21 Từ lúc mở Huyền môn nhìn lại, cảnh tượng trước mắt như sóng nước từng vòng đẩy ra, dần dần vặn vẹo…
Các tiểu yêu may mắn thông qua các lão sư thí luyện một người lại một người vào trong Huyền môn, a Bảo cùng Mặc Ngôn hơi do dự, chậm rãi bước vào bên trong…
Tiến vào bên trong nháy mắt có cảm giác như tiếng vào miengj đọng vật nào đó, khó mà hình dung ra cảm giác không thích cùng ghê tởm.
22 Ánh trăng chọc người.
Có câu là đêm không trăng dễ giết người, ngày gió thổi dễ phóng hỏa.
Cho nên…
Một đêm quyết chiến cuối cùng cũng đến, đối thủ khắp nơi nín thở ngưng thần âm thầm lựa chọn tốt đối thủ cho mình, trong nháy mắt hắc diễm cao vút tận trời!
Còn sót lại hơn nghìn người đủ sức đứng vững trong trường, a Bảo như quỷ mỵ xuyên qua như con thoi qua mọi người, hai bông hắc liên không e dè tung bay trong tay nàng…
Tuy rằng a Bảo xuất hiện ở nơi này trong một ngày, nhưng ngày đó đã triệt để làm chúng yêu hiểu rõ hắc diễm trong tay nàng có thể đốt cháy tất cả, nhất thời không ai dám hiến thân xông lên, đứng đầu không ai dám tranh!
A Bảo nhanh chóng tập trung cảm giác ấm áp trong bụng theo thời gian giao chiến kinh nghiệm cứ tăng lên như mây bay nước chảy lưu chuyển tự nhiên khắp người, nàng gần như hành động theo nhu cầu mà điều chỉnh yêu lực tới nơi cần, tựa hồ như có một trực giác của loài dã thú chỉ dẫn nàng phân bổ lực lượng tự nhiên lưu loát trong phạm vi rộng nhất phát huy thực lực mạnh nhất của mình…
Nghiêng người tránh một đạo lôi, a Bảo chỉ di chuyển một chút.
23 — hỏi thế gian tình là gì? Phật viết: phế vật (Thảo: =]] không hiểu đây là nói người hỏi câu này hay trả lời câu này)
Trời cao như gột rửa, xuân sắc mê người.
24 Bé… Bé con…
A bảo sờ sờ khuôn mặt tái nhợt, tuy rằng trông thoạt nhìn nhỏ hơn so với tuổi thật, nhưng không đến mức trông như bé con đi.
“Bé con, muộn như vậy, chạy đến uyển tử của ta làm gì?”
A Bảo bò dậy nhìn đảo quanh bốn phía, uể oải cúi đầu, không nghĩ đến phủ Thái Thú này to như thế, mời từ uyển tử này lại rơi đến uyển khác.
25 Gió đêm từ trên mái hiên màu xanh thổi qua… “Ngươi tại sao lại nhìn ta?” Âm thanh mờ ảo lưỡng lự trong gió đêm.
“A?” A bảo gãi gãi đầu, “Thất lễ, ta chỉ nghĩ nên thu phục mi thế nào.
26 Nhìn trời, sắc trời dần dần trắng…
A Bảo ngồi trong lồng vàng, tay nâng má. Ngô, xem ra nhanh đến giờ Mão, không biết có thể trở về phủ Thái Thú đúng giờ không.
27 Vô ý thức khẽ vuốt giọt lệ chí dưới mắt, thiên địa vạn vật, đều có phép tắc.
Đối với kẻ yếu, thiên tiên càng cường đại thì càng trả giá đắt.
Hắn chính là con thứ bảy của thượng cổ Long thần, có thể thọ ngang với trời đất.
28 Trời cao như gột rửa, nghìn dặm không mây. Bên ngoài uyển gió tuy se lạnh, nhưng trong uyển ấm áp hiệu quả thật tốt. Âm thanh thanh nhã của công tử bên tai vẫn còn tiếp tục, a Bảo cẩn thận dấu tay áo, che miệng ngáp…
Từ nhà bếp bị điều đến bên cạnh ân công không đến hai ngày, nàng cùng công tử đến Thấm viên hầu hạ, mới biết thì ra ân công ở Trường An có danh tài tử, lần này đi thăm tỷ tỷ Đường quốc công nhờ ngài làm gia sư cho tiểu thiếu gia Lý gia.
29 Màn đêm buông xuống, a Bảo cầm kiếm dưới ánh trăng nghiêm túc luyện kiếm.
Trên tóc nàng trừ trâm bạc ra không có trang sức nào, mà trâm bạc hình thù kỳ lạ, cây trâm tựa như ngân hồ, trông rất quỷ dị, trên lưng còn mọc thêm hai cánh màu vàng giương cánh như muốn bay, vô cùng sinh động.
30 Mùa đông rét lạnh đã qua, tháng ba mùa xuân, chính là thời tiết đẹp để đi săn.
Một mùa đông chỉ ngột ngạt ở trong phủ tránh rét, mọi người rốt cục nghênh đón thời gian hạnh phúc.
31 Một đội ngũ đi săn chậm rãi đi lên núi. A Bảo vốn lúc nhìn thấy ngựa bên ngoài phủ hưng phấn muốn leo lên cưỡi, nhưng mà, lúc nàng mới tới gần, tất cả ngựa lập tức sợ hãi hí dài một tiếng nhao nhao ngã xuống, bốn vó xụi lơ trên mắt đất, mặc cho mã phu làm cách nào cũng không chuyển động nửa bước.
32 Màn đêm buông xuống, a Bảo ngồi cạnh đống lửa bên Vũ Văn Triệt, cảnh giác vểnh tai lên.
Bên cạnh mấy vị công tử cũng nghe nói qua tiểu nha hoàn bên cạnh Vũ Văn Triệt, giờ phút này nàng kéo căng khuôn mặt vốn tươi cười hết sức xán lạn, coi chừng Vũ Văn Triệt như phòng trộm nhìn xung quanh.
33 Lá cây khẽ lay động, hai con tuấn mã một trước một sau băng băng truy đuổi.
Lý Thế Dân mặc bộ áo người Hồ mái tóc buộc cao, cưỡi con hắc mã cường tráng khỏe đẹp càng tôn thêm vẻ khí khái bừng bừng, quả là một thiếu niên đầy sức sống.
34 Giữa núi rừng xanh biếc, thị vệ không ngừng quây thành một vòng vây, hắc y nhân liên tiếp tháo chạy, dần dần bị kiềm chế đến khu vực giáp ranh…
Thiếu gia bị tập kích bị hộ tống nan toàn về doanh địa, có chủ sự Vũ Văn Triệt dắt Vệ Thỉ vội vàng đuổi tới…
Còn chưa đuổi tới, tiếng ngựa hí thảm cùng tiếng kêu thảm đã ẩn ẩn truyền tới, Vũ Văn Triệt lòng như lửa đốt phóng ngựa chạy như điên.
35 Một đêm cuối cùng đi săn, a Bảo ở trong lều của mình hỏi thăm Chu Nậu khi nào trả đá tránh nắng cho Nhai Tì.
Một làn khói nhẹ xuyên qua lều trại chậm rãi hiện thân trước mặt nàng, thiếu niên ngang ngược nói, “Theo ta đi Côn Luân.
36 “Ta chỉ là khách qua đường nhỏ bé. ” Cá nhỏ màu đỏ đáng thương tội nghiệp nhìn a Bảo, không ngừng lắc đầu vẫy đuôi, “Tuy rằng mỗi con cá đều nhìn giống nhau, nhưng ta xin thề, ta cùng nó không phải một chủng loại!”
Nhai Tì cũng không thèm để ý, phi đến chỗ nó duỗi tay ra —
Tức khắc, tầng băng dầy bên ngoài vây trụ con cá không biến hóa, nhưng bên trong nháy mắt sôi trào! Lạnh nóng giao thoa tạo ra hơi nước, trong phút chốc tràn ngập mặt hồ.
37 Ma chướng, chính là làm người ta lâm vào điên cuồng, lâm vào vì phấn đấu quên mình là bất chấp mọi thủ đoạn.
Trong lòng mỗi người đều cất giấu một bóng ma.
38 Cuối tháng ba, Vũ Văn Triệt trở về Trường An. Một đường hộ tống chính là người quen, Lý gia đại công tử dẫn đầu, nhị công tử dù sao cũng muốn đi theo.
39 Sáng sớm thị vệ tắt lửa trại, bắt đầu chuẩn bị, tiếng động nhốn nháo náo động truyền vào trong trướng…
A Bảo mơ mơ màng màng mở mắt, mới phát hiện chăn mềm không biết bị đá dưới giường từ lúc nào, tiểu quỷ phía sau cuộn tṛn, ngoan ngoăn nằm bên chân nàng, sợi tóc đen nhánh rơi rụng trên áo choàng màu giáng hồng.
40 Rốt cục đến thành trấn, dần dần trên đường nhiều người hơn.
Xe ngựa dừng trước một khách điếm, tiểu nhị vốn nằm bò trên bàn ngủ trưa giật mình tỉnh lại, vội vàng chạy ra nghênh đón.
Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 35
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp
Số chương: 50