101 Ở trong mộng, “hắn”, cũng có thể nói là đàn chủ, sống bên mộ của tên họ Hoàng chừng mười năm. Vị tiền bối cao nhân trong tâm tưởng không hề xuất hiện, “linh quỷ” thì sắp trưởng thành.
102 - Ha, tao còn tưởng gọi nhầm số chứ. - Đầu dây bên kia thở phào nhẹ nhõm, rồi bảo, - Tao sắp đến đại học Giang Nam rồi, qua đón tao đi?
- Hả? Đón á? Xin hỏi, ai đấy ạ? - Cao Mỗ Mỗ cảm thấy mông lung quá, lại còn chạy đến đại học Giang Nam cơ đấy, ai thế?
- Đau lòng chết mất! Chẳng nhẽ mày không nhận ra giọng nói của tao à? - Kẻ nọ nói với điệu vô cùng khoa trương, - Là tao đây, là đứa bạn tốt nhất của mày đây…Kiều Trì đây!
- Kiều Trì? - Cao Mỗ Mỗ cố gắng nhớ lại, nhưng chẳng thể gán cái tên này cho bất cứ người quen nào, - Chưa nghe bao giờ!
-.
103 Ông chú chuyển phán nhanh vừa xuống xe, liền lấy điện thoại ra bấm số rồi cất giọng sang sảng:
- A lô, cậu Thư Hàng đấy à? Tôi đây, Tiểu Giang của Công ty chuyển phát nhanh Thu Phong.
104 Đầu giờ chiều, ở khu thứ ba của trường đại học, tại một tòa nhà hoang.
Khi nơi này còn chưa bị nhà trường dỡ bỏ, hoặc bị ai khác phát hiện, thì đúng là một nơi luyện công thích hợp.
105 Joseph chắp tay lại tạo dáng cầu nguyện: cám ơn Thượng Đế, con đã được thỏa ước mong rồi.
Hơn ba mươi năm trước, hồi còn trẻ, hắn rất mê xem phim võ hiệp.
106 - Pháp khí? - Hai tay Tống Thư Hàng dâng cây quạt sắt, hỏi, - Cho tôi sao?
- Đừng có tưởng bở, cây quạt ngự hỏa ba sao này là sản phẩm thí nghiệm được Dược Sư và một luyện khí đại sư cùng hoàn thành cách đây không lâu.
107 Nữ đệ tử của Huyền Huyền đạo cô do mất đi lượng ký ức quá lớn, nên cứ ngốc ngốc đáng yêu. . . Dù rằng ban đầu cô bé này cũng đã ngốc ngốc đáng yêu rồi.
108 Tống Thư Hàng không hoảng sợ, hắn sử dụng "Chân ngã minh tưởng kinh" để lan tỏa tinh thần lực, sử dụng bí quyết “trinh sát”. Trong trường hợp mắt không nhìn thấy, hắn còn có pháp môn tinh thần lực của tay mơ là “trinh sát” để nương tựa, nhờ vào nó để mình không hoàn toàn rơi vào thế bị động.
109 Bắc Hà tán nhân hỏi:
- Nguyên nhân do đâu mà mất trí nhớ?
- Còn đang kiểm tra, vẫn chưa xác định được nguyên nhân. Có lẽ là do trận pháp đặc biệt trên đảo, hoặc là loài yêu thú đáng sợ nào đấy.
110 Qua câu nói của Hoàng Sơn chân quân trong đoạn video ấy thì có thể kết luận: Bạch chân quân là người có sức cuốn hút cao, giới tính là nam, còn những thứ khác thì chân quân chưa nói tới.
111 Ngay sau đó, Tống Thư Hàng cảm giác thế giới trở nên tối đen, ngay cả ý thức cũng dần trở nên mơ hồ.
Bị ông chú kia đánh? Không ngờ ông chú kia cũng có suy nghĩ giống mình thế chứ lại.
112 Tội phạm đi cướp hàng chuyển phát nhanh kia… đúng là bị bắt trong lúc đang ngồi trong nhà vệ sinh!
Lúc ấy tên cướp kia đang nghêu ngao ca hát, ngồi xổm trong nhà vệ sinh công cộng.
113 Tống Thư Hàng mới trở về từ khu La Tín, sau khi tạm biệt Lâm Thổ Ba thì lập tức tới chỗ này của Dược Sư để chuẩn bị tu luyện trong lúc rảnh rỗi.
Sau đó lại nhận được điện thoại của Tư Mã Giang.
114 Tống Thư Hàng hớn hở mở tập tin cuối cùng lên, sau đó lại tắt nó với vẻ thất vọng.
Hóa ra bộ này là sản phẩm thí nghiệm thất bại khi Thông Huyền đại sư thử giảm đẳng cấp sử dụng của ngự kiếm thuật xuống.
115 Tống Thư Hàng gọi đầu cá và canh thịt bò nổi tiếng của quán trước, sau đó lại gọi thêm hơn mười món ăn nữa. Còn lại thì đợi khi nào đám bạn cùng phòng tới bọn nó sẽ tự gọi.
116 - Không phải A Thập Lục bị thương à? - Bắc Hà Tán Nhân không dám tin.
Tô Thị A Thất thở dài:
- Mấy ngày nay ta phải đi xa một chuyến tìm cách chữa trị vết thương cho A Thập Lục.
117 Tống Thư Hàng đi vào phòng nghỉ tìm Triệu Nhã Nhã.
Đến cửa thì gặp một bác sĩ nữ đeo kính, cô vừa làm việc xong về đây nghỉ ngơi, nhìn thấy Tống Thư Hàng thì cười tươi chào hỏi:
- Ồ, Thư Hàng à.
118 Tống Thư Hàng lui ra phía sau một bước, ngẩng đầu lên nhìn số phòng, là phòng 570!
Trong đầu hắn lập tức nhớ tới bệnh nhân làm bác sĩ Lý phải bối rối… rõ ràng ngoài cơ thể không có chút vết thương nào, thế mà các cơ quan trong cơ thể và nội tạng lại có dấu hiệu bị cacbon hóa.
119 Trong tay Tống Thư Hàng đang có hai viên ác xú hoàn, vốn định dùng khi đối phó với đàn chủ, thế nhưng khi giết đàn chủ thì ác xú hoàn lại không có đất dụng võ.
120 - Bác tài ơi, đi nhanh một chút được không? - Tống Thư Hàng lo lắng nhìn về phía bệnh viện, chỉ sợ ông chú Tiên Nông tông kia xông ra đây.
Trong phút chốc, trong đầu bác tài đã tưởng tượng ra đủ kiểu kịch bản cẩu huyết kiểu “đôi thanh niên nam nữ yêu nhau nhưng không được gia đình hai bên đồng ý, bèn hẹn nhau ở bệnh viện để bỏ trốn cùng nhau.