Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tử Khúc

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 70
Chương mới nhất: Chương 70 The End
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Nàng ra đi, bỏ lại mối tình đầu đang hồi tươi đẹp nhất. Để lại chàng bơ vơ, ngơ ngác giữa những dòng kỷ niệm cuồn cuộn như sóng trào. Nàng quay về nơi ấy, lên kiệu hoa với một người xa lạ.

Danh sách chương Tử Khúc


Chương 21

21 Hai ngày sau. Tử Yên xếp lại ba chiếc áo cho gọn gàng, rồi cẩn thận đặt vào khay gỗ, tâm trạng vô cùng băn khoăn. Nàng không muốn nối dối bất kỳ ai. Tất cả chỉ do hoàn cảnh đẩy đưa, tình thế bắt buộc, làm chẳng đặng mà nói cũng chẳng được.


Loading...

Chương 22

22 Chớm hừng đông mượt mà như tranh vẽ. Những mảng tối sáng chan hòa giữa lòng trời bao la, làm hé lộ vài áng xanh hữu tình. Hàn khí vẫn bủa vây tứ phía, nhưng thẳm sâu trong cơn gió lạnh đầu mùa, dường như một dư vị ấm áp vừa nảy lộc đâm chồi.


Chương 23

23 Cuối cùng bát cháo kia cũng đã được giải quyết triệt để. Tử Yên lau mồ hôi ướt đẫm trên trán. Nàng phát hiện rằng, món cháo độc nhất vô nhị ấy có tác dụng giải nhiệt rất tốt.


Chương 24

24 Tử Lưu Hương đã hiện ra trước mắt. Cảnh cũ thật khiến lòng người không khỏi bồi hồi. Vẫn là đầm sen ấy, thuần túy, dịu dàng, như muốn vòng tay ôm trọn xiết bao, cả tinh hoa mỹ lệ của địa thủy thiên sơn.


Chương 25

25 Tử Yên vẫn đang gặm nhắm cơn giận dỗi bé nhỏ của mình. Nàng trừng mắt nhìn Viễn Kỳ thị uy, rồi thẳng tay cầm đũa lùa một hơi thức ăn vào miệng. Chà!Ngon thật!Thử món này xem sao.


Chương 26

26 Trời hừng đông phớt hồng. Tiếng gà gáy sáng chốc chốc lại vang lên. Âm thanh như đông cứng giữa không trung, rồi mạch lạc bung nở thành từng nhịp khỏe khoắn.


Chương 27

27 Tử Yên ngã vật ra đất. Cả người nàng lạnh toát. Ánh mắt đờ đẫn vô hồn. “Vô phương cứu chữa…Gương mặt của mình thật không cách nào cứu chữa…Mình sẽ phải mang gương mặt đáng sợ này suốt đời…Mình…Mình…”Cảm giác như vuột tay, toàn thân lao vút xuống vực sâu với tốc độ không gì cưỡng nổi.


Chương 28

28 Tử Yên vẫn vô tư hái hoa bắt bướm. Nàng cứ chạy tới chạy lui, chạy qua chạy lại khiến Viễn Kỳ tuy chỉ có mỗi việc đứng nhìn cũng rất nhanh đã hoa mắt chóng mặt.


Chương 29

29 Ngày lặng lẽ trôi, mang theo những xúc cảm ngượng ngùng vùi sâu trong tâm khảm. Tử Yên sau nhiều lần nghĩ ngợi lung tung, buồn bực vô cớ, tư tưởng cuối cùng cũng đã được đả thông.


Chương 30

30 -Tôi không biết, tôi thật sự không biết. Khi tôi trở nên xấu xí, khi gương mặt tôi lúc đó trở thành như vậy. Huynh không hề hoảng sợ, cũng không hề xa lánh.


Chương 31

31 Viễn Kỳ đột nhiên bật dậy như ánh chớp. Vẻ mặt nghiêm trọng khác thường. Trông thấy chàng như vậy, chư vị ngồi quanh đều không khỏi băn khoăn. Chẳng đợi mọi người kịp phản ứng, Viễn Kỳ chấp tay tạ lỗi rồi vội vã rời đi.


Chương 32

32 Nhanh như cắt, Tử Yên liền dùng “thiết đầu công” kịch liệt đáp trả. Sau một cú cụng đầu mạnh như trời giáng. Cả Tử Yên lẫn Ngưu lão nhất thời đều hoa mắt ù tai.


Chương 33

33 Nhưng rất nhanh sau đó Nhược Cầm đã kịp thời trấn tỉnh. Nàng chợt cười điên loạn:-Đúng vậy. Thiếp đe dọa chàng đấy. Tử Yên đang nằm trong tay thiếp, chàng dám làm gì thiếp sao?Nhìn sắc mặt Viễn Kỳ càng lúc càng xấu, Nhược Cầm cảm thấy thỏa mãn vô cùng.


Chương 34

34 Lời Nhược Cầm lập tức khiến Tử Yên hồi tỉnh. Nàng không thể để mình chết dễ dàng như vậy, oan ức như vậy. Ở nơi đất khách tha hương đã đành, nếu không thể oanh oanh liệt liệt, thì cũng phải nhắm mắt xuôi tay, ra đi sao cho thật ý nghĩa.


Chương 35

35 -Tỉnh rồi à?Giọng nói dễ nghe khuấy đảo mảng lặng thinh. Hỏi tựa không hỏi, cơ hồ chỉ là lời buột miệng chực thôi thúc. Nhưng Tử Yên đã nghe ra nỗi vui mừng bộc trực không giấu diếm.


Chương 36

36 -Dừng lại! – Tử Yên bất ngờ lên tiếng. Dịch dung lỏng màu đen đã kịp thời chạm tới miệng Viễn Kỳ. - Tôi sợ huynh rồi! Tôi sợ huynh rồi! Huynh… mau đưa chén thuốc đó cho tôi.


Chương 37

37 Tử Yên rụt rè quay lại. Cảnh tượng trước mắt khiến nàng chỉ muốn òa khóc ngay tức khắc. Tại sao trông Viễn Kỳ lại đáng sợ như vậy. Cảm giác cứ như món đồ yêu quý bị trộm mất, hận một nỗi không thể dùng dây trói thủ phạm lại.


Chương 38

38 Sớm mai buồn khắc khoải. Những âm hưởng lạc nhịp đan xen, rơi rớt vào bầu không gian gợn đầy khoảng vắng. Đông giăng mắc giữa những rặng liễu xa, mập mờ khuấy đảo mành tơ trời nhấp nhoáng vài vệt lạnh.


Chương 39

39 Từng nhịp chân rơi nhanh trên hành lang trơn mịn. Viễn Kỳ vội vã bước vào phòng. Trông thấy Tử Yên vẫn bình an vô sự, chàng cố nén tiếng thở phào. Ánh mắt Tử Yên mơ hồ dán chặt ngoài cửa sổ.


Chương 40

40 Tử Yên mân mê mấy thanh gỗ trên tay, chung quanh cô la liệt nào vải, nào giấy, và vài chiếc đèn lồng đang nằm ngổn ngang. Thành tích vàng son hai năm liền đại diện cho lớp đi thi “Hội đèn Trung thu” của Tử Yên không chỉ là hư danh.


Loading...