41 Bên cạnh đó, Diệp Phi, Thiên Ngân cùng Lục y và nhị Hắc nhanh chóng lẻn vào nhà lao của hoàng cung một cách nhanh nhẹn và bí mật. Từng đòn đánh được vung ra khiến những tên lính canh không kịp trợn tròn mắt đã ra khi đến độ bọn chúng chẳng thể nào kịp suy nghĩ xem mình đã chết như thế nào.
42 - “Tuyết nhi?” Sơ Tuyết đầu đã nổi gân xanh, bàn tay bất giác siết chặt lấy tay của nàng “Còn cái tên nào thảm hơn nữa không?”– “Còn nha!” Thiên Dực nhất thời gật gật đầu bởi lẽ mấy đêm nay không đêm nào là nàng yên giấc khi cứ nằm xuống là những cái tên thân thương chợt ùa về trong tâm trí “Sơ nhi? Mộ Dung nhi? Tuyết Tuyết? Tiểu Tuyết nhi? Tiểu Sơ Sơ?”– Nàng còn nói nữa là ta sẽ lăn ra đất nôn mửa đó.
43 Người trấn giữ thành này chính là Lý Thiệu tướng quân, một người đoan chính, lấy dân làm gốc nhưng do quan lại trong triều đình ganh ghét đã lập mưu *** hại.
44 Trời quang mây tạnh, ánh nắng chiếu xuống mặt đất xuyên suốt qua bao nhiêu năm tháng nhưng không thể nào làm tàn phai đi những vẻ đẹp tự nhiên của con người cũng như cảnh vật nơi trần gian đầy màu sắc.
45 - “Nàng đang suy nghĩ gì mà không biết ta đứng đằng sau nãy giờ vậy?” Thiên Kỳ mỉm cười đưa tay quàng qua vai Diệp Phi nhẹ nhàng đẩy đầu nàng dựa lên vai hắn, siết chặt.
46 - “Từ trước đến giờ ta đều nằm phía trên, bây giờ thử tư thế mới xem có khác biệt gì không?” Thiên Dực yêu kiều hướng Sơ Tuyết đang đè lên người mình khiến hắn gầm nhẹ trong lòng.
47 Phi Vũ hai tay bưng mâm đựng bát canh gà còn nóng hôi hổi mò mẫm trong bóng tối tiến dần về phía màn trướng tướng quân trong doanh trại của quân lính khởi nghĩa.
48 Trúc Nhã vẫn trong tư thế lạnh lùng ngồi trên băng ghế đá trong hoa viên của Lý tướng quân phác thảo trận đồ khu thung lũng ven sông Phú Vinh. Bởi lẽ địa thế tương đối khá bằng phẳng trãi dài cả một khoảng rộng nên nếu hai phe tiến sát gần nhau thì rất dễ dàng để nhận ra sự có mặt của đối phương.
49 Cát Tường hai tay bưng hai chén chè hạt sen đến phòng của Thiên Ngân trong sự hân hoan bởi lẽ hôm nay là sinh thời của nàng nên thất tiểu thư muốn cả hai cùng ăn mừng.
50 Sáng hôm sau đúng như Trúc Nhã đã dự đoán, quân sĩ của nhị hoàng tử Hàn Mạch không có thêm bất cứ động tĩnh gì cho thấy là chuyển động quân tấn công thành Phú An khiến lòng dân càng thêm lo lắng.
51 Thời gian thấm thoắt trôi qua đã hơn một tuần. Mật thám báo về đoàn quân thủy chiến do tướng quân Phi Nhẫn cầm binh vẫn bị vướng nơi hạ nguồn con sông Phú Vinh đang mùa nước lũ tràn về.
52 Nghe gọi đến tên mình, Thần Tịch xoay mặt lại thì nhìn thấy ngay tình huống “chỉ mành treo chuông” đó, tâm một trận hoảng loạn. Không chần chừ, hắn liều mạng lao về phía lầu cao trong khi Diệp Phi đang dùng một tay đẩy cả cơ thể của Trúc Nhã nương theo dải lụa của mình rơi dần xuống.
53 - “Nào ăn mừng thôi” Viên Thừa Quang hứng khởi nâng ly rượu của mình hướng về phía Nam Phong đang ngồi đối diện không khỏi mỉm cười. – “Có thấy ngươi vui hơi sớm quá hay không?” Thiên Dực ném cho hắn cái nhìn khinh bỉ cùng lè lưởi dè bỉu “7 vạn quân chỉ mới tiêu diệt được một vạn mà thấy ngươi mừng cứ như nương tử ngươi sanh hài tử vậy”– “Ngũ muội nói vậy là không đúng rồi” Nam Phong thấy Thiên Dực nói như thế thì nhanh chóng đỡ lời “Thắng trận này cũng là một sự kinh hỉ rồi đó”– “Cái gì mà ngũ muội?” Thiên Dực lập tức ném ánh nhìn của mình về phía Nam Phong “Ai cho ngươi thú tam tỷ nhà ta mà bày đặt gọi muội xưng huynh?”– “Ta…” Nam Phong khựng ly rượu trên tay.
54 Sáng hôm sau, đang trong giấc ngủ yên bình sau những ngày căng thẳng đột nhiên Trúc Nhã bị dựng đầu dậy ngay bởi tiếng la hét chói tai của Thiên Dực cùng Tố Huyên.
55 Trúc Nhã hết vòng sang trái rồi lại quay sang phải, giở hết tay của người này rồi đến chân của kẻ kia khi Thiên Dực lại phải đứng lau mồ hôi trong lúc pha chế dược dưới sự chỉ dẫn của nhị tỷ mình.
56 - “Nhị tiểu thư, người trúng độc thì có người ói mửa ra máu, có kẻ thì hôn mê sâu, lại có tên thì ôm đầu đau nhức như búa bổ vào vậy” Hồng y nhớ lại biểu hiện của những binh lính mình đang thao duyệt khi trúng phải độc.
57 - “Nếu độc tố trên sông Phú Vinh thì nơi đầu nguồn nhất định sẽ không bị độc, tạm thời chúng ta hãy đưa người lên đó lấy nước chờ đến khi độc tố hoàn toàn tiêu biến dần rồi tính tiếp” Trúc Nhã gật đầu với Thiên Ngân ngầm đồng ý.
58 Tố Huyên cùng Thiên Dực dưới sự yêu cầu của Diệp Phi đã dẫn theo một trăm người lên đầu nguồn mang nước về cho quân doanh. Lần đầu tiên thì hai người sẽ đi để dò thám nơi nào không bị độc chiếm lĩnh để giữ lấy tính mạng của những người may mắn chưa trúng độc.
59 Khải Dạ làm một động tác như rút kiếm về nhưng tiếng nói ra lệnh của Hàn Mạch đột nhiên vang lên cắt đứt tư tưởng của hắn. – Một kiếm giết nàng. Khải Dạ làm sao có thể đả thương nữ nhân trước mặt cơ chứ? Dù không đảm bảo rằng hắn yêu nàng, thương nàng nhưng chính nàng đã khiến hắn động tâm, có ý nghĩ sẽ sủng nàng lên đến tận trời.
60 Gia Khánh không nói gì, chỉ mỉm cười đồng thời đỡ Khải Dạ lên ngựa từ từ đưa hắn về chỗ binh lính đang lấy nước bên bờ suối chờ mọi người để cùng trở về.