101 Edit : BW_mylove_SGBeta : heybaby"Nô tì tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế!" Hai cung nữ thức thời quỳ xuống hành lễ. Ta giật mình, các nàng kêu lên thật lớn.
102 Một trước một sau, bước chân vô cùng vội vàng. Mặt hồ thật phẳng lặng, thỉnh thoảng một trận gió thổi qua, khiến từng con sóng lăn tăn nhẹ nhàng lan tỏa.
103 Edit : BW_mylove_SGBeta : heybabyTa nghiến răng ngồi dậy, khuỷu tay cứng đơ không nhúc nhích được, ta hít một hơi thật sâu, cẩn thận bước lên bậc thềm, thấp giọng mở miệng: "Thần thiếp tự nhận thấy đã mở mắt rất lớn rồi, nhưng mà Hoàng thượng, tay của người thì không có cách nào, thần thiếp khó lòng phòng bị được.
104 Ta chỉ cảm thấy trái tim như rơi xuống, hắn nói cái gì trong lòng ta biết rất rõ. Chính là cây ngọc trâm ta đưa cho Thẩm tiệp dư. Chẳng lẽ hắn biết chuyện gì sao? Ta thấp thỏm không yên nhưng cũng không dám nhìn vào mắt hắn.
105 Edit : BW_mylove_SGBeta : heybaby - rabbitlynThì ra là hắn muốn biết tin tức của Vĩnh Thọ cung Thấy ta tiếp xúc với Tiểu Đào, hắn không nhịn được. Những lời nói giận dữ này, bây giờ ta nghe cũng không cảm thấy thấy sợ nữa.
106 "A, đúng là không so sánh được. " Hắn cắt ngang lời của ta mà không hề báo trước, "Mùi vị tàm tạm nhưng miễn cưỡng có thể nuốt xuống được, chỉ là bây giờ trẫm đói bụng.
107 Edit : BW_mylove_SGBeta : rabbitlynThấy mọi người đã ra ngoài hết, hắn mới buông tay ta ra, khẽ cười: "Làm đi, trẫm ở đây nhìn nàng làm. "Ta thở dài một tiếng, hắn và ta luôn thành thật với nhau.
108 Ta giật mình, là ta may mắn ư, chẳng qua hắn không chọn ăn thứ khác mà thôi. Cúi đầu khẽ liếc nhìn vào trong mâm, thậm chí xung quanh còn rơi rải rác mấy hạt vừng.
109 Edit : BW_mylove_SGBeta : rabbitlyn"Sao vậy?" Hắn quay đầu lại nhìn ta. Ta vội nói: "Hoàng thượng, bên ngoài có tuyết rơi, gọi người đem ô đến đây đi.
110 Tên thái giám giải thích xong còn có người đem cái ô bị hư đến. Ta quay đầu lại liếc nhìn, quả thật là hư rồi. Hạ Hầu Tử Khâm nhíu mày, muốn hắn che bằng cái ô hư này, muốn làm hắn mất mặt sao?Thái giám lại nói: "Hoàng thượng, chi bằng để nô tài đến phủ nội vụ lĩnh ô trước, rồi người hãy đi?"Hắn hừ một tiếng, nói: "Không cần.
111 Edit : BW_mylove_SGBeta : yk_nhubinhNgồi một chút, hắn mới mở miệng: "Tiểu Lý Tử, ngươi đến Khánh Vinh cung báo với Vinh phi, tối nay trẫm không qua đó, nói nàng nghỉ ngơi sớm một chút.
112 Chẳng lẽ là bữa tối có vấn đề sao? Nếu như hắn ăn thì ta cũng đã ăn. Hơn nữa hắn ăn rất ít, mặc dù vậy ta vẫn thấy rất kỳ lạ. Thái y khẽ lắc đầu, tựa như ta đã không nói cho y biết hết mọi thứ.
113 Edit : BW_mylove_SGBeta : rabbitlynThế nhưng, vì Tô Mộ Hàn, ta đành phải cúi đầu cầu xin hắn: "Chỉ cần Hoàng thượng gật đầu đồng ý thì cũng không phải là việc gì khó khăn.
114 Thân thể hắn khẽ nhúc nhích, đôi môi mỏng khẽ hé mở, thấp giọng thốt ra hai chữ. Giọng nói kia mặc dù rất nhẹ, rất nhẹ, nhẹ đến mức ta không nghe rõ được rõ.
115 Edit : BW_mylove_SGBeta : yk_nhubinh - heybabyThư quý tần từng có ý kết thân tình với ta, lần này xảy ra chuyện như vậy, người đầu tiên nàng ta muốn tìm, đương nhiên là ta.
116 Ta nhíu mày, nhìn hộp thuốc mỡ trên tay nàng hỏi: "Là thuốc mỡ gì?""Thuốc trị thương. " Nàng dường như nghĩ tới điều gì đó vội hỏi: "Nương nương bị thương ở đâu sao?"Ta biết, nhất định nàng đang nhớ lại chuyện trước đây ta từng bị thương khi còn ở Huyễn Nhiên các.
117 Ta không nói lời nào, nàng ta càng thêm đắc ý, mặt mày hớn hở: "Cũng phải, hiện giờ bản cung mang long thai, cỡ ngươi làm sao có gan đối nghịch với bản cung! Tốt lắm, thấy ngươi cũng thức thời, niệm chút tình nghĩa giữa ngươi và bản cung, bản cung tạm thời giữ lại vinh hoa phú quý cho ngươi đó.
118 Đang nói chuyện bỗng một cung nữ đi lên dâng trà. Ta ho nhẹ một tiếng, nói: "Không cần dâng trà, tránh cho Vinh phi nương nương ăn phải gì đó bị hỏng, lại đem tội đẩy lên đầu một số người ở Cảnh Thái cung.
119 Edit : BW_mylove_SGBeta : heybabyNhìn dáng vẻ vô cùng tức giận của Thiên Phi, ta từ từ nở nụ cười. Nàng ta bây giờ, xem ra rất bận rộn. Vừa phải đề phòng các phi tần trong cung thừa dịp lấp chỗ trống, vừa tích cực giữ lấy trái tim của Hoàng thượng, lại vừa phải lo lắng đến sự an nguy của đứa bé trong bụng.
120 Ta giơ tay lên, khẽ đẩy cánh cửa sổ ra, một cơn gió lành lạnh bất chợt cuốn vào trong phòng, mang theo hơi nước ẩm ướt còn có chút âm u, lạnh lẽo. Đứng ở đây nhìn qua cửa sổ, có thể nhìn thấy các cung nhân trong viện, bọn họ đều mang sắc mặt bình thản, không hề nhìn thấy có điều gì khác thường.