1 Anh là một ông hoàng cao cao tại thượng, đồng thời sở hữu vẻ đẹp khiến cho phái mạnh phải nổi giận. Anh đẹp, là đẹp đến mức cực hạn nhưng lạnh cũng đến cực hạn.
2 ngày mai – cô tự do Tô Thiển cắn môi: " Ngày mai là ngày cuối của khế ước, hết ngày mai, chúng ta không ai nợ ai nữa rồi. " Một năm trước, ông chủ nhà họ An trước lúc lâm chung giao phó, trước khi ra đi phải thấy đám cưới của An Thần mới có thể an tâm.
3 Có lẽ cô còn yêu Mạn Mễ hơn cả chính bản thân mình. Thấy thế, An Thần ngậm bồ hòn, không nói nữa. Nhiệt độ không khí nháy mắt giảm xuống, tựa như thói quen, Tô Thiển không thèm để ý, tiếp tục gặm bánh.
4 Bảo bối, quần áo chỉ xem sẽ không biết, phải mặc ở trên người mới biết được… Nhiễm Mạn nhịn không được liếc bằng ánh mắt xem thường: "Tiểu Tô Tô, là ai gọi điện thoại đến máy mình bảo mình tới đón cậu? Cậu đang ở thời kì mãn kinh à?".
5 "Bà chủ, tính tiền!". Nhiễm Mạn lấy ra chi phiếu, trực tiếp bỏ qua một bên vẻ mặt hớn hở của người nào đó. "Mạn Mễ, hiện tại mình có thể đi xoa dịu cái bụng của mình được chưa?".
6 … làm người phụ nữ của anh sẽ có cảm giác không an toàn … An Thần tắm nước lạnh, sau đó lấy một ly vang đỏ theo thói quen. Trên bàn, điện thoại vang lên, An Thần tao nhã buông cái ly, ngón tay thon dài nhẹ nhàng nhấn phím: "Tử Nhiên?".
7 "Xin chào, tôi là Tô Thiển. ". Không đợi Nhiễm Mạn giới thiệu, Tô Thiển liền thân thiện giơ tay ra làm quen. "Tô Thiển sao, tên thật đặc biệt, rất dễ nghe.
8 Chỉ thấy một giây sau, một người lắc lắc eo nhỏ uốn éo đi vào. "Tiểu Tô Tô, mình đã từng thấy phụ nữ đi lại uốn éo thắt lưng nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy ngay cả mông cũng uốn éo.
9 Không chỉ đầu Tô Thiển hiện lên ba hắc tuyến, đứng ở một bên, Nhiễm Mạn nhịn không được đầu cũng hiện lên ba vạch đen, người này cư nhiên có thể diễn trò giỏi như vậy, khâm phục.
10 Quay đầu lại, hoàn toàn không thể tin được trừng mắt với An Thần, muốn từ trên mặt anh tìm ra một chút chứng cớ nói dối, vui đùa. Rốt cục, Tô Thiển nhịn không được như vũ trụ bùng nổ: "An Thần, anh buông tha cho tôi đi, tôi không có hứng thú cùng anh đùa giỡn.
11 "Im lặng. ". Tô Thiển chán nản, nói không được liền nhắn tin cho Nhiễm Mạn tới đón. Lạch cạch lạch cạch vài cái, Tô Thiển nhấn nút gửi đi, thế này cô mới bình tĩnh thở ra một hơi.
12 "Nghĩ hay đấy, dù sao tên kia cũng không ăn cậu, cậu cứ tạm chấp nhận ở đó đi, ngày mai sớm về nha. ". Tô Thiển tắt điện thoại, trên người cảm thấy dính dính thật khó chịu.
13 Tô Thiển nghĩ nghĩ, lục tìm trong đầu cô nửa ngày cũng không nhớ ra mình quen người nào như thế. "Em quên rồi sao? Con sên…". Con sên??? Tô Thiển cả kinh, trong nháy mắt nhớ tới người bạn ngày bé hay chơi cùng, Vạn Dạ.
14 "Không nghĩ tới anh nhớ nhiều chuyện trước kia như vậy, trước đây không hiểu chuyện, anh đừng cùng em so đo. ". Tô Thiển biết trước đây mình nghịch ngợm đến chính cô cũng khó có thể tin, càng lớn thay đổi càng nhiều, cô đột nhiên tưởng tượng hiện tại Vạn Dạ quỳ rạp trên mặt đất bị mình cưỡi ở trên lưng sau đó kêu nữ vương không khỏi cười nhạo ra tiếng.
15 Bugatti Veyron Qua mấy con phố, xe từ từ tiến vào con đường mòn trong rừng chỉ đủ ột xe đi. Vì bây giờ đang là mùa xuân nên ven đường có đủ mọi loại hoa đua nhau nở, thật quá đẹp! Tô Thiển nhìn ngây cả người, trong cái thành phố này lại có nơi thanh nhã, yên bình thế này sao? Nhưng cô tuyệt đối không dám lại gần chỗ hoa này, khóe môi gợn lên vẻ châm chọc, trớ trêu thay, cô bị dị ứng với phấn hoa.
16 Vừa mới chạy vào phòng làm việc, mấy người chợt nghe thấy tiếng lão đại gầm lên giận dữ, thì mới trực tiếp chạy vào hành lang bên cạnh xem náo nhiệt. "An Thần, muốn chị đây cầu xin anh ư, anh có nghĩ cũng đừng mơ, tôi nói, có gan anh cứ ném, không ném thì quả thật chị đây đã quá coi thường anh rồi!!" Dù trong lòng Tô thiển sợ mún chết, cô cũng không thể khuất phục trước tên đàn ông này được! Nếu anh ta cho Tô Thiển cô là loại đàn bà nhìn thấy trai đẹp là mê ngay, là loại người bị uy hiếp sẽ khuất phục, thì anh ta lầm to rồi!! Tô Thiển đây không phải là người dễ chọc đâu!! Đột nhiên, Tô Thiển chỉ cảm thấy áp lực đè nặng lên cơ thể hoàn toàn biến mất, xung quanh chỉ là những tiếng la hét.
17 An Thần hít sâu 1 hơi, nén lại cơn tức giận đè nặng đấy lòng muốn giết người. "Tô Thiển, đứng lên!" Chế tiệt, cô gái đáng chết, anh thực quá chiều cô mà, từ khi chấm dứt khế ước, cô luôn đối với anh lãnh đạm và khác trước đây khiến anh không thoải mái.
18 Tô Thiển xấu hổ: "Dạ dạ, ghi nhớ lời chồng yêu dạy bảo, ngày mai nhất định sẽ trở về. " Cúp điện thoại mới nhìn thấy tên kia ngồi phía đối diện mặt xanh mét, cô suy nghĩ hồi lâu cũng không nói ra nguyên cớ, liền tùy anh, vùi đầu tiếp tục tiêu diệt tổ yến.
19 Sau đó, cha mẹ cô đột ngột xảy ra tai nạn giao thông, chỉ còn lại 1 thân 1 mình, anh liền lấy lí do về khoản nợ để đem cô đến bên cạnh, len lén làm giấy đăng kí kết hôn, nhưng lại nói với cô đó là giả.
20 An thần nhíu chặt lông mày, thật sự không biết rốt cuộc cô nghĩ cái gì. "Tô Thiển. " "Ừ!" Tô Thiển nhận điện thoại, cố gắng nuốt miếng cơm ở trong miệng: "Cái gì?.