Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

– Chương 12

Chương trước: – Chương 11



Hôm nay, lúc tôi thức giấc, trong lòng cảm thấy 1 điều gì đó rất khác lạ. Trời đã sáng bảnh, ảnh mặt trời đã le lói chiếu khắp căn phòng vậy mà không thấy cái tên Cảnh Phong đó đâu, chẳng nhẽ hôm nay không cần tập chạy , không cần dậy sớm nghe cậu ta lảm nhảm nữa. Vội vàng làm vscn tôi chạy nhanh xuống nhà

- Hey, Hoàng Ngọc, cậu dậy rồi hả – Thiên Vũ lên tiếng hỏi. Cả Thiên Vũ, Tùng Lâm đều ngồi ở sopha vậy… vậy Cảnh Phong, hắn đâu?

Như hiểu được những gì tôi muốn hỏi, Tùng Lâm nói luôn

- Cảnh Phong, cậu ấy bận về Anh giải quyết một số công việc ở công ty, không biết khi nào mới về nữa…haizzz…

- CÁI GÌ? CẬU TA VỀ ĐÓ BAO GIỜ MÀ MÌNH KHÔNG BIẾT?

-Ax…cậu việc gì phải kích động như vậy chứ, cậu ấy về lúc cậu chưa dậy

- VẬY SAO KHÔNG GỌI MÌNH DẬY?

- Bọn mình cũng nói như vậy nhưng cậu ấy bảo không nên làm cậu mất ngủ và dặn nhất định cậu phải thắng cuộc thi sắp tới đấy

Tôi thẫn thờ trân trối nhìn bọn họ, một lúc sau, khi nước mắt trực chờ thoát khỏi khóe mi, tôi vụt chạy lên phòng, đóng chặt cửa

Ngồi phịch xuống giường, “sao cậu đi vội vậy mà không thèm nói với mình câu nào. Tại sao… Tại sao… cậu thực sự muốn mình thắng cuộc thi đó lắm sao?”

- ” Ngươi đừng hoang tưởng, là cậu ta muốn sớm cứu đươc Hoàng Nam mà thôi”- Áo đen lên tiếng

- “Nói bậy, là cậu ấy lo cho cả ngươi nữa, chẳng phải cậu ta không nỡ đánh thức ngươi dậy để tiễn cậu ta đó sao”- áo trắng phản bác

- ” Là ngươi đã thích cậu ta nên mới nghĩ rằng cậu ta đã thích ngươi”

- “Nếu thích thật thì sao?”

- “Vậy hãy làm theo những gì cậu ta nói, tham gia và thắng cuộc thi sắp tới này, không phải vì cậu ta thì cũng vì anh Nam, đúng không?

- ” Ôi Áo đen *mắt long lanh* đây là lần đầu tiên hai ta có cùng ý nghĩ”

- “ưm….*gãi đầu* có lẽ là việc hiển nhiên phải làm”

Thoát khỏi hai tên kia, tôi vội chạy ra khỏi phòng, nếu đã là vậy thì tôi NHẤT ĐỊNH, nhất định phải thắng

Loading...

Xem tiếp: – Chương 12.1

Loading...