61 Bắc Thần Vũ thấy cũng không sao cả, Mộ Dung Vũ Phỉ có cự tuyệt hắn, chính là do hắn uống quá nhiều rượu, nên mới nhịn không được mà muốn nàng. Hậu viện của hắn có thêm một nữ nhân cũng không nhiều lắm, huống hồ, cảm giác vừa rồi rất kỳ diệu, trước đây hắn chưa bao giờ cảm thấy như vậy.
62 Sau khi nói xong Dao phi bèn im lặng, thái độ kiên quyết, không cho phép thương lượng. “Ngươi, nàng ấy là người thân, là chất nữ, lại còn vừa bị con ngươi làm….
63 Dạ Nguyệt Ly nhíu mày, đôi đồng tử đen như mực khẽ nhíu lại, tay trái ôm tiểu nhân nhi trong, lòng tay phải dùng lực, thân người lưu loát đứng dậy, ngay cả áo ngoài cũng không có một chút tiếng vang.
64 Hắn hận chính mình sao không gặp nàng sớm một chút!Nhưng mà, may mắn, may mắn hiện tại và cả tương lai hắn đều bên cạnh nàng, mà cũng chỉ có hắn mới bên nàng!Mà lúc này, trong lòng Mộ Dung Tiểu Tiểu khóc không ra nước mắt, sư huynh lại ăn đậu hủ của nàng!Nếu không phải đang trên nóc nhà nghe lén chuyện người ta, nàng thật muốn ngửa mặt lên trời mà chửi thề!Này, nàng làđang kích động! Kích động được không? Sao nhìn sư huynh lại là bộ dạng vô cùng đau lòng?Chuyện Mộ Dung Cẩn Thiên và Dao phi thông đồng với nhau, cùng với chuyện tám năm trước chắc chắn liên quan đến nhau!Nàng có dự cảm, chuyện Mộ Dung Cẩn Thiên sắp nói, chắc chắn là bí mật này!Trong phòng, Mộ Dung Cẩn Thiên nắm chặt hai nắm đấm, điều chỉnh lại hô hấp, đôi mắt nhìn về phía trên bàn, ánh nến lay động, suy nghĩ của hắn trôi đi, hồi tưởng lại tám năm trước muội muội mình sai người đưa tới một bức mật hàm.
65 Đêm đã qua hơn một nửa, Mộ Dung Tiểu Tiểu về đến nơi thoáng rửa mặt bèn đi đến bên giường nằm, lại phát hiện rằng mình không thể nào ngủ được. Hai mắt nhìn lên đỉnh màn, hết sức u ám.
66 Gió nhẹ khẽ thổi, hương hoa thoang thoảng, trong hoa viên một mảng phong cảnh hữu tình. Tâm tình hôm nay của Mộ Dung Tiểu khá tốt sáng sớm đã dậy ăn một chút điểm tâm, trong tay thì cầm đĩa điểm tâm sư huynh mới đưa, hai chân ngắn ngủn khe khẽ lắc lư, cái miệng nhỏ nhắn một ngụm lại một ngụm khẽ cắn.
67 Đêm, lạnh như nước. Trong ngự thư phòng đột nhiên truyền ra một tiếng rống giận, ngay sau đó, đồ vật “Rầm” rơi xuống đất…Phúc Yên hoang mang tiến vào trong nội điện, nhìn thấy Bắc Thần Nghiêu mạnh mẽ đánh một quyền trên bàn, thanh âm mạnh mẽ kia vẫn còn đọng trong đầu, làm cho xương cốt toàn thân hắn ta run lên một trận!Hắn chưa bao giờ nghĩ hoàng thượng lại giận dữ mất khống chế như vậy!Bắc Thần Nghiêu hai mắt bắn ra, tròng mắt âm lãnh tàn nhẫn, gân xanh ở thái dương cuồn cuộn nổi lên, hơi thở ồ ồ, có thể nhìn ra là tức giận không thể kiềm chế!Phúc Yên lo lắng gọi, “Hoàng thượng…”Đã xày ra chuyện gì?“Hỗn trướng!” Bắc Thần Nghiêu gầm lên.
68 Hắn không thể để cho Bắc Địch bị người khác uy hiếp, càng không thể để Thụy nhi sau khi lên ngôi rồi cũng giống như hắn, như vậy, đây cũng là lúc nên khảo nghiệm năng lực của Thụy nhi.
69 Giữa mùa hè, mây đen đầy trời, lại một hồi giông tố sắp đến. Bão, tới dồn dập, làm cho lòng người vô cùng nặng nề. Ở góc phố hoặc hàng quán tránh mưa, dân chúng mặt không chút thay đổi nhìn quan binh đi qua đi lại, đã không còn nhiệt nhiệt thảo luận như lúc đầu nữa.
70 Sắc mặt người nói chuyện vô cùng phiền muộn, trong lời nói khó nén nổi trào phúng. Lập tức có người phụ họa theo, “Đúng vậy, đúng vậy, hữu thừa tướng nói đúng, ta nghe nói gần đây vì việc này mà hoàng thượng không thèm ăn cơm nước, hữu tướng ngài nói xem, hoàng thượng sao lại không biết trân trọng long thể như vậy?”“Đại nhân nói đúng, người còn cố tình khong nghe chúng ta khuyên ngăn, như vậy còn ra cái dạng gì, làn bao nhiêu thần tử vô tội bị bãi quan.
71 Tháng ba vào dịp màu xuân, gió nhẹ ấm áp, cũng là lúc Nghiêu vương phi về nhà lại mặt. Mười dặm kinh thành trải đầy thảm đỏ, xa hoa không khác gì ngày thành thân hôm đó, Diệp Mạn Nhu ngày hôm nay, không thể nghi ngờ là người mà tất cả nữ tử kinh thành đều vô cùng hâm mộ.
72 Một màn này những người di theo phía sau đều nhìn rõ trong mắt, đôi mắt đau lòng của vương gia, tựa như chỉ cần người trong lòng khó chịu, liền thấy vô cùng đau lòng, khó chịu vô cùng.
73 Bên trong mật thất âm u, trên vách đá ánh nến mập mờ, ánh sáng toát ra loang lổ trên vách tường, tối đến mức quỷ dị, âm trầm cực điểm. Trên cái giá gỗ dựng giữa phòng, bên trên có một người xiêm ý hỗn loạn, tay chân bị trói, tóc đen hỗn độn, có thể thấy đây là một nữ tử, mái tóc buông xuống không nhìn rõ khuôn mặt, chỉ thấy trên khóe miệng có một vệt máu dài chảy ra, dưới tình huống ánh sáng không rõ tại đây, nhìn vô cùng thảm hại.
74 Bóng đêm nặng nề, Bắc Thần Thụy đứng yên trong viện, quanh thân tràn ngập hơi thở đau thương, thanh nhã như trích tiên, hắn một thân áo trắng như tuyết, liếc mắt một cái, làm người ta thấy đau lòng.
75 Ngày mùa hề trời trong xanh, chin trên cây kêu vui vẻ,tâm tình Dạ Nguyệt ly vô cùng tốt, khóe miệng giương lên vẫn chưa từng hạ xuống. Ôm tiểu nha đầu vào trong lòng, ung dung ngồi dựa vào ghế, cầm miếng dưa hấu ướp lạnh đưa đến cái miệng nhỏ nhắn của người trong lòng, nhìn màng thỏa mãn híp đôi mắt nhro ngồi trong lòng mình.
76 Hắn ta thật sự không tin được việc này là Thụy nhi làm , tuy rằng lần trước Thụy nhi yêu cầu hắn ta thả nàng, nhưng chắc chắn Thụy nhi cũng sẽ không làm ra việc ngu xuẩn như vậy, chỉ vừa mới lên làm thái tử, chẳng lẽ Thụy nhi không sợ sẽ mất đi tất cả?Đôi mắt sâu thẳm của Bắc Thần Nghiêu nheo lại, hàn quang chợt lóe “Người đâu!”Mặc kệ có phải hay không, hắn cũng muốn đi kiểm chứng một lần.
77 Bước ra từ ngự thư phòng, đã là sáng hôm sau, mấy ngày liền không ngủ khiến Bắc Thần Thụy có chút suy yếu, hắn cố nén chút khí huyết đang cuồn cuộn trong ngực, do chịu một cước của phụ hoàng, cứ cho là chọc giận phụ hoàng phải trả một đại giới lớn là ngôi vị thái tử, nhưng có thể đổi lấy tự do sau này của mẫu hậu, hắn thấy đáng giá.
78 Đêm, áp lực nặng nề. Phía trên hoàng cung, có một bóng dáng xẹt qua, hướng về phía Dao Vũ cung. Dạ Nguyệt Ly ôm Mộ Dung Tiểu Tiểu theo sát ngay sau đó, thẳng đến khi người phía trước đi vào điện, hắn mới ôm nàng tới một góc bí mặt quan sát.
79 Chương 62: Cũng nên tính sổ rồiKhí hậu tháng sáu tại hoàng thành Bắc Địch, ánh nắng vẫn chói chang như vậy. Tình huống trong hoàng cung chắc hẳn đang rất nhộn nhịp rồi, hiếm có khi Mộ Dung Tiểu Tiểu không đi xem kịch vui, chỉ trốn trong phủ ngủ ngon.
80 “Ọc ọc…. . ” Dạ Nguyệt Ly bị âm thanh từ bụng của tiểu nhân nhi quấy nhiễu, thoáng nhìn qua cửa sổ, mặt trời đã lên cao, cũng nê đi ăn chút gì đó. Nhẹ nhàng nhéo cái mũi nhỏ nhắn, ôn nhu cười nói, “Nha đầu, rời giường.
Thể loại: Khoa Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 40