Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trùng Sinh Chi Quỷ Nhãn Thương Nữ

Số chương: 50
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại: Hiện đại, trùng sinh, dị năngConverter: Lão DiEditor: HeidiĐường Linh không ngờ sau sự kiện giẫm đạp của đại hội xem mắt cô lại trùng sinh về thời điểm hai mươi năm trước.

Danh sách chương Trùng Sinh Chi Quỷ Nhãn Thương Nữ


Quyển 2 - Chương 4: Mua Hết Toàn Bộ

41 Edit: Heidi_Nhược Vũ Các

Lưu Triển Bằng gật đầu, đỡ chủ quán dậy, sau khi đứng vững mới kêu, “A Bình!”

Đứng vững vàng thân mình, Thích Khải Bình vuốt mặt một cái, phủi bụi trên người xuống, nhìn Lưu Triển Bằng ánh mắt có chút phức tạp, mất hồi lâu mới thở dài nói, “Anh Lưu, em…”

Lưu Triển Bằng cũng thở ra một hơi thật dài, rồi vỗ vai Thích Khải Bình, “Người do Vương Chí Viễn phái đến?”

Thích Khải Bình gật đầu, vẻ mặt đau khổ không nói gì.


Loading...

Quyển 2 - Chương 5: Thiếu Niên Chảy Máu

42 Edit: Heidi_Nhược Vũ Các

Đường Linh phân phó Lưu Triển Bằng vài câu, nhìn trên mặt Lưu Triển Bằng nín cười được một lúc rồi, sao đó lại là biểu tình cứng ngắc, khóe miệng co giật! Thích Khải Bình nhìn thấy mà vô cùng khó hiểu!

Đường Linh giao phó xong tất cả, từ trong túi áo móc ra một thẻ ngân hàng Hoa Hạ, giao cho Lưu Triển Bằng, rồi một mình rời đi! Nên làm như thế nào, cô đều giao phó rồi, chuyện còn lại, thì phải nhờ vào Lưu Triển Bằng rồi!

Đi theo Đường Linh sáu năm, nhiều lần từ trong tay Đường Linh tiếp quản lượng lớn tiền tài, nhưng ông vẫn không nhịn được cảm khái trong lòng, cô chủ nhỏ của ông thật sự tín nhiệm ông! Sự tín nhiệm không hề hoài nghi này, như một dòng nước ấm, làm ấm áp thân thể ông, làm cảm động trái tim ông!

Chuyện thu mua, không cần Đường Linh đứng ra, cô tin tưởng Lưu Triển Bằng sẽ làm tốt! Trong mấy năm nay danh tiếng của Trân Bảo Trai vang danh khắp phương bắc, chuyện lớn chuyện nhỏ đều do Lưu Triển Bằng tiếp quản, Đường Linh chỉ quyết định hướng đi lớn và chọn mua ngọc thạch, thời gian của cô có hạn, dù sao cô vẫn là một học sinh năm ba sơ trung!

Sau khi tốt nghiệp Đường Linh từng làm việc tại thành phố Ninh, cũng coi như rất quen thuộc nơi đây, cho nên quyết định tự mình đi về, nhưng khi nhìn từng cái hẻm nhỏ trước mắt kia, Đường Linh khóc cười không nổi!

Vỗ trán! Thất sách a!

Thời điểm cô làm việc tại thành phố Ninh là sự việc mười năm sau, thời gian mười năm, thành phố Ninh đã sớm phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất! Đâu còn là nơi cô quen thuộc!

Ngay khi cô tự hỏi đi con đường nào, đột nhiên ngửi được một mùi máu tanh, trong đầu xẹt qua hai chữ “nguy hiểm”, định theo phản xạ xoay người, thì nhìn thấy một người có mái tóc rối loạn, máu tươi đầy người, chạy nhanh tới bên này, người tới nhìn thấy Đường Linh đột nhiên xoay người, đầu tiên là sững sờ, lập tức nhanh chóng ra tay, Đường Linh còn chưa phản ứng kịp, liền phát hiện cô bị người ta đè lên, miệng bị người ta che lại, ép sát giấu mình vào góc tường!

Trong lòng khiếp sợ!

Những năm này cô đã tìm người chuyên nghiệp huấn luyện bản thân, sáu năm kiên trì cộng thêm Tiểu Bạch giúp cơ thể tẩy tủy, thân thủ cho dù không ngăn nổi bộ đội đặc chủng, nhưng cũng coi như nhanh nhẹn, người bình thường căn bản là không tới gần được thân thể cô! Mà giờ khắc này vậy mà không hề có nửa phần sức phản kháng bị người ta áp đảo!

Tốc độ của người này và lực bộc phát nhanh bao nhiêu?

Hai tay cô bị người ta dùng một tay khóa sau lưng, miệng bị bịt chặt lại, cơ hồ như quỳ ngồi tại mặt đất, dùng không được một chút sức lực!

Đường Linh ổn định xong tâm trạng mới có chút bối rối, ánh mắt sáng ngời dưới tóc mái quan sát người trước mặt, càng nhìn càng hoảng sợ!

Đây là một người con trai khoảng 20 tuổi, sợi tóc có chút rối loạn, tóc mái thật dài gần như che hết mắt, trên mặt loang lổ vết máu, đang mím chặt đôi môi mỏng đỏ phơn phớt yêu dị, từ đường nét không khó nhìn ra là một soái ca!

Trên mặt anh ta cũng không có vết thương, có thể thấy máu này không phải của anh ta! Nhưng những giọt máu rơi tí tách trên đất, đúng là từ trên thân thể anh ta chảy xuống!

Thương thế của anh ta không nhẹ!

Người con trai tựa hồ cảm thấy thiếu nữ trong ngực an tĩnh dị thường, nhìn chằm chằm phía ngoài hai con mắt rũ xuống, đập vào tầm mắt là một đôi con mắt trong veo lại sâu không thấy đáy! Trong ánh mắt có nghi hoặc, có thưởng thức, có hờ hững, nhưng chỉ không có sợ hãi khủng hoảng!

Nhếch lên môi mỏng, con ngươi khẽ nhúc nhích, chỗ sâu trong con ngươi hơi co lại, lông mày có chút anh khí hơi nhíu một chút, người con trai nhìn vào mắt Đường Linh, mang theo khí tức nguy hiểm, nhiều hơn một chút tìm tòi nghiên cứu!

Người con trai đó lại không biết, mâu quang kia đột nhiên chiếu vào trong mắt đã làm rung động trái tim Đường Linh!

Đó là một đôi mắt dạng nào!

Đường Linh không biết hình dung thế nào, chỉ cảm giác bản thân ngẩn ngơ một chốc, ở tận sâu linh hồn như phảng phất có điều gì đó dũng mãnh lao ra, loại cảm giác khác thường đó cô chưa bao giờ có!

Người con trai này cho người khác cảm giác ngoài lạnh lẽo ra, vẫn là lạnh lẽo! Nhưng Đường Linh cũng không sợ hãi!

Đường Linh không hiểu, vì sao loại ánh mắt lãnh khốc sắc bén, tràn đầy khí sát phạt này, sẽ xuất hiện trên người một thanh niên 20 tuổi! Thanh niên này chắc là đã trải qua chuyện thế nào mới thành ra như vậy!

“Con mẹ nó! Vậy mà bị nó chạy mất!”.


Quyển 2 - Chương 6: Ân Đền Oán Trả

43 Edit: Heidi_Nhược Vũ Các

Lúc Đường Linh làm thử nghiệm lần thứ 38, thành công leo ra từ dưới thân thiếu niên kia, cô đã kiệt sức, cũng không gấp gáp đứng dậy, cả người xụi lơ nằm bên cạnh thiếu niên!

Chỉ chốc lát sau thân thể đã khôi phục như cũ, tốc ...


Quyển 2 - Chương 7: Ôm Cây Đợi Thỏ

44 Edit: Heidi_Nhược Vũ Các

Đường Linh nằm trong phòng khách sạn, trong lòng không ngừng nguyền rủa thiếu niên kia lần thứ một trăm hai mươi tám! Nắm chặt áo khoác của thiếu niên kia trong tay, trông thấy nơi ống tay áo dùng sợi vàng tuyến thêu chữ “Thập Nhất”, khẽ cau mày một cái, trong miệng lẩm bẩm nói, “Thập Nhất …”

Cô bị đánh ngất xỉu tỉnh lại, đã là chuyện sau nửa giờ! Đường Linh xoa sau gáy chậm rãi đứng dậy, nhớ tới một khắc kia bị thiếu niên chém ngất, Đường Linh cảm thấy muốn đạp thêm anh ta vài cái nữa, thật sự tiện lợi cho anh ta quá rồi!

Lúc nhìn thấy dưới đầu cô là áo khoác của tên kia làm gối cho mình, trong lòng cô có đủ mùi vị lẫn lộn, vẫn xem như có chút nhân tính! Nhưng để cô một một mình nằm trên đất giữa mùa đông hơn nửa canh giờ! Lửa giận của cô rất khó tiêu a!

Mà lúc nhìn thấy chân phải trơ trụi, cô tức khắc nổi nóng! Anh ta không những đánh ngất cô, còn lấy đi giày của cô! Ngất thành như vậy, vẫn còn biết cô đạp anh ta! Đây tính là gì? Cô đạp anh ta, anh ta lấy đi giày của cô coi như bồi thường?

Thời điểm quay trở về khách sạn, nhân viên phục vụ tại đại sảnh lộ vẻ mặt quái dị nhìn cô! Làm cho cô có chút nén giận, một thân dơ dáy bẩn thỉu, quê mùa cục mịch, nếu không phải nhân viên phục vụ kia đã từng gặp qua Đường Linh, thật không dám cho cô bước vào khách sạn.


Quyển 2 - Chương 8: Vương Chí Viễn

45 Edit: Heidi_Nhược Vũ Các

Ánh dương quang rực rỡ, ánh nắng ấm áp trong ngày mùa đông len lỏi qua cửa sổ vào nhà, cho người ta một loại cảm giác vừa lười biếng vừa thư thái!

Chỉ là nguyên một buổi trưa, phố đồ cổ có thể nói là náo nhiệt lạ thường!

Người đàn ông vạm vỡ cứ liên tục ra vào các cửa tiệm đồ cổ, lúc bước ra từ chỗ đó thì tay xách nách mang, chiếc xe tải đậu ở ngoài, chất đầy vật phẩm!

Vì thế liền xuất hiện tình trạng người đàn ông vạm vỡ kia cứ qua qua lại lại hai bên ngân hàng và các cửa hàng đồ cổ!

Xe tải chở đồ chạy khá nhiều chuyến, rốt cục chuyến này cũng đã đưa tới người trước nay chưa từng xuất hiện chính là Vương Chí Viễn!

Lúc nhìn thấy một người đàn ông bước xuống từ trên xe tải, Đường Linh nhếch miệng cười đầy ẩn ý!

Đến rồi!

Người đàn ông vạm vỡ kia nhìn thấy, đầu tiên là bỏ vật phẩm vừa mua xong đang cầm trong tay để vào trong xe, sau đó đi phía sau Vương Chí Viễn, trông vẻ như muốn công!

Vương Chí Viễn không đi các cửa hàng khác, đi thẳng tới cửa hàng của Thích Khải Bình!

Cánh cửa bị đẩy ra, đã nghe được loáng thoáng thanh âm trầm thấp truyền vào!

“Ông chủ Thích, dạo gần đây việc làm ăn vẫn tốt nhỉ? ”.


Quyển 2 - Chương 9: Gậy Ông Đập Lưng Ông

46 Edit: Heidi_Nhược Vũ Các

Nào biết Đường Linh chỉ cười, kéo cánh tay Lưu Triển Bằng, phun ra một câu khiến ông dở khóc dở cười nói, “Cháu đói bụng!”

Ý nói, bọn họ giải quyết nhanh lên, sau đó đi ăn cơm!

Sắc mặt Lưu Triển Bằng có chút quái dị, vốn ông muốn xem náo nhiệt, kết quả cô chủ nhỏ bán cái lại cho ông!

Khóe miệng run rẩy, ông mất tự nhiên ho ra một tiếng, sau đó nói với vẻ mất tự nhiên nói, “ Uhm! Sự việc xong xuôi liền dẫn cháu đi ăn cơm!”

Vương Chí Viễn nhìn Lưu Triển Bằng như thế, tựa tiếu phi tiếu nói, “A! Ông chủ Lưu còn phải tranh thủ thời gian đưa con về nhà sao! Nơi như thế này thực sự không thích hợp với ông đâu!”

Lưu Triển Bằng không đối đáp với hắn, trực tiếp đi thẳng tới Thích Khải Bình nói, “Ông chủ Thích, ông cũng biết, Trân Bảo Trai vốn chuyên buôn bán đồ cổ ngọc thạch, những năm này chỉ toàn biết đầu tư vào phương diện châu báu, bây giờ cũng muốn thử sức với ngành đồ cổ này rồi! Không biết những vật phẩm trong tiệm ông bán thế nào?”

Vương Chí Viễn vừa nghe, sắc mặt tức khắc như đóng băng, Lưu Triển Bằng vậy mà không thèm bận tâm tới lời uy hiếp của hắn, trực tiếp hỏi giá! Coi hắn là người chết sao!

Thích Khải Bình không nhìn vẻ mặt đóng băng của Vương Chí Viễn, chỉ suy nghĩ một lúc mới mở miệng, “Nếu ông chủ Lưu muốn những vật phẩm này, 100 vạn, tôi không lừa gạt nâng giá làm chi, trong tiệm này của tôi vẫn không thiếu hàng tốt!”

Lưu Triển Bằng nghe xong cau mày trầm tư không nói, Thích Khải Bình thấy ông như thế, đã lại mở miệng, “Ông chủ Lưu cảm thấy giá cao ư?”

Lưu Triển Bằng gật đầu, “Trân Bảo Trai giai đoạn gần đây còn muốn mở thêm mấy chi nhánh, cho nên vốn lưu động trong tay cũng cần dự bị thêm chút!”

Thích Khải Bình nghe xong, trên mặt lộ vẻ thất vọng, Vương Chí Viễn chứng kiến màn này, nụ cười trên mặt tái hiện, đắc ý nói, “Ông chủ Lưu thật đúng là mới mẻ, không có tiền còn dám tới mua đồ cổ? Tôi thấy ông chủ Thích à, ông cũng đừng vùng vẫy giãy chết làm gì! Cửa hàng này của ông ngoài tôi ra, không ai muốn nổi!”

“Không có tiền chơi đồ cổ? Về nhà chơi với con nít đi!”.


Quyển 2 - Chương 10: Gây Phiền Phức

47 Edit: Heidi_Nhược Vũ Các

Còn dư lại ba người, trừ Thích Khải Bình ra, còn có một người gọi là Lưu Đông, một người tên là Chu Hồng Vũ, bọn họ đều không có chỗ để đi!

Thích Khải Bình mở cửa hàng đồ cổ, vốn là do Lưu Triển Bằng dẫn hắn xuất đạo, lúc hạ quyết tâm đi theo Lưu Triển Bằng làm ăn, hắn biết Lưu Triển Bằng chuẩn bị đưa thêm ngành đồ cổ vào Trân Bảo Trai, thủ nghệ khác hắn không rành rẽ, không bằng vẫn làm tiếp nghề cũ!

Lưu Đông năm nay 28 tuổi, học chuyên ngành kế toán hồi đại học, luôn làm công việc kế toán, đầu năm nay sau khi cha hắn qua đời, hắn mới tiếp nhận cửa hàng này, cửa hàng chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ, hắn thực sự không am hiểu việc làm ăn, hiện tại kinh doanh không nổi nữa! Trong nhà chỉ còn lại một mình hắn, bây giờ thành phố Ninh không ở nổi nữa, hắn còn chưa nghĩ ra sau này phải làm sao!

Về phần Chu Hồng Vũ, tuổi gần bằng Lưu Triển Bằng, chính là một kẻ say mê đồ cổ, hiện tại cửa hàng không còn nữa, trong lòng luôn tiếc nhớ! Nghe thấy Thích Khải Bình nói muốn đi theo Lưu Triển Bằng làm ăn, hắn cũng lập tức tỏ ý muốn đi theo.


Quyển 2 - Chương 11: Người Phụ Nữ Thời Thượng

48 Edit: Heidi_Nhược Vũ Các

Bầu không khí trong phòng có chút căng thẳng, người phụ nữ thời thượng lôi kéo cô gái nhỏ đứng ở trước bàn, trước mặt là ba giáo viên, trong đó một nam một nữ là bộ đôi thầy cô giáo kia, mà thầy giáo ngồi đối diện người phụ nữ thời thượng kia chính là Dương Phong!

Dương Phong ngồi trên ghế dựa, một thân quần áo thể dục sạch sẽ, trên mặt trước sau đều mang theo ý cười nhẹ nhàng, ánh mắt thẳng thắn vô tư, đối mặt với lời chất vấn của người phụ nữ thời thượng, anh không có chút nào tỏ ra căng thẳng, đưa tay chỉ vào chiếc ghế bên cạnh, nở nụ cười thân thiện nói, “Bà Hoắc xin mời ngồi xuống trước, chúng ta từ từ nói chuyện!”

Trên mặt người phụ nữ thời thượng kia vẫn lộ vẻ ngạo mạn, kéo cái ghế qua một bên, mở miệng hừ một tiếng, “Được! Tôi ngược lại thật muốn nghe xem anh giải thích thế nào!”

Chiếc ví da đang cầm trên tay đập bốp lên bàn, bàn tay với những móng tay được sơn đỏ thẫm càng nổi bật một cách rõ nét! Cô bé gái vẫn cúi đầu như cũ, không nói tiếng nào ngồi bên cạnh người phụ nữ thời thượng!

Dương Phong nhìn cô bé một chút, cô bé như cảm giác được, ngẩng đầu lên đối mặt với đôi mắt hiền hòa của Dương Phong, đôi mắt nhỏ tinh khiết lóe ra một chút phức tạp, nghĩ gì đó lại tiếp tục cúi đầu thật sâu!

Dương Phong giấu đi ánh mắt phức tạp, đổi thành vẻ mặt kèm theo nụ cười thân thiết, giọng nói êm dịu nhẹ nhàng khiến người nghe rất thoải mái, “Bà Hoắc, liên quan tới chuyện thành tích của Tiểu Viện bị thụt lùi, tôi cũng phải gánh một phần trách nhiệm, nhưng thành tích giảm sút của học sinh không phải chỉ là vấn đề của giáo viên, không biết là bà Hoắc có nói chuyện với Tiểu Viện hay chưa?”

Người phụ nữ thời thượng vừa nghe xong đã phát hỏa!

“Cái gì gọi là không chỉ là vấn đề của giáo viên! Tôi bỏ tiền ra cho con nhà tôi đến đây học thêm, thành tích giảm sút đi không phải là vấn đề của thầy, lẽ nào lại là vấn đề của tôi!”

Người phụ nữ thời thượng dùng sức đập bàn một cái, gây chấn động đến mức nước trong chén sánh ra mặt bàn, doạ cô gái nhỏ giật thót mình!

Người phụ nữ thời thượng hiển nhiên không chú ý tới con gái, âm điệu đề cao gấp mấy lần, “Nếu như thầy không có khả năng, lúc trước cũng đừng khoe khoang khoác lác! Ngay cả một chương trình tiểu học cũng dạy không tốt, còn dám đi ra ngoài giả danh lừa bịp!”

Người phụ nữ thời thượng thập phần phách lối quét mắt một vòng, trên mặt cười lạnh một tiếng, “Loại trung tâm dạy thêm như kiểu của các người, hoàn toàn không cần thiết tồn tại! Hôm nay cho người đóng cửa chỗ mấy người, tránh cho mấy người còn hại thêm người khác!”

Mấy giáo viên nghe thấy, sắc mặt đều biến đổi, hơi chút khẩn trương nhìn Dương Phong! Dương Phong là người phụ trách trung tâm dạy thêm ở đây, ai cũng đều tín phục anh, hết thảy quyết định đều nghe theo Dương Phong!

Lúc này sắc mặt Dương Phong cũng có hơi chút biển đổi, các giáo viên khác có lẽ không biết, còn anh thì rất rõ nội tình của người phụ nữ thời thượng này! Bà ta có thể nói ra được lời này, thì thật sự có thể làm được!

Nhìn thấy thần sắc mọi người có chút hốt hoảng, người phụ nữ thời thượng cười khinh thường một tiếng, cô gọi người đàn ông của cô tới đây, lúc đó sẽ cho bọn họ đẹp mặt!

“Bà Hoắc, tuy rằng tôi dạy thêm cho Tiểu Viện hiệu quả không cao, nhưng cũng không đến mức liên quan đến toàn thể trung tâm, hay là tôi xin được hoàn trả lại học phí, ngài thấy thế nào?”

Nếu không phải cần dùng tiền gấp, anh cũng sẽ không nhận dạy trường hợp này, nay ra nông nỗi này, thực sự khiến anh có chút ứng phó không kịp!

“ Trả lại tiền?”

Người phụ nữ thời thượng với vẻ mặt ghét bỏ, “Tôi mà thiếu số tiền học phí cỏn con kia hả! Tiền tôi bỏ ra sơn móng tay còn nhiều hơn một tháng lương anh dạy thêm!”

Dứt lời, vươn tay, để ở trước mắt ngắm nghía một chút, năm 97 vẫn thật ít người biết sơn móng tay, những người sơn móng tay, đều là những người theo đuổi nét đẹp thời thượng!

Nghịch móng tay đỏ rực như lửa, hừ! Muốn trả tiền để xong việc? Không có cửa đâu!

“Chúng tôi đều đã nói sẽ trả lại tiền cho bà, bà còn muốn thế nào?”

Vương Chí Bằng người dạy môn toán thấy người phụ nữ thời thượng kia không chịu hòa giải, có chút tức giận!

Người đàn bà này quả thực quá khinh người! Bên mình đã chịu trả học phí, bà ta còn muốn thế nào!

Dương Phong kéo Vương Chí Bằng lại, vỗ bả vai Vương Chí Bằng mang tính xoa dịu, rồi quay đầu hướng về phía người phụ nữ kia nói, “Bà Hoắc, có yêu cầu gì ngài có thể nói với chúng tôi, nhóm người chúng tôi tận sức phối hợp, dù sao đây là chuyện nhỏ, không cần thiết phải làm lớn ra, ngài thấy thế nào?”

“ Chuyện nhỏ?”

Người phụ nữ thời thượng thanh âm sắc nhọn, “Chuyện của con gái tôi là chuyện nhỏ? Ở trong mắt tôi, đóng cửa trung tâm dạy thêm của mấy người mới là chuyện nhỏ!”

Người đàn ông của cô là cục trưởng cục giáo dục, đừng nói loại lớp học thêm nhỏ này, dù cho là trường danh tiếng cũng phải nể mặt chồng cô ba phần, nếu không phải cô nghe người ta đồn, trình độ dạy học của Dương Phong đặc biệt cao, học sinh được hắn ta dạy thêm cho thành tích sẽ tăng lên rất nhiều, cô mới sẽ không tới loại địa phương nhỏ này! Sao xứng với thân phận của cô!

Cố Vũ San đứng ở cửa, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận đến đỏ bừng! Dương Phong là người cô kính nể nhất, bị một người đàn bà như thế làm khó dễ, trong lòng cô thực khó chịu!

Người đàn bà này quả thực càn quấy! Không nói đạo lý!

Đường Linh đưa tay kéo lại bàn tay đang siết chặt thành nắm đấm, ngăn cản Cố Vũ San chuẩn bị tiến lên lý luận, làm ra động tác lắc đầu hướng về phía cô giáo, ra hiệu bằng ánh mắt để cô giáo hãy yên tâm!

Cố Vũ San bực bội nhìn bên kia một chút, không có lên tiếng! Cô cũng biết, cãi nhau chỉ tăng thêm phiền toái cho Dương Phong!

“Bà có biết đạo lý không hả! Sáng sớm đã đến đây náo loạn một trận, các em học sinh đều bị bà đuổi đi hết! Hiệu quả dạy thêm bà không hài lòng, chúng tôi cũng hứa trả lại tiền cho bà! Bà còn muốn thế nào nữa!”.


Quyển 2 - Chương 12: Quan Uy Thật Lớn

49 Edit: Heidi_Nhược Vũ Các

Người phụ nữ thời thượng thấy người đã tới, quay người chạy nhanh qua đó, vừa định kéo cánh tay của anh ta, ai ngờ người đàn ông đó hành động trước, cất bước đi tới chỗ cô giáo Từ Khiết đang vỗ về cô bé gái trong lòng, một tay kéo cô bé qua, ôm vào ngực, ôn nhu dỗ dành, “Tiểu Viện ngoan, đừng khóc đừng khóc, papa ở đây!”

Trong phòng bỗng yên tĩnh lại, chỉ nghe thấy âm thanh người đàn ông dỗ con gái, cô bé gái khóc trong chốc lát, dần dần ngừng lại.


Quyển 2 - Chương 13: Độc Quyền

50 Trong ngôi nhà không lớn, đứng đầy người, có vẻ hơi chen chúc, mọi người đều kinh ngạc nhìn người đang đứng cạnh cửa!

Đường Linh chỉ nhìn chằm chằm Mã Văn Đào, khuôn mặt mang theo ý cười, khiến người ta khó hiểu!

Mã Văn Đào kinh ngạc nhìn Đường Linh, cau mày lại, tại sao cô gái này lại ở đây?

Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Mã Văn Đào, ý cười trên mặt Đường Linh càng sâu, dưới sự nghi hoặc của mọi người, cô thản nhiên mở miệng, lại nói ra một câu chẳng ăn nhập gì.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Vợ Người

Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị

Số chương: 20


Thầy Giáo Luôn Thích Làm Em!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 22


Hôn Nhân Giả

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 70


Trọng Sinh Lý Mạc Sầu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 15


Ngâm Vịnh Phong Ca

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 84


Theo Đuổi Tình Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11


Nữ Ân Sư

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 76


Diệu Diệu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 100


Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Cố Bám

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 100


Áo Ai Xanh Cho Lòng Ai Vương Vấn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 31