81 Trong mơ hồ lại xuất hiện một thứ mà nàng đã khắc sâu tận trong xương tủy, như những cơn ác mộng vẫn quấy nhiễu nàng vào ban đêm, cái đêm năm đó khiến nàng suốt đời khó quên.
82 Nguyệt Chi Loạn nhập gia tùy tục mà mặc yếm, về phần 'áo con' gì đó , tuy nói là chế tác không khó nhưng cũng gặp khó khăn, nếu chỉ có bốn các nàng thì dù dồn hết sức bình sinh cũng không thể, trừ khi có các hoa khôi tài trợ.
83 Tấu chương đầu tiên từ tứ cầm thú do Phong Chi Lâu cung cấp. Nhân vật: Tấn Trữ Thần, Hỗn Hỗn. Nhân vật chính: Lâu đệ. ===========================================================================Nếu có một câu mà chắc chắn tất cả mọi người đều đã nghe thì chính là 'Thời gian là con dao giết heo'! Nhưng con dao này đối với tứ cầm thú Phong Hoa Tuyết Nguyệt mà nói thì thật sự không đúng.
84 Nguyệt Chi Loạn và Ly Tuyệt xem như là một đôi thành dưới hoàn cảnh kinh tâm hết hồn, viên mãn một nửa. Người tên Loạn rất tự giác lấy cớ vì chiếu cố Ly Tuyệt mà công khai vào ở trong tiểu viện của Ly Tuyệt, một lòng thầm nhủ từ nay về sau dính chặt lấy người tên Tuyệt, không quan tâm chuyện bên ngoài nữa, dù sao thì đồng tính không có nhân tính là được.
85 Cùng là uống rượu nhưng mỹ nhân uống rượu có ý nhị riêng của nàng, khiến người ta không rời mắt nổi. Vẻ tiêu sái không thể kìm giữ, tư thái phủ mị phiêu nhiên, Tuyết Chi Lạc tự nhận nàng tuyệt đối không có cách nào bày ra được.
86 Đêm dài không người, cô 'nam' quả nữ uống rượu ca hát, cuộc đời này có bao nhiêu?Tuyết Chi Lạc đã hoàn toàn thoát khỏi trạng thái say rượu, từ thanh tỉnh một nửa đến 'hoàn toàn thanh tỉnh'.
87 Du Lăng nâng vò rỗng đưa cho Tuyết Chi Lạc, người kia rất sảng khoái đem chia vò rượu làm hai phần đổ vào vò rượu trống không kia. Có lẽ chuyện vừa rồi đã khiến quan hệ giữa hai người xích gần lại không ít.
88 Tuyết Chi Lạc: Này này này, dựa vào cái gì mà ta bị áp, còn phải làm thế thân nữa! Vì sao chị đây phải đi con đường ngược luyến tình thâm không đường về này? Này! *Giơ ngón giữa*Tiểu Phá *Ho khan*: ngươi làm thánh AV nên khẩu vị hơi nặng một chút là lẽ tự nhiên! Nếu không thì không phải ta đã khiến ngươi thất vọng rồi sao? Mà ta nói ngươi bị áp lúc nào? Lạc Lạc, mong ngươi đừng có tự sướng ra cảnh tượng này ở trong đầu mình.
89 Ngay tại thời điểm Du Lăng và Tuyết Chi Lạc 'cuồng nhiệt' trên giường thì ở một nơi khác. - Triều Triều, vừa rồi ngươi thả cái gì vào rượu vậy? - Phong Chi Lâu cầm ngọc tiêu trong tay luyện tập, đáng tiếc thiên phú có hạn, thổi thế nào cũng chỉ có như vậy.
90 Mẹ kiếp, sớm biết thế này đã mang theo máy ảnh, hình ảnh phấn khích như vậy thật đáng giá để lưu niệm! Phong Chi Lâu rất hối hận, đặc biệt sau khi nghe thấy âm thanh bất thường bên trong thì lại càng kích động dị thường.
91 Đã một tuần kể từ cái đêm khó quên của Tuyết Chi Lạc và Du Lăng, cả hai người đều làm như chưa từng có chuyện gì phát sinh, nhưng trong những lúc hai người ngẫu nhiên đối diện đều khiến người bên ngoài có thể nhìn ra một tia ái muội.
92 Ngày hôm sau, buổi trưa, đình ngoại ô cách đây ba dặm. Ngồi trong đình là một nữ tử dáng người to lớn rõ ràng, trên mặt đầy son phấn, đứng phía sau nàng là một nam tử áo xanh vẻ mặt nghiêm túc, nhìn qua thì hai người vừa có vẻ giống chủ tớ lại vừa có vẻ không phải.
93 Tiện tay thôi! Ta thực sự chỉ tiện con mẹ nó tay thôi! - Tuyết Chi Lạc hối hận đến xanh cả ruột, sớm biết vậy nàng đã giao thư kia cho Du Lăng, thế thì sẽ không rơi vào kết cục như thế này.
94 Ném hòn đá khơi dậy ngàn gợn sóng. Tuyết Chi Lạc chính là hòn đó nhỏ không có chút thu hút, nhưng nếu cần thiết thì thậm chí có thể thay đổi cả một con đường.
95 Tuyết Chi Lạc cảm thấy sự việc đã phát triển lệch khỏi quỹ đạo vốn có, làm một 'con tin' như nàng sao lại được đãi ngộ như vậy đây? Hiện tại cho dù nàng ngu ngốc thì nhìn ngôn hành của Tiểu Nguyệt Nguyệt cũng nhìn ra, huống chi nàng không phải.
96 Chuyện Tiểu Nguyệt Nguyệt giáo chủ Bái Nguyệt Thần Giáo muốn kết hôn đã truyền bá khắp nơi với vận tốc ánh sáng trong vòng một ngày, một truyền mười mười truyền trăm, người ở Nam Cương cơ hồ không ai không biết không ai không hiểu.
97 Tuyết Chi Lạc nhìn bộ đồ cưới được đưa tới thì không khỏi nhớ tới lời của Tử Hà tiên tử trong Đại Thoại Tây Du: "Ta biết có một ngày hắn sẽ xuất hiện dưới mục đích dạy bảo vạn chúng sinh, thân mặc kim giáp thánh y, chân đạp mây bảy màu đến cưới ta!".
98 Lạc nhi bị bắt cóc, Du Lăng đi tìm 'phu'. Đối với tứ cầm thú mà nói thì chuyện này không tính là đại sự, dù sao thì có Du Lăng thì Lạc nhi không cần lo lắng, mặt trời vẫn mọc như cũ.
99 Tuyết Chi Lạc căm giận bất bình bước đi nặng nề hướng về phòng. Du Lăng đáng chết, Du Lăng thối tha, con mẹ nó đem anh thành cái gì? Chẳng những xem ta trống trơn mà còn sờ soạng, đảo mắt cư nhiên lại không nhận người? Ta muốn thành thân cùng Tiểu Nguyệt Nguyệt, ngươi không cứu ta đi ra ngoài cũng thôi đi, cư nhiên còn đưa lên hạ lễ? Ngươi sao không chết đi!Tuyết Chi Lạc rối rắm, nghĩ đến nàng một thế hệ thánh AV, đại sư lý luận, tuy rằng chưa từng chân chính thực tiễn qua, nhưng điều nên biết không nên biết, mọi thứ nàng tinh thông, thế nào lại bị Du Lăng ăn như vậy đây? Chuyện này quả thực hổ thẹn với danh hào thánh của nàng!Chẳng lẽ ở cổ đại, không có võ công gì đó thì liền bi kịch như thế sao?Nhớ tới tình cảnh hai người ở trên tháp lần trước, Tuyết Chi Lạc có xúc động nhiệt huyết dâng trào, tuy rằng là chính mình cởi sạch bách, nhưng phong tình của Du Lăng.
100 - Du Lăng, ngươi là đến đưa ta đi? - Tuyết Chi Lạc không tính tiếp tục dây dưa vấn đề ở đây - Một khi đã như vậy thì chúng ta nhanh đi, ta thật sự chịu không nổi nơi này! - Cũng không có gì hay để mang đi, nắm lấy tay ngọc của Du Lăng liền muốn đi.