1 Chương 1 Sặc… Nhóc con này là ai, sao lại cứ nhìn chằm chằm vào ta như vậy chứ. Tiêu Tiêu thấy hơi khó chịu, liền trừng mắt nhìn lại. Bỗng nàng xoa xoa thái dương, cảm giác đầu đau như búa bổ.
2 Chương 2 Lại bị gạt rồi… Con nhóc này cũng là một kẻ lừa đảo! Bọn nhóc con ở Địa phủ toàn là quân lừa đảooooo!!! Tiêu Tiêu trừng hai con mắt, cơn giận bùng phát như bão táp: “Hỗn đản, chờ ta trở về, ta sẽ cho các ngươi biết tay!” “Tiểu thư, tiểu thư nói gì vậy?” Nha hoàn vận trang phục màu xanh lá đang kề sát tai vào miệng Tiêu Tiêu, vểnh tai lên nghe.
3 Chương 3 Khi Tiêu Tiêu tỉnh lại thì chỉ thấy một cái lão nhân râu tóc bạc phơ đang nhìn mình, con mắt lóe sáng lấp lánh. Hừ… nhìn quen quen mắt. “Tiểu cô nương kia đâu rồi hả?” “Nàng ta đi tiếp nhận hồn phách người khác đang gặp chút trở ngại, thành ra… ha ha…” Hừm… tiếng cười sao cũng quen quen tai vậy.
4 Chương 5 Xong rồi, Tụ Bảo nàng lâm trận bỏ chạy, chuyện xấu này đã lan truyền khắp Đại Giang nam bắc rồi… Bỗng nhiên phía sau truyền đến tiếng gọi: “Thiếu gia!” Tiêu Tiêu quay đầu lại, thì ra là tên trung niên nhân áo xanh ban nãy.
5 Chương 7 Đôi phu thê thùng nước kia trước giờ chưa từng khóc thảm đến vậy, không thể ngờ nhi tử mình cưng nựng hai mươi năm trời bây giờ lại có thể đổ đốn thích đàn ông, còn công khai đưa hắn vào nhà.
6 Chương 9 Một tiếng thét chói tai vang lên… Tiêu Tiêu kinh hoàng, ” Ngươi gọi ta là gì?” “Phu nhân. ” Tiểu tỳ cúi đầu đáp. Phu nhân, phu nhân! Không ngờ lần này nàng đã trở thành phụ nữ có chồng! Tiêu Tiêu cuối cùng cũng hiểu được: “Người bình thường” mà cái tên gạt người kia nói nghĩa là gì, một cô nương có chồng đương nhiên là một nữ nhân bình thường!!! Chậm đã! Tiêu Tiêu trong lòng tràn đầy căng thẳng: “Ngươi lấy cái gương lại đây.
7 Chương 11 “Ta nghĩ ta là người, không phải cẩu. ” “Phải. Nàng nghĩ không sai. ” “Vậy tại sao ngươi thời thời khắc khắc đều đem ta buộc tại bên người? Ta muốn đi ra ngoài chơi.
8 Chương 12 Tiêu Tiêu cảm khái lúc này xuất môn lại là một lần nữa không thuận lợi, chưa đi được mấy bước đã có hắc y nhân xuất hiện trước mặt. Aiz, những người này ăn no không có việc gì làm sao vậy, chỉ biết K nàng, sao không hảo hảo đi K những người khác đi! Bất đắc dĩ trợn trắng mắt, Tiêu Tiêu tiếp tục bước đi, mặc kệ, nếu bọn họ muốn chém chết nàng thì cũng không có biện pháp.
9 Chương 13 Woa, thật sự tấp nập ghê. Tiêu Tiêu dịch dung thành một cô gái nông đi trên đường chỉ nhìn thấy toàn đầu với đầu. Đây là hiệu ứng của mỹ nhân sao.
10 Chương 14 “Đại ca, đã qua nhiều ngày rồi mà heo… à Trương đại ca bị trúng độc vẫn chưa chữa trị được sao?” Thiệt là, mỗi lần quay về nhìn thấy ông ta đều giống như là nhìn thấy một con heo đang mắc bệnh dịch vậy, một chút khởi sắc cũng không có.
11 Chương 16 Tiêu Tiêu hiện tại đang vô cùng buồn bực, vừa mới quay về Hình phủ được vài ngày đã bị Phẩm Nguyệt “trộm” đi. Nàng thật đáng thương, cứ luôn bị ép phải chạy khắp nơi như vậy.
12 Chương 17 Nhiều ngày trôi qua, Tiêu Tiêu rốt cuộc đã buông tha hy vọng được xuất cốc. Vì sao? Bởi vì nàng không có biện pháp xuất môn! Ngẫm lại xem, chỗ ở của mỹ nữ đệ nhất võ lâm, làm sao có thể không có bất kỳ biện pháp bảo hộ nào chứ? Tiêu Tiêu thật vô cùng hối hận lúc trước không nhớ kỹ phương pháp vào cốc, thành ra bây giờ cứ phải ngồi chờ chết như vậy, aiz.
13 Chương 18 Tiêu Tiêu hận chết chính mình, nếu nàng không ngu ngốc hề hề bị hắc y nhân bắt lấy, tình thế cũng sẽ không đại chuyển thế này, hết thảy đều là lỗi của nàng, là nàng đã hại mọi người thê thảm! “Đi đi, Hình Thất vẫn đang chờ mọi người giải độc, không cần lo cho ta, mọi người đi nhanh lên!” Cái tên lừa đảo dưới Địa phủ đã từng nói, nàng có thể sống được hai năm trên dương thế, nàng tuyệt đối sẽ không chết vào lúc này, “Đại ca, một người có thể Tá Thi Hoàn Hồn một lần, như vậy hắn nhất định có thể Tá Thi Hoàn Hồn lần thứ hai, huynh phải tin ta!” Huynh đi nhanh lên, nếu ngay cả huynh cũng xảy ra chuyện, như vậy thì Hình Thất sẽ thực sự không thể bảo toán tính mạng, hắn không thể chết được, nàng còn chưa nói với hắn rằng nàng yêu hắn! “Thiếu gia.
14 Chương 20 “Chàng đứng ngoài cửa làm gì vậy?” Trên tay cầm một chén canh, Tiêu Tiêu liếc nhìn Hình Thất rồi bước vào phòng. Người hắn yêu là Vũ Điệp thì sao chứ, dù sao nàng ta cũng đã chết, còn gọi gì là kình địch của mình nữa, thôi thì cứ để hắn yêu người không phải là Tiêu Tiêu cũng được.
15 Chương 21 “Cô tỉnh rồi hả?” Một đôi mắt sáng long lanh hiện ra trước mắt Tiêu Tiêu. A! Là cái tên lừa đảo ở Địa phủ! “Rõ ràng ngươi đã nói ta có thể sống hai năm ở đó, tại sao bây giờ đã chết rồi?! Hơn nữa lại còn chết một cách không có hình tượng chút nào – nghẹn nước mà chết.
16 Chương 22 “Thiếu gia, nô tài có chuyện muốn bẩm báo nhưng thiếu gia phải đồng ý không trách cứ thì nô tài mới dám nói. ” Trung niên nhân ăn nói khép nép giống như vừa gây ra đại họa gì vậy, vội vàng ôm chặt lấy cánh tay Tiêu Tiêu, “Nô tài thật không phải là cố ý, thiếu gia xin hãy tha thứ cho nô tài đi.
17 PN1 – Về ai mới là nam chính thực sự Tên của ta là Khiếu Nguyệt Lão, vô cùng vô cùng nổi danh, dẫn dắt nhân duyên con người vô cùng vô cùng tận tụy. Có điều phạm sai lầm cũng là chuyện thường xuyên.