41 “Đáng chết!” Lạnh lùng như Thiên Thanh Hoàng giờ phút này cũng nhịn không được phẫn nộ, biết vậy nàng đã không tới, cũng càng không phá giải cái mật đạo kia, để bây giờ có cái kết cục này!“Ha ha!” Đỉnh đầu truyền đến hai tiếng cười khẽ, làm cho nàng căm tức cắn răng: “Ta nói này hoàng đế đại nhân, ngươi muốn cười thì tốt xấu gì cũng nên xem tình huống chứ! Chúng ta hiện tại thế này mà ngươi còn cười được?”Bọn họ hiện tại chính là, Hiên Viên Tuyệt một tay dùng sức nắm mỏm núi, một tay gắt gao cầm tay Thiên Thanh Hoàng, hai người cứ như vậy lơ lửng giữa không trung! Mà phía dưới bọn họ, chính là vực sâu trăm trượng không đáy! Cho dù khinh công hai người có độc tuyệt thì khi ngã xuống cũng không tốt hơn bao nhiêu so với thịt nát xương tan.
42 “Ai! Mọi người có nghe chuyện toàn bộ người trong tiểu thôn trang bên cạnh mấy ngày trước bị vu nữ giết sạch không?!”“Nghe nói đều chết do trúng kịch độc, vô cùng thê thảm a!”“Còn có tất cả đều bị đào tim, thật đáng thương, không biết bọn họ sao lại chọc phải cái ma nữ kia!”“Ai dám chọc vào vu nữ kia chứ, chỉ trách vận khí của bọn họ không tốt thôi!”“Ai…”Hiên Viên Địch nghe những người kia nói mà tay cầm đũa run run, một chút cũng không có khẩu vị ăn uống, ánh mắt bất đắc dĩ nhìn về phía người nhất điểm cũng không bị ảnh hưởng thong dong đưa đồ ăn lên miệng mà mếu máo: “Hoàng tẩu! Sao người còn nuốt trôi?”Thiên Thanh Hoàng kỳ quái liếc hắn một cái: “Vì sao ta phải ăn không vào?”Hiên Viên Địch bị nghẹn, lập tức đổi đề tài: “Hoàng tẩu người nói xem, những người đó thật sự do vu nữ giết?”Thiên Thanh Hoàng ngay cả mí mắt cũng không nâng: “Ta không phải nàng ta, làm sao mà biết được?”Hiên Viên Địch: …Thiên Thanh Hoàng buông đũa, tiếp nhận chén canh Hoan Lạc đưa đến, nào biết vừa mới uống vào miệng còn chưa kịp nuốt, ánh mắt chạm đến thân ảnh ở cửa mà ‘Phốc!’ một cái phun sạch lên sàn nhà.
43 Ban đêm, hơi thở tử vong bao phủ toàn bộ thôn trang yên tĩnh, một thôn trang vốn yên bình giờ phút này không một bóng người, âm khí dày đặc lan tràn, bóng đêm đặc biệt khiến người ta sợ hãi.
44 “Vu nữ ngươi tại sao lại muốn đi theo chúng ta?” Hiên Viên Địch rốt cuộc cũng không bị mê hoặc khi nhìn hồng y nữ nhân xinh đẹp kia, ngược lại còn phẫn nộ trừng mắt, tuy rằng còn chút sợ hãi, nhưng cũng không sợ như trước nữa, có lẽ bởi vì câu cam đoan của Thiên Thanh Hoàng làm hắn an tâm.
45 “Không được a! Thối bánh bao! Ngươi xuống tay nhẹ chút…”Goyard nhìn người dọc đường đi bị Hoan Hỷ đánh cho chật vật chạy trốn mà mí mắt nhảy dựng: “Ngươi xác định đánh như vậy sẽ không có vấn đề gì?” Người kia tuy rằng không bị nàng đánh, nhưng kết quả vẫn bị đánh cho thê thảm như vậy.
46 Hôm sau, đoàn người rốt cục cũng bắt đầu đi về phía Tây Hạ, tuy rằng khẳng định biết không kịp ngày đại hôn, nhưng Hiên Viên Địch đánh chết cũng không dám mở miệng thúc giục, chỉ hi vọng đến lúc đó hoàng huynh sẽ nể mặt Hoàng tẩu mà tha cho hắn!Bất quá mười ngày sau đó Hiên Viên Địch cũng đã có biến chuyển rất lớn, từ lúc bắt đầu bị Hoan Hỷ đuổi đánh, đến bây giờ hắn đã có thể tránh được năm sáu chiêu của hai tỷ muội Hoan Hỷ Hoan Lạc, tiến bộ này xem như là rất lớn!Goyard cùng Thiên Thanh Hoàng sóng vai đi trên đường, tuy rằng chỉ một thân tố sắc y phục, nhưng khí chất yêu mị lại không thể che giấu, hơn nữa với khuôn mặt xinh đẹp của nàng, nam nhân dọc đường cơ hồ đều nhìn chằm chằm, bất quá lại bị toàn thân khí lạnh băng tụ của Thiên Thanh Hoàng thổi bay nên không ai dám tiến lên.
47 “Sư muội! Theo ta trở về được không?”“Sư muội! Sư phụ kỳ thật rất nhớ ngươi, ngươi trở về đi, được không?”“Sư muội! Ngươi xem sư huynh đã tự mình tới đón ngươi này, ngươi nể mặt ta đi mà!”“Sư muội…”Đông Phương Mạc chân chó vây quanh Thiên Thanh Hoàng, trong ánh mắt đào hoa tất cả đều là khẩn cầu, nhìn nàng không để ý tới, hắn lập tức thực hành tuyệt chiêu, tử triền lạn đánh!“Người này là ai a?” Hiên Viên Địch hai mắt đầy lửa giận nhìn cái người đang quấn quít lấy Thiên Thanh Hoàng, nam nhân này cư nhiên dám phá Hoàng tẩu của hắn.
48 “Sư muội! Ngươi thật sự không quay về sao?” Trên nóc khách điếm, Thiên Thanh Hoàng cùng Đông Phương Mạc sóng vai ngồi, Thiên Thanh Hoàng một tay cầm bầu rượu, một tay cầm chén rượu, tự châm tự ẩm, còn Đông Phương Mạc thì trực tiếp uống cả.
49 Tây Hạ:Hôm nay là một ngày đặc biệt, là ngày mà hoàng đế của bọn họ sẽ thành thân với Đông Hán công chúa, tuy rằng nghe nói công chúa này không tài đức lại vô mạo, nhưng vấn đề này cũng không quan hệ lắm với bọn họ, bởi vì chỉ cần có náo nhiệt để xem là được rồi.
50 “Tham kiến Hoàng Thượng!”“Tham kiến hoàng huynh!” Tất cả đều quỳ lạy, chỉ có Thiên Thanh Hoàng vẫn đứng, ánh mắt tự do không để ý người ngồi trên cao.
51 Nữ tử trên tháp một thân y phục xanh ngọc, thân mình như ẩn như hiện, mái tóc mực sắc xõa tung trên gối, hướng lên trên là khuôn mặt tuyệt mỹ làm cho người ta không cách nào để hình dung.
52 Tê Phượng Cung là chỗ ở của Tây Hạ Lịch Đại hoàng hậu, nhưng nay Tê Phượng Cung lại đột nhiên xuất hiện một nữ tử thần bí, cho nên tất nhiên dẫn tới rất nhiều sự chú ý từ các Cung, chỉ tiếc là Hiên Viên Tuyệt đã ra lệnh không một ai được tới gần Tê Phượng Cung nửa bước, cho nên không ai còn dám tìm hiểu.
53 Sau khi binh lính kéo thi thể Lý Thượng thư đi, lập tức có người bê nước lưu loát rửa sạch vết máu. Nhìn bên ngoài sạch sẽ như mới này, không ai lại nghĩ vừa nãy có một người thật sự đã chết!An công công vung phất trần lên, cười tủm tỉm: “Thỉnh các vị trở lại chỗ ngồi, yến hội còn chưa bắt đầu!”Đợi khi mọi người trở lại vị trí, An công công mới tuyên bố khai yến, cung nữ dần dần bưng tới rượu thơm món ngon, tiếng động ti trúc cũng lập tức vang, đám vũ nữ liên tiếp đi lên.
54 Dưới ánh mắt bất đắc dĩ của Hiên Viên Tuyệt, Thiên Thanh Hoàng rót một chén rượu, mạnh mẽ uống vào, Ngụy Ánh Nguyệt lại tiếp tục nói: “Ánh Nguyệt muốn vì công chúa mà gảy một khúc bồi tội, thỉnh công chúa tha lỗi Ánh Nguyệt vô lễ!”Nói xong, lập tức có người chuyển đàn đi lên, Ngụy Ánh Nguyệt ưu nhã ngồi xuống, tay mềm vừa nhấc, ngón tay đã trượt dài, tiếng đàn duyên dáng nhẹ nhàng vang lên.
55 Thiên Thanh Hoàng yên nhiên cười: “Muốn xem diễn cũng không phải không thể, chỉ sợ các ngươi vô phúc thưởng thụ!”“Hừ! Đừng có tỏ ra cao quý, không phải cũng chỉ là một công chúa hòa thân sao? Rõ ràng ngu ngốc lại còn muốn khoe khoang!” Giọng thấp mắng bên cạnh không tránh được lỗ tai của Thiên Thanh Hoàng, bất quá giờ phút này nàng cũng không có tâm tình cùng nàng ta tức giận.
56 Dứt lời, một thân ảnh màu trắng liền đi vào đại điện, đó là một thiếu niên anh tuấn, nhưng khuôn mặt có vài phần tương tự Lãnh Nguyệt, điều duy nhất không giống là Lãnh Nguyệt lạnh mạc, còn hắn lại có hơn một phần ôn nhã.
57 Khoảng cách gần như vậy khiến nàng có thể nhìn rõ lông mi của hắn, hắc đồng như uông hồ không đáy, hội tụ cái đó làm nàng hơi kinh hãi, giống như muốn cuốn nàng đi vào.
58 Trong phòng, một thân ảnh màu đen trống rỗng xuất hiện, quỷ dị vô cùng, người đến là một nam tử chỉ còn da bọc xương khoảng ba mươi tuổi, khuôn mặt tam giác, làn da đen nhánh, đôi mắt tính kế sáng bóng, ngũ quan nhìn thế nào cũng thấy đáng khinh.
59 Đột nhiên nhớ tới lời Hoan Lạc vừa nói, hình như là nữ nhân hậu cung của Hiên Viên Tuyệt tìm đến đây? Tâm tình Thiên Thanh Hoàng vốn phiếm hồng nhất thời trở nên thấu bạch, vẻ mặt cũng lạnh lùng theo: “Hoan Lạc! Thay cho ta một bộ y phục đơn giản, chúng ta xuất cung!”“A? Tiểu thư không gặp mấy phi tử sao?” Hoan Lạc khó hiểu hỏi.
60 “Hoa Úc!” Thiên Thanh Hoàng ở trong lòng Hoa Úc hơi hơi giãy dụa, tên hỗn đản này còn chưa hỏi ý kiến nàng!“Hoàng Nhi! Ta ở đây!” Khuôn mặt xinh đẹp của Hoa Úc nháy mắt xuất hiện trước mặt Thiên Thanh Hoàng, ánh mắt phong tình chớp chớp, không tiếng động câu dẫn.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 47