81 - Anh đến công an huyện làm gì? Chẳng lẽ anh…. Phạm Ngọc Hoa nghe Hứa Lập tới công an huyện một ngày lập tức nóng nảy, mặt trắng bệch. - Em hiểu lầm rồi, chuyện không phải như vậy, anh sao có thể làm chuyện phi pháp được.
82 - Không đâu, em sao đối xử không tốt với họ được, em hứa đó. Phạm Ngọc Hoa sốt ruột đến mức muốn đưa tay thề. Cô làm vậy khiến Hứa Lập ôm bụng cười nói: - Được không? Anh tin em, anh tin.
83 Thân là trưởng ban tổ chức cán bộ thị ủy, Phạm Kiệt lại công tác ở huyện Giang Ninh vài chục năm, con gái lại có quan hệ không rõ ràng với Hứa Lập, nên đương nhiên chuyện của Hứa Lập sẽ có người báo cáo chi tiết cho Phạm Kiệt.
84 Sáng sớm hôm nay Hứa Lập dẫn Từ Cương trở về sau buổi luyện tập, hắn mới về tới văn phòng chánh văn phòng Sử Kiến Khánh đã cười đi vào nói: - Trợ lý Hứa, có tin tốt, cuộc thẩm vấn Tiết lão cuối cùng đã xong.
85 Triệu Đường Kiệt đại biểu tỉnh ủy, ủy ban nhân dân tỉnh hy vọng huyện ủy, chính quyền huyện và toàn bộ phòng công an Giang Ninhn tổng kết kinh nghiệm phát triển thành tích, tiến thêm một bước nâng cao năng lực và trình độ: một không sợ khổ, hai không sợ mệt, vì giữ gìn trật tự xã hội toàn bộ huyện ổn định, xúc tiến xã hội phát triển hài hòa phải làm ra cống hiến lớn hơn nữa.
86 Xã Nhị Đạo cách huyện thành khá xa cho nên trụ cột giáo dục của địa phương khá bạc nhược yếu kém, điều kiện y tế cũng tương tự. Toàn bộ xã bao gồm hai mươi mốt thôn, ngoài vài thôn cá biệt thì mỗi thôn đều có một nhà y tế.
87 Phạm Ngọc Hoa rất tò mò, huyện Giang Ninh không lớn, đi xe ô tô làm gì? - Chúng ta đi đâu mà phải ngồi xe? - Đi mau nào, anh có mang em bán cũng không ai mua.
88 Không gian lãng mạn không kéo dài được lâu, Hứa Lập và Phạm Ngọc Hoa chìm đắm trong không gian lãng mạn gần một tiếng mà thôi. Khi hai người ăn sắp xong, đang nói chuyện vui vẻ thì một tên đi tới phá vỡ sự yên lặng này.
89 Nhân viên phục vụ đi rồi, Hứa Lập và Phạm Ngọc Hoa ngồi xuống, Phạm Ngọc Hoa nhỏ giọng nói: - Em sớm nghe nói đồ ăn ở đây đắt tiền, xa hoa nhưng không thể đắt như vậy được, ăn một bữa mà một van, còn ai dám đến ăn.
90 Hứa Lập nhìn Phạm Ngọc Hoa lo lắng như vậy, hắn nói: - Anh bảo họ gọi quản lý rồi mà? Khách sạn Long Cung lớn như vậy nếu không thì thế lực phía sau nhất định không nhỏ, nếu không làm ăn kinh doanh mấy dịch vụ như đánh bạc như vậy.
91 Năm sáu phút sau có năm sáu người mặc đồ màu đen tiến vào phòng ăn, nhân viên phục vụ chờ ở cửa hướng về Hứa Lập chỉ chỉ, mấy tên bảo vệ lập tức đi nhanh tới.
92 Dù người đến sát khí rất thịnh nhưng không làm Hứa Lập khuất phục, ngược lại còn kích dậy sát khí trong nội tâm Hứa Lập. Hứa Lập và người đến hai người nhìn mặt đối mặt, không ai nói với ai câu nào.
93 Điền Căn Sinh vừa dứt lời thì chỉ thấy từ cửa có bốn năm tên cảnh sát bước vào, hiện trường càng thêm náo nhiệt. Điền Căn Sinh thấy cảnh sát tới, mặt trầm xuống quay đầu nói với đám bảo vệ: - Ai bảo các ngươi gọi cảnh sát? Một tên bảo vệ mở to mắt đầy kinh ngạc, y phân bua: - Chúng tôi không có báo cảnh sát.
94 Lúc này hai chân quản lý Trương run lên, mồ hôi lạnh trên đầu đã chảy xuống, y rất vất vả đi tới chỗ Điền Căn Sinh cúi đầu nhỏ giọng nói: - Sếp Điền, là, là tiên sinh này ăn cơm xong, dùng thẻ tín dụng thanh toán, nhưng thẻ không có tiền, họ lại không có tiền mặt.
95 Điền Căn Sinh nghe xong cười ha hả nói: - Muốn trách chỉ trách em dâu quá đẹp. Chẳng qua cũng không có chuyện gì cả, anh em kết nghĩa của tôi là chủ khách sạn Long Cung này – Văn Thành, đại ca hắn là Văn Thiên chính là bí thư thị ủy Tùng Giang.
96 Mã Kiện nghe xong lại lắc đầu nói: - Suy nghĩ của cậu đúng, nhưng cậu biết đó xã chúng ta vốn nghèo, kinh tế lạc hậu, nông dân nghèo khó, ngay cả tiền học phí mỗi năm có vài chục đồng mà vẫn khiến rất nhiều học sinh không đi học được.
97 Hứa Lập cầm tập tài liệu về phòng, đọc cần thận từ đầu cho đến hết, rồi lại lên mạng tìm tài liệu liên quan. Hứa Lập đọc mới biết ra chất Molybdenum là một loại nguyên tố kim loại được phát hiện ra tương đối muộn.
98 Hứa Lập ở bên nghe Từ Đắc Hậu và Mã Kiện nói chuyện mà trong lòng không khỏi có suy nghĩ. Nếu có lợi ích như vậy thì sao mình không tìm một tên thái tử đảng nào đó đến, rồi phân chia lợi ích.
99 Điền Căn Sinh thấy Hứa Lập đến, liền đứng lên giới thiệu: - Lão đệ, đây là đại ca Văn Thành của tôi, cậu cũng gọi đại ca đi. Đại ca, đây là người tôi nhắc tới, Hứa Lập, hắn và tôi kết huynh đệ, anh cũng phải nể mặt tôi mà coi hắn như huynh đệ.
100 - Có những lời này của Văn ca tôi yên tâm rồi, tôi thay mặt bạn cảm ơn Văn ca. Lúc này rượu và thức ăn chưa được mang lên, Hứa Lập dứt khoát mượn trà thay rượu kính Văn Thành một chén.