101 - Tại sao lại như vậy chứ? Rõ ràng hôm qua hắn vẫn bình thường cơ mà. Diệp Phi lo lắng đến độ hai mắt đã đỏ hoe đi qua đi lại trong khuê phòng ở Phi Thanh các mà trên giường hiện tại là một nam nhân vẫn nhắm mắt an tĩnh không có dấu hiệu cho thấy hắn sắp tỉnh lại.
102 Đêm đông… Gió từng đợt thét gào khiến lòng người thêm nỗi tái tê, yếu ớt. Từ dạo Thiên Kỳ ngã xuống trên người nàng và bất tỉnh cho đến nay, Diệp Phi không đêm nào là yên giấc.
103 - Nàng tên gì?- Nô tì… nô tì… Bạch Ưu Song. - Song nhi! Đáy mắt hắn ôn nhu nhìn giai nhân trong lòng mà người đó không phải là nàng. Cuối cùng giấc mơ đã thành hiện thực.
104 Diệp Phi khó chịu quay trở về Vương phủ. Phi Thanh các, nơi nàng thường ở ngày nào vẫn rộn rã tiếng nói tiếng cười thế mà giờ đây bốn bề lại vắng lặng như cõi âm tỳ.
105 Việc đầu độc một nhân vật nào đó trong vương phủ chính là ngàn năm mới thành công một lần. Cho nên… cũng không hoàn toàn là lần này. Thật ra nếu như người uống chén trà đó là Diệp Phi thì có lẽ kế hoạch của Triệu Viễn cùng Bảo Yến phải đem đi đổ sông đổ biển, bởi một lẽ cực kỳ đơn thuần rằng Diệp Phi tuy không rành về dược nhưng vẫn có khả năng nhận ra một số chất độc từ bình thường đến nguy hiểm.
106 Thiên Kỳ nét mặt âm lãnh nhìn vào căn phòng giam hôi hám, theo sau hắn còn có Ưu Song cùng Hắc Ảnh và Hắc Dạ. Ánh mắt lạnh lẽo của hắn chiếu thẳng đến bộ dáng không chút biểu cảm của Diệp Phi khiến nàng không hiểu sao lại có chút chột dạ.
107 Xem ra Vô Danh các vẫn coi trọng thân phận quận chúa của Bảo Yến hay nói cách khác chính là Diệp Phi còn nhớ đến ơn cứu mạng nàng cùng Thiên Kỳ của phụ thân nàng ta nên để cho xác Bảo Yến vẫn còn nguyên vẹn.
108 Thời gian thấm thoắt trôi qua gần nửa năm. Trong nửa năm này có biết bao nhiêu chuyện xảy ra khiến lòng người rối loạn. Chẳng hạn như phu thê Thiên Bảo-Gia Khánh đến kinh thành, hai người họ liền giao ra cuốn ‘Bách y toàn thư’ do một tay Mộ Dung Sơ Cuồng viết trong khi ở ẩn tại một vách núi lạ sau Trúc Lâm sơn trang.
109 - Không ngờ vương gia lại có hứng thú đến việc nghe lén chuyện của nữ nhân đến như vậy. Thiên Kỳ từ trong bụi cây bước ra, ánh mắt sóng sánh một tia ôn nhu đầy thú vị hướng đến nàng rồi nhanh chóng biến mất vô tung vô ảnh.
110 Có những bí mật mãi mãi sẽ không còn là bí mật khi bị người khác bật mí. Và nguồn gốc xuất phát của Đảo Bách Hồng và Huyết Mẫu Đơn cũng như thế, nó sớm đã được lôi ra ánh sáng nhưng kẻ chủ mưu vẫn còn trong bóng tối.
111 Ưu Song lén lén lút lút rời khỏi vương phủ mà không có bất kỳ một nha hoàn nào đi theo bên cạnh, điều đó đã khiến cho Hắc Ảnh cùng Hắc Dạ thấy nghi ngờ và hiển nhiên bọn họ sẽ bám theo.
112 Mạc Linh nhìn thấy nam nhân nhiều năm qua mình vẫn còn tưởng niệm trong lòng thì giật mình và sau đó là vỡ oà ra trong nỗi niềm nhớ mong. Năm xưa chẳng phải hai người bọn họ đã chết rồi sao? Chính mắt nàng thấy họ cùng nhau nhảy xuống vực tự tử kia mà.
113 - Phi nhi! Nàng khoẻ chưa?Diệp Phi khẽ gật nhẹ đầu, ánh mắt sóng sánh trở về bên hai hài tử trong lòng. Hai đứa trông trắng trẻo nhưng da vẫn còn nhăn nheo do mới sinh, đôi môi chúm chím đỏ hồng vô cùng quyến rũ.
114 Từ ngày lệnh của Thiên Kỳ được ban bố, Diệp Phi chưa lần nào đặt chân đến Song Uyển các bởi nói rằng nàng không chán ghét Ưu Song thì hoàn toàn là nói dối.
115 Mạc Linh nhanh chóng được đưa ra pháp trường xử tử với tội danh đầu độc vương gia, ám hại hoàng hậu, cấu kết với người Luân Bang mưu đồ đoạt ngôi. Triệu Viễn bị hành hình sau Mạc Linh một ngày cũng với những tội danh trên.