21 Edit: Linh LanCùng lúc đó, có thêm hai gã đàn ông lực lưỡng đi tới, trông thấy cảnh này, mặt chúng biến sắc, cả người tỏa ra lệ khí. Đám người Tịch Mộ Phong thấy vậy, sắc mặt cũng có chút biến hóa, bởi vì trên người hai gã kia đeo huy hiệu dị năng giả.
22 Edit: Linh LanTịch Mộ Phong cũng không ngờ Lâu Điện dứt khoát đưa ra năm mươi kg gạo và năm mươi kg bột mì, đổi lấy một căn hộ năm phòng hai sảnh, thuê luôn bốn tháng.
23 Edit: Linh LanThân hình người đàn ông đè trên người cô thon dài mạnh mẽ, như núi cao khó lòng lay động, lại giống như ánh mắt giống đực nhìn chằm chằm vào con mồi tràn ngập tính xâm lược, khiến cho “mục tiêu” kia run sợ.
24 Edit: Linh LanThời tiết lạnh lẽo, cảnh sắc ven đường tiêu điều như trong mùa đông, bầu trời đen sì đè nén con người không thở nổi. Lâu Linh núp trong xe, cố gắng chôn mặt trong áo lông rộng rãi.
25 Edit: Linh LanTrong thời tiết lạnh giá đến mức nước đóng thành băng, có thể tắm nước nóng là một việc cực kì hạnh phúc. Lâu Linh ngâm mình đến khi nước sắp lạnh, mới chậm rì rì đứng dậy, cầm lấy khăn tắm trên giá quấn người, sau khi lau khô hết nước trên người mới mặc quần áo đặt sẵn bên cạnh.
26 Mặc dù Lâu Linh không biết có nguy hiểm gì nhưng cô cực kì tin tưởng những lời anh nói. Sau khi uống hết hộp sữa cầm trong tay, cô quăng vỏ, sau đó tay nắm thanh kiếm để bên cạnh mình, vội vàng rời khỏi công viên cùng với anh.
27 Ngày thứ hai, thời tiết lạnh khác thường, tinh thần của Lâu Linh đã tốt hơn, sau khi ăn sáng xong, cả hai trang bị vũ trang chuẩn bị lên đường. Lần này quay trở lại thị trấn, bọn họ vẫn trong tinh thần sẵn sàng chiến đấu.
28 Đám người Lâm Bảo Bảo vừa bước chân vào cửa thì nhìn thấy Lâu Linh ở trong phòng. Lâm Bảo Bảo hét toáng lên, ngay lập tức nhào qua. Hai cô bé ôm chặt lấy nhau.
29 Hôm sau, Lâu Điện vẫn dẫn một mình Lâu Linh ra ngoài, đôi khi một lần đi mấy ngày mới trở về. Có điều thời tiết càng ngày càng rét lạnh, sau đó thậm chí nước đóng thành băng.
30 “Gì cơ? Trần Khải Uy đi thủ đô cùng chúng ta á?” Lâm Bảo Bảo ngạc nhiên hỏi, trong lòng ôm bạn nhỏ Trần Lạc Sênh. “Không phải cậu ấy từng nói muốn ở lại căn cứ, nuôi lớn Lạc Lạc là tốt rồi sao?”Trần Lạc Sênh nghe thấy Lâm Bảo Bảo gọi tên chú của mình, không nhịn được ngẩng đầu nhìn cô, bị vỗ yêu vào đầu một cái, sau đó nghe chị gái ôm mình hỏi: “Lạc Lạc có muốn đi cùng bọn chị không? Chẳng lẽ Lạc Lạc không sợ quái vật bên ngoài sao?”Thấyý cười lấp lánh trong mắt cô, Trần Lạc Sênh nắm chặt quả đấm nhỏ, nói bằng giọng trẻ con: “Không sợ, Lạc Lạc sẽ cùng giết quái vật, Lạc Lạc sẽ giúp chú với chị Bảo, chị Linh, tuyệt không lùi bước ~~ “Lâu Linh cũng bị hành động đáng yêu, vừa thân thiết lại hiểu chuyện của thằng bé chọc cười không ngừng, xoa đầu bé rồi móc hai viên kẹo trên bàn đặt vào tay bé, để cậu bé tự bóc vỏ ăn.
31 Trước ngày tận thế, trung tuần tháng ba ở thành phố đúng vào dịp cảnh xuân tươi đẹp. Mọi người có thể thay đồ xuân mỏng, ra ngoại ô dạo chơi, đạp thanh dưới ánh nắng ấm áp.
32 Màn đêm buông xuống, gió lạnh gào thét, che giấu những âm thanh khác, mọi người trong phòng chỉ nghe được tiếng gió bên ngoài. Trên đường đi, vì lý do an toàn, mọi người đều lựa chọn ngủ trong túi ngủ trải trên sàn, nằm cạnh nhau.
33 Sau khi bước vào tháng tư, dường như thời tiết bỗng nhiên chuyển từ trời đông giá rét thành mùa hè nóng bức, làm mọi người hơi khó thích ứng. Dưới ánh nắng hè chói chang là con đường dài thênh thang bất tận, nhựa trên đường như bị cháy khét, có thể ngửi thấy mùi nhựa đường gay mũi.
34 Lúc chạng vạng, hai chiếc xe con đi trên con đường quốc lộ tỏa hơi nóng hầm hập, dừng lại ở một trạm xăng bên đường. Phía trước trạm xăng đã đậu mấy chiếc xe, xem ra có kẻ đã chiếm nơi này.
35 Sau khi biết Lâu Linh là dị năng hệ mộc, biểu cảm của mọi người rất khác nhau. Tịch Mộ Phong và Vệ Hiến thấy sức công kích của dị năng này quá yếu nên đôi phần thất vọng; Lâm Bảo Bảo cùng Mạc Oánh Oánh cao hứng không thôi; trong mắt Hoàng Chỉ Lăng lóe lên tia phức tạp, sắc mắt có chút ảm đạm; Trần Khải Uy ôm cháu cười thật thà, mừng thay cho Lâu Linh.
36 Xa xa vang lên tiếng súng, không chỉ đánh động nhóm người Lâu Điện mà những người sống sót bên này cũng hơi nhấp nhổm. Mặc dù đã là tận thế, nhưng người Hoa quốc trời sinh kính nể run sợ trước quân nhân.
37 Sau khi hay tin sẽ đi cùng quân đội, những người sống sót đều thở phào nhẹ nhõm, sự thay đổi này làm họ vui mừng. Trong quân đội có người của viện nghiên cứu, có sản phẩm nghiên cứu mới nhất hiện nay là cỗ máy dò tìm zombie, phát hiện ra điều gì là báo động ngay nên sẽ an toàn hơn nhiều.
38 Một đêm yên ổn trôi qua. Sang ngày thứ hai, trời còn chưa sáng, mọi người đã tất bật thức dậy thu dọn đồ đạc, cùng quân đội xuất phát tới thủ đô. Đến khi mặt trời lên đỉnh, nhóm người dừng lại ở một thôn nhỏ.
39 Hàng người dài miên man, mặt trời thiêu đốt…thật sự là cực hình. Đến tận khi bình minh mới đến lượt nhóm Lâu Điện. Cũng giống những căn cứ khác, muốn vào thành phố, trước tiên phải đăng ký thông tin cá nhân, sau đó kiểm tra thân thể, cuối cùng vào phòng cách ly đủ 18 tiếng, xác nhận không có vấn đề gì mới chính thức được phép bước vào căn cứ thủ đô.
40 “Ngốc quá…”
Trong lúc mơ màng, cô nghe thấy giọng nam ôn hòa, trong trẻo cúi đầu cười bên tai mình. Khi đầu óc không thanh tỉnh, cô xoay người theo bản năng, nhanh chóng chui vào lồng ngực ai đó, thấy cái ôm quen thuộc, cô nàng cọ cọ mấy cái rồi tiếp tục mơ mơ màng màng.