Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

– Chương 7.2

Chương trước: – Chương 7.1



Sáng sớm bầu trời trong xanh, thanh mát

- Vào vị trí – tiếng hô ” lanh lảnh ” của Thiên Vũ vang lên – chuẩn bị,….chạy

tôi vụt chạy qua cái cây chặn đường được Thiên Vũ goi là vạch xuất phát, trước khi chạy cậu ta cứ dặn mãi , nào là chạy hết tốc lưc, chạy hết khả năng của mình để cậu ta chấm điểm, rồi rút ra phương pháp học tốt nhất…v..v…mà với một đứa từng làm lưu manh như tôi thì chạy vốn là một bản năng mà tôi phải thuần thục nhất vậy nên tôi chạy tuy không phải là rât nhanh nhưng cũng không tồi đến nỗi cậu ta cứ thổi còi liên tục bắt tôi chạy đi chạy lại cả mấy chục vòng quanh cái biệt thự này, chạy như thế này mới biết nhà tôi to đến nhường nào…

Cậu ta thấy tôi chạy ngoan ngoãn nên được nứơc lấn tới, bắt tôi chạy không ngừng nghỉ, chạy vòng quanh, chạy đi chạy lại mấy chục vòng liền, ” được dám chơi tôi, tôi sẽ cho cậu biết tay “…dừng lại trước một khóm cây leo, tôi lấy một sợi dài, cột một đầu vào một cái cây, đầu kia vòng qua 1 cái cây khác là do tôi cầm, vờ kêu lên 1 tiếng đánh động cậu ta

- AAAAAAAAAA….huhuhu

Hắn ta lập tức xuất hiện luốn cuống hỏi

- sao vậy ??? cậu bị trặc chân rồi àk

- Chứ còn gì nữa, mau lại đỡ tớ dậy – mặt tôi nhăn như khỉ nhưng trong bụng thì đang phất cờ chiến thắng

Cậu ta lập tức chạy lại, lúc đến gốc cây, tôi lập tứ kéo sợi dây căng lên, cậu ta bất ngờ bị vướng, chới với ngã RẦM xuống đất

- Á Á Á Á Á ,,,,

- HAHHAHA. ….- nhìn cái cách cậu ta chụp ếch mà tôi không thể nhịn cười nổi – ÔI … VỠ BỤNG MẤT…HAHAHAH

___________

TẠI BÃI TẬP BẮN

Cảnh Phong giới thiệu cho tôi cả chục loại súng, đứng nghe cậu ta phân tích cả một buổi cuối cùng tôi vẫn ….chẳng hiểu loại nào ra loại nào cả

- Đây là khẩu Usp, đây là glock 18, đây là súng lục pisols …. – cậu cứ thao thao bất tuyêt,còn tôi thì nghe cậu ta nói mà cứ lùng bùng bên tai , nói dài dòng, lòng vòng mãi, một lúc sau cậu ta quay đầu nhìn tôi hỏi – Đã hiểu chưa ???

- Chưa – tôi giương đôi mắt ngơ ngác trả lời cậu ta

Cậu ta liền dúi đầu tôi một phát nói

- Trong này của cậu rốt cục chứa cái gì mà nói mãi không vào được chữ nào vậy???

- Cậu hết kí, rồi đánh, nhéo, giờ còn dúi tôi nữa, hành hung cái đầu tôi như vậy ,vào được chữ nào cậu đánh 1 cái thì nó rơi ra hết rồi còn đâu … – tôi thút thít mếu máo ôm đầu nói

- Ôi, hết chịu nổi với cậu, không biết khi nào cậu mới học được đây …. haizzz…

___________

TẠI LỚP HỌC VÕ

- Á…UI DA…HUHUHU….ĐAU QUÁ…AAAAAAAAAA….

Một loạt âm thanh phát ra từ miệng tôi

- Cậu nhẹ tay chút đi, định đánh chết tôi à…tôi “liễu yếu đào tơ” đâu có lực lưỡng như cậu đâu mà cậu ra tay mạnh vậy

- “liễu yếu đào tơ” tôi chỉ mới đánh cậu có chút xíu mà cậu đã la như sắp chết đến nơi rồi ák,,, cái võ mèo cào của cậu sắp lột hết da của tôi , tôi còn chưa nói gì đây này

- huhuhu. .. cậu ăn hiếp tôi

- huhuhu….da của tôi. không khéo nó còn đang dính từng mảng trong móng tay cậu kia kìa

Tôi thì mình mẩy bầm dập, không đánh nổi theo cách quang minh thì ta dùng võ khác vậy, thế là cậu ta bị tôi cào xé cho rách cả da ra

- Cậu là đồ chơi đểu – Cảnh Phong nhìn tôi bực tức nói

- Tôi đểu đấy thì đã sao, ai bảo cậu không chịu nhường tôi chứ

___________

BUỔI TỐI, TẠI PHÒNG LÀM VIỆC CỦA ANH TRAI

- Cậu biết đánh máy không??? – Tùng Lâm nhìn tôi hỏi

- ưmmm… cũng biết chút, khi đang làm ăn mày tôi vẫn thường chơi game với đại ca mà….hìhìhì

- (^_^!!!)… ok… vậy hôm nay chúng ta sẽ đọc sách. ưm..cậu thích đọc khoa học hay sinh học

Cậu ta dẫn tôi vào phòng đọc sách của anh Nam. suy nghĩ đầu tiên của tôi là ” wao…còn nhiều sách hơn cả thư viện ” 4 bức tường được bao bọc toàn sách, cứ nghĩ nó được ốp bằng sách luôn kìa, (^_^!!!)

- Tôi phải đọc bao nhiêu???

- Tất cả

- Cái gì??? cậu muốn tôi vào trại thương điên luôn sao???

Cậu ta nhún vai, có lẽ cậu ta cũng nghĩ tôi sẽ được vào trại thương điên, miệng sẽ lúc nào cũng lẩm bẩm như đọc kinh thư

Cậu ta bước đến 1 kệ sách trong đó có vô vàn sách của nhưng loài động vật vô cùng nguy hiêm nào rắn, nhện, bọ cạp, trăn,….

- Cậu đọc thử đọc quyển này xem sao

” ôi sách gì mà còn dày hơn cả bách khoa toàn thư vậy ” (*_*)

tôi nhìn cuốn sách đó nuốt nước bọt cái ực

- Tôi … tôi…

- Nhanh lên, ngay tối nay phải đọc xong đấy

- Cậu đang giết người không cần dao kéo đấy có biết không hả ?

- hìhìhìh…chịu khó nhé…tớ xuống lấy cho cậu cốc nước

Nói xong cậu ta lật đật chạy ra ngoài như sợ bị tôi ăn thịt vậy, chẳng qua nếu hắn ở lại đây thêm chút nữa tôi sẽ chọn cuốn dày hơn và bắt cậu ta tiêu hóa cùng mình tối nay thôi mà , haizzz…

Tôi dáo dát nhìn quanh căn phòng, sao anh ấy đọc nhiều sách vậy nhỉ, mọt sách, đúng là con mọt ăn hết sách luôn mà, trên bàn có 1 tấm ảnh, là ảnh của anh ấy cùng chụp với Phương Nhi, được chụp cùng với người yêu sướng lắm thì phải, anh ấy cười tươi roi rói, miệng ngoác đến tận mang tai, nhìn anh ấy thật hạnh phúc. tôi nhớ anh ấy quá, muốn nhìn thấy anh cười, anh yêu mến như lúc trước quá, tôi với tay cầm bức ảnh lên nhưng

… ting…tinh…soạt…soạt…

Cái bàn đột nhiên chuyển động lộ ra 1 đường hầm sâu xuông lòng đất

Loading...

Xem tiếp: – Chương 7.3

Loading...