu.
8 Miêu Gia giao cho Vương Hủ nhiệm vụ đầu tiên là phải đến một nơi trong trường học để điều tra vụ án giết người vào hai mươi năm trước. Vào thời điểm ấy, vì chẳng có đầu mối mới nên vụ án này không tiến triển thêm.
9 Lại một buổi sáng với thời tiết nắng ráo. Hiện Vương Hủ và Miêu Gia đang ngồi trong một tiệm hớt tóc. Miêu Gia vừa xem báo chí vừa được cạo râu, còn Vương Hủ thì lại đang nhắm chặt đôi mắt để thừa hưởng xúc cảm từ việc tóc dài biến thành tóc ngắn mà hai tháng nay mình chưa từng được cảm thụ.
10 Sau buổi diễn thuyết nhàm chán của lão giám thị, cuộc thi chính thức bắt đầu. Cuộc thi diễn ra trong ba tiếng vào buổi sáng và buổi chiều, còn bài thi thì chẳng khác một "hồ sơ nhân sự".
11 Mối tình đầu và thất tình cũng như nhau cả, đều là chuyện khó che giấu như đá cục nổi trong ly coca. Định nghĩa của Miêu GiaViệc Vương Hủ đột ngột ngồi lại ngay ngắn với đôi mắt sáng quắc đã làm giáo sư Trương hoảng sợ.
12 Vương Hủ rất ngạc nhiên, mới hỏi: "Này. . . Chẳng lẽ có loại quỷ có khả năng cưỡi xe đạp dưới ánh nắng mặt trời sao?"Miêu Gia nói: "Những gì ta nói chỉ là trên lý thuyết, có lẽ ngươi là người đầu tiên trong Thú Quỷ Giới có năng lực "nhập vào cơ thể" cũng không biết chừng.
13 Ngày thứ ba sau khi cuộc thi nhập học diễn ra, Vương Hủ nhận được giấy báo trúng tuyển. Tuy phải vượt qua kỳ thi này bằng cách quay cóp nhưng hắn vẫn cảm thấy vui mừng, cũng không biết hắn vui mừng vì được học tại một trường học tiên tiến bậc nhất hay là vì một cô gái nào đó.
14 Lúc Vương Hủ tỉnh lại thì đã là ba giờ sau. Bấy giờ, Miêu Gia đang sửa chiếc ti vi cũ bằng cách đập lên nó liên tục, ngoài miệng chỉ hỏi bâng quơ: "Có tiến triển không?"Dường như đầu rất đau nên Vương Hủ vừa xoa huyệt Thái Dương vừa trả lời: "Năng lực của ta là Chúa Tể.
15 Vương Hủ lại giơ kính viễn vọng nhìn về phía đối diện. Kết quả là hắn lại phát hiện cảnh tượng trước mắt hoàn toàn khác với cảnh tượng lúc nãy. Vách tường của hành lang vừa rồi đã ố vàng, ngay cả loại cửa sổ cũng khác.
16 Tề Băng quay đầu nhìn Vương Hủ ở sau lưng rồi hỏi: “Ngươi thấy sao?”Vương Hủ chẳng thèm liếc nhìn thi thể, dường như trước mắt chỉ là trò đùa của trẻ con: “Mượn đao giết người, trò này xưa rồi.
17 Ngày hôm sau, Vương Hủ ngủ suốt những tiết học vào buổi sáng. Ngay cả tên của thầy giáo hắn cũng không nhớ, bởi lúc hắn tỉnh dậy đã là giờ nghỉ trưa …Vương Hủ ăn cơm trưa xong liền đạp chiếc xe đạp tồi tàn của hắn đi dạo quanh trường.
18 Vương Hủ dám chắc chắn đến trăm phần trăm rằng chính mắt hắn vừa nhìn thấy một con quỷ chết treo, bởi thế hắn dứt khoát dừng xe bên đường rồi đi về phía gốc cây.
19 Tề Băng không điều tra được đầu mối mình cần, vì mặc dù Tiểu Huệ biết trong trường vẫn còn những hồn ma khác nhưng nàng chỉ quanh quẩn quanh gốc cây khóc lóc nên chưa từng trò chuyện với chúng.
20 Chín giờ đêm, mặt hồ nhân tạo vốn bình lặng chợt gợn sóng lăn tăn, lạ là chẳng hề có cơn gió nào thổi ngang qua đây. Bỗng có một nam sinh dạo bên hồ một mình, người này vừa hút thuốc vừa nhìn bầu trời, thỉnh thoảng thở dài thở ngắn.