1 Ngôn Xảo Dung vuốt sơ mái tóc màu nâu có chút gợn sóng, đi vào một công ty có quy mô lớn , không chút chậm trễ đi về phía phòng quản lý, đẩy cửa vào cho bí thư một nụ cười ngọt ngào.
2 Ba ngày sau, Ngôn Xảo Dung theo lời đi tới công ty Kình Thiên trình diện. “Xin hỏi cô có chuyện gì?” Người con trai ngẩng đầu nhìn hướng Ngôn Xảo Dung, cũng nhận ra cô.
3 Hai người mới vào cửa lớn, liền thấy hành lý túi lớn túi nhỏ. “Ông trời của tôi! Bạn của dì Lan muốn ở lâu dài sao! Nhớ ngày đó lúc em tới cũng không có mang cái gì, này không phải quá khoa trương a!” Cao Kiều Tuyết Ngạn ngạc nhiên mà nói với Ngôn Xảo Dung.
4 Cao Kiều Tuyết Ngạn cùng Dì Lan tỉ mỉ chăm sóc, thương thế của Ngôn Xảo Dung ngày từng ngày từ từ bình phục, nhìn không khí trong nhà vui vẻ, cô biết ước định của mình cùng Cao Kiều Tuyết Ngạn cũng nên kết thúc.
5 "Cao Kiều Tuyết Ngạn, đã lâu không gặp, gần đây khỏe không?" Hoắc Diệu Dương tự nhiên mà ngồi ở trên bàn làm việc. "Hoắc Diệu Dương, cậu tới sẽ có chuyện tốt gì?"Cao Kiều Tuyết Ngạn muốn lợi dụng công việc bận rộn để quên Ngôn Xảo Dung, nhưng là bất kể anh ở nơi nào, trong đầu cũng sẽ hiện lên thân ảnh nhu mị (mềm mại đáng yêu) kia của cô.
6 "Xảo Dung, con rốt cục trở lại, dì nhớ con muốn chết!" Dì Lan vui mừng mà ôm lấy Ngôn Xảo Dung. "Con cũng vậy. ""Dung nhi, trong khoảng thời gian em không có ở đây, lỗ tai của anh cũng sắp bị Dì Lan niệm bịt kín rồi.
7 "Dục khiết, sao con lại tới đây?" Dì Lan lôi kéo Sam Phổ Dục Khiết đi tới bên tường nhỏ giọng mà nói: "Con đi nhanh đi! Tuyết Ngạn bây giờ nếu mà nhìn thấy con, khẳng định lại sẽ giận dữ.
8 Ngôn Xảo Dung trở lại nhà Cao Kiều được một thời gian, Cao Kiều Tuyết Ngạn vì cùng Sam Phổ Hạo Huy làm thiết kế, cơ hồ mỗi ngày đều bận đến khuya, dĩ nhiên cũng không có chú ý tới Ngôn Xảo Dung.
9 Mấy ngày liên tiếp, Ngôn Xảo Dung nửa bước cũng không rời để chăm sóc Cao Kiều Tuyết Ngạn, khiến cho anh bình phục vô cùng thần tốc. "Tuyết Ngạn, em giúp anh đem quần áo thay ra rồi sắp xếp lại một chút, như thế có thể sẽ có người tới cầm đi.
10 Trên đường đi Cao Kiều Tuyết Ngạn không cùng Ngôn Xảo Dung nói lên nửa câu, không khí ngưng trệ cho đến nhà Cao Kiều mới kết thúc. Cao Kiều Tuyết Ngạn thô bạo mà lôi kéo cô tiến vào gian phòng, đem cô đè ở trên cánh cửa đặc biệt hút lấy hơi thở của cô.
11 Trong lúc vô tình, Ngôn Xảo Dung cầm bàn tay của Cao Kiều Tuyết Ngạn, động tác nhỏ này bị Hoắc Diệu Dương nhìn thấy. "Chị, thì ra là các người trốn ở trong thư phòng, khó trách em cùng Diệu Dương đem phòng lục lọi cũng không tìm được các người.