121 Edit : BW_mylove_SGBeta : rabbitlynTô Mộ Hàn vẫn gọi ta một cách thân thiết là "Tử nhi". Y viết: bức họa kia thực sự là ta muốn tặng cho ngươi. Bây giờ, chỉ có thể dùng phương thức như thế này để tặng.
122 Edit : BW_mylove_SGBeta : rabbitlynĐã xảy ra chuyện gì?Thực ra, ta cũng không biết. Phương Hàm nghe thấy tiếng động, cũng vội vàng chạy tới. Vãn Lương và Triêu Thần nhìn thấy ta chỉ mặc một chiếc áo mỏng đi ra ngoài, vội vã chạy đi lấy thêm áo khoác lên người cho ta.
123 Edit : BW_mylove_SGBeta : rabbitlynSáng sớm hôm sau, ta nghe thấy tiếng bước chân đi vào. Trước giờ vẫn làm theo lệ cũ, cung nữ sẽ đem nước rửa mặt để ở trên bàn cho ta, sau đó lui ra ngoài, chờ ta rửa mặt xong mới có người bước tới hầu hạ ta.
124 Edit : BW_mylove_SGBeta : rabbitlynTa đang cảm thấy vui mừng trong lòng nhưng hắn không nghe ta nói tiếng nào, lập tức hơi tức giận nói: "Trẫm đã nói trẫm bị đụng phải một cái thật mạnh mà nàng cũng không đau lòng chút nào sao?"Hắn lại thế nữa rồi, làm nũng với ta y hệt như một đứa trẻ.
125 Edit : BW_mylove_SGBeta : rabbitlynTa ôm chặt hắn, nhưng cả người bỗng trở nên cứng đờ. Hắn nhẹ nhàng hôn ta, hôn lên môi, lên mắt, lên chóp mũi, lên hai má.
126 Edit : BW_mylove_SGBeta : rabbitlynCuối cùng thái y cũng bước ra. Thái hậu vội vàng đẩy cánh tay của Thư quý tần ra, bước nhanh về phía trước, mở miệng hỏi: "Sao rồi?"Thái y lau sạch mồ hôi ướt đẫm trên mặt xong, mới cẩn thận trả lời: "Hoàng thượng, Thái hậu, Vinh phi nương nương chỉ là.
127 Edit : libraImeBeta : KurtLòng ta khẽ động, tin tức của nàng ta tới mau thật, mới đó đã biết rõ Hạ Hầu Tử Khẩm vừa từ cung của ta đi ra. Ta ung dung nhìn nàng khẽ cười nói: “Hoàng thượng đi hay ở, há là việc chúng ta có thể quản được sao?” Ta tin, người thông minh như hắn chắc chắn nhìn thấu tất cả.
128 Edit : libraImeBeta : KurtTa không biết khi ta nói “Không hy vọng”, vẻ mặt của Thiên Lục thế nào, ta chỉ cảm thấy trong ngực thật trống trải, từ nhỏ đến lớn, ta luôn một mình, chỉ có một mình.
129 Edit : hangdang33Beta : KurtTừ ngày thân thể Thiên Phi khó chịu, Hạ Hầu Tử Khâm cũng không ngự giá đến Cảnh Thái Cung nữa. Nhưng điều làm ta kinh ngạc chính là, hắn lại thực sự không ở lại trong Khánh Vinh cung với Thiên Phi.
130 Triêu Thần còn muốn nói, ta đã cắt ngang: "Không có gì đáng ngại. " Nếu mới chỉ vậy mà ta đã không chịu được, vậy coi như trận này ta chưa đánh mà đã thua rồi.
131 Edit : BW_mylove_SGBeta : hebabyVì thế, địa vị phi tần cao nhất của nàng ta trong ba năm qua, vẫn chỉ là Thục nghi. E rằng Hạ Hầu Tử Khâm hy vọng có được thế lực của Diêu gia, mới sủng ái, không bỏ bê nàng ta.
132 Edit : LạcLạcBeta : KurtSau này, sẽ không còn Diêu thục nghi nữa, mà phải gọi là Diêu chiêu nghi. Gương mặt Thiên Phi lộ rõ vẻ tức giận. Âu cũng dễ hiểu, vì nàng ta bây giờ xét về danh tiếng kiểu nào cũng hơn người khác, nhưng lại có những chuyện người khác làm được mà nàng ta thì không thể.
133 Edit : npqaBeta : KurtChỉ không biết vì sao sắc mặt Hạ Hầu Tử Khâm lại lạ kỳ đến vậy, không giống hài lòng, cũng không giống như tức giận. . . Không biết có phải ta thấy ảo giác hay không, ta cảm thấy hành động của Thiên Phi vừa rồi có ẩn giấu huyền cơ.
134 Edit : moon_flowerBeta : KurtThiên Lục tiến lên ngồi, để dải lụa mỏng nơi khuỷu tay tùy ý rủ sát sau người, bàn tay trắng nõn dạo trên dây đàn, nhẹ nhàng khởi tấu.
135 Edit : BW_mylove_SGBeta : heybabyTa nhìn thấy, sắc mặt của Thái hậu không hề vui mừng, nhưng vì ngại trong trường hợp như vậy nên không nói ra mà thôi.
136 Edit : BW_mylove_SGBeta : heybabyBữa tiệc tối kết thúc, mọi người sôi nổi trở về. Bao nhiêu người thất vọng như đánh mất thứ gì đó. Cuối cùng hắn nắm Thiên Lục tay, kéo nàng ta lên Ngự giá.
137 Edit : BW_mylove_SGBeta : heybabyNếu như không phải lần này đến yến tiệc đêm giao thừa, có lẽ ta vĩnh viễn không bao giờ nhớ nổi người như Ngọc Dung Hoa.
138 Edit : BW_mylove_SGBeta : heybabyNgọc Dung Hoa bỗng nhiên ngước mắt nhìn về phía ta, một lát sau mới nhẹ giọng hỏi: "Nương nương thực sự bằng lòng giúp thần thiếp sao?"Trong đôi mắt của nàng bỗng nhiên sáng rực, nơi đó, tràn đầy sự chờ mong.
139 Phương Hàm luôn luôn thận trọng, ngay cả nửa bước cũng không cho phép ta đi nhầm. Ta gật đầu, không hề gượng ép bọn họ. Mọi người chỉ uống rượu, nói chuyện phiếm, ta mới phát hiện ra so với yến tiệc vừa rồi ở Hi Ninh cung, thật ra lúc này ta cảm thấy vui vẻ, thoải mái hơn nhiều.
140 Beta : rabbitlynLúc Vãn Lương tiễn Ngọc Dung Hoa về thì đêm đã khuya, nhưng ta không hề cảm thấy buồn ngủ. Phương Hàm khoác thêm áo choàng cho ta, khuyên nhủ: "Nương nương nên nghỉ ngơi đi, bên ngoài ngày càng lạnh hơn rồi.