21 Diệp Trần lập tức không còn gì để nói,
Vốn định gọi lại cho Ngô Lỗi, nói cho hắn biết mình không đi, nhưng trong đầu lại nhớ tới dáng vẻ tức giận của Đường Thanh Nhã, cuối cùng hướng về phái Tào Văn nói:
"Anh Tào Văn, tôi có chút chuyện, muốn đi tới nhà hàng Diễm Dương một chuyến, làm phiền anh đưa tôi tới đó"
Tào Văn lập tức gật đầu nói vâng, điều khiển xe Bentley, quay đầu chuyển hướng, đi hướng tới nhà hàng Diễm Dương.
22 Cái gì?
Nghe được điều này, người trong đội bóng rổ lớp 12a3, ngoài Diệp Trần ra, vẻ mặt của tất cả đều thay đổi lớn, nhất là Trần Húc Dương.
Dù sao hôm nay ở trên sân bóng rổ, người tranh bóng nhiều nhất với Hướng Hải chính là Trần Húc Dương hắn.
23 Diệp Trần không thể không lắc đầu, hai mắt buông xuống, nhìn trên mặt đất, giống như đang nói một mình, thấp giọng nói:
"Ngươi căn bản không biết, chính mình đang đối mặt với loại tồn tại nào!"
Diệp Trần đã hoàn toàn động sát ý, từ từ giơ bàn tay lên, đang định ra tay xử lỹ anh ba mắt, đang định động thủ, nhưng chậm rãi thu hồi.
24 Đại danh đỉnh đỉnh anh Ba Mắt, rõ ràng chết đi như thế!
Hơn nữa lại bị một người mặc đồng phục học sinh cất ba, môt chưởng đập chết.
Loại chuyện này nói ra chỉ sợ sẽ không có một ai tin tưởng, nhưng đúng là nó đã thực sự xảy ra trước mặt mọi người, quả thực giống như nằm mơ.
25 Lông mày Diệp Trần nhíu lại, vẻ mặt tự tin nói:
"Vậy thì chưa chắc! Trên đời này, chuyện tôi làm không được, thực sự là không nhiều lắm!"
"Phốc phốc ~ "
Đường Thanh Nhã nghe được điều này, nhịn không được che miệng cười khúc khích, càm thêm xinh đẹp động lòng người, nói:
"Diệp Trần a Diệp Trần, uổng công tôi còn cho rằng anh là người thành thật, không nghĩ tới anh cũng chém gió trâu đến thế, vậy mà không xấu hổ một chút nào! Hèn chi bầu trời tối như vậy, hóa ra là do anh thổi mây đen bay tới! Ha ha ha!"
Đường Thanh Nhã cười đến run rẩy cả người.
26 Chớp mắt một cái, cách cái đêm mà lớp tổ chức liên hoan đó đã qua được hai ngày.
Mà trong thời gian hai ngày, tin tức ở sàn đấm bốc dưới lòng đát của Kim Sa Ngu Nhạc thành xuất hiện một tên tông sư Hóa Kình, truyền khắp toàn bộ Vân Châu.
27 Luyện Khí cảnh chia làm chín tầng, trong đó ba tầng đầu là Luyện Khí sơ kỳ, chỉ cần hấp thu thiên địa linh khí chuyển hóa thành chân nguyên là đủ.
Đạt tới Luyện Khí tầng bốn, cũng tức là tiến vào Luyện Khí cảnh trung kỳ, lúc này chỉ dựa vào hấp thu thiên địa linh khí đã không được, cón phải lấy linh khí rèn luyện huyết nhục, chờ tu vi tới Luyện Khí tầng sáu đỉnh phong, huyết nhục toàn thân trải qua cải tạo, nhục thân có thể căn cản được đạn pháo!
Còn nếu tiến thêm một bước nữa, đạt tới cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ, bắt đầu phải lấy linh khí rèn luyện gân cốt, đạt tới cảnh giới Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, sau khi toàn thân trải qua cải tạo từ trong ra ngoài, coi như là đầu đạn hạt nhân cỡ nhỏ cũng có thể chống lại!
Đây cũng là lý do vì sao, khi tu vi đạt tới cảnh giới Luyện Khí tầng bốn, cần có năng lượng nhiều hơn nữa rất nhiều lần.
28 "Thằng kia! Cố ý trêu đùa tao có đúng hay không? Đây không phải là nơi mà mày có thể tới để quấy rối, tranh thủ thời gian cút ngay cho tao!"
Nhân viên bảo vệ vừa bước ra khỏi phòng an ninh, liền hướng về phía Diệp Trần nói kháy chửi mát
Rõ ràng, hắn ta đã coi Diệp Trần là loại lưu manh trên đường phố, muốn trà trộn vào khu Tử Kim Sơn, hắn ta đã làm bảo vệ trong một thời gian dài ở đây, loại chuyện này thường gặp phải.
29 Hai người đang nói chuyên, rất nhanh đã tới trước biệt thự của Đường gia.
Đường gia không hổ là gia độc đệ nhất thành phố Vân Châu, biệt thự ở vào vị trí trung tâm nhất của tiểu khu, chiến diện tích hơn ngàn mét vuông, trên dưới tổng cộng có ba tầng, phong cách điển hình Bắc Âu.
30 "Cái gì?"
Nghe thấy Đường Thanh Nhã nói lời này, chẳng những Từ Tuấn Kiệt tê liệt, ngay cả Diệp Trần cũng không khỏi đến nỗi sững sờ, chợt cũng càng thêm vững tin vào phán đoán của mình trước đó.
31 Những người này làm so có thể hiểu được, Diệp Trần bây giờ đã đạt tới cảnh giới Luyện Khí trung kỳ, da thịt đã trải qua linh khí rèn luyện, lực phòng ngự so với trước tăng lên về chất.
32 Đường lão gia đang một mực nhắm mắt dưỡng thần, nghe được lời con trai thứ hai của mình, bỗng nhiên mở hai mắt ra, hiện ra vẻ giận dữ, nhưng chợt lại nặng nề thở dài một hơi, nhắm hai mắt lại một lần nữa.
33 Mọi người không hiểu
"A!"
Mọi người ngay lập tức bị dọa cho thi nhau lùi lại.
Tuy rằng, bọn hắn đều là người đã gặp qua việc đời, thậm chí có rất nhiều người cũng từng tận mắt thấy cảnh giết người, thế nhưng người đàn ông mạnh mẽ trước mắt này chết thực sự quá quỷ dị!
Rõ ràng còn chưa có đ-ng tới người cậu bé kia, làm sao lại đột nhiên chết mất rồi? Chẳng lẽ gặp phải căn bênh cấp tính nặng nào đó đột tử mà chết mất rồi hay sao?
Bọn họ thì làm sao biết được rằng, tuy rằng người Diệp Trần đứng im ở chỗ đó không nhúc nhích, nhưng thần niệm thao tungd chân nguyên trong cơ thể, đã cách không đánh cho người đàn ông mạnh mẽ kia một kích trí mạng!
"Kình khí phóng ra ngoài! Tông sư Hóa Kình! Vân thiếu cẩn thận!"
Trong đám người bỗng nhiên có một ông lão giả gầy gò chạy ra, tốc độ nhanh vô cùng, trong nháy mắt ngăn ở trước người Mạc Trường Vân, hai mắt nhìn chòng chọc vào Diệp Trần, trên mặt hiện ra vẻ chấn kinh và thật sâu kiêng dè.
34 Chuẩn bị một tỷ cho tốt
Những người này, tuy rằng có người nghe nói về tông sư Hóa Kình, nhưng dù sao đó cũng là tồn tại trong truyền thuyết.
Hơn nữa, ở trong ấn tượng bọn họ, tông sư Hóa Kình chắc là lão già tóc bạc giống như trong tiểu thuyết võ hiệp, làm sao sẽ lại là một thiếu niên học sinh ăn mặc nghèo khổ nhà quê như thế? Cho nên rất nhiều người căn bản không có nghĩ tới việc này.
35 Võ lâm minh chủ ở phương nam
Không nói trước thiếu niên này có thực sự kéo dài tuổi thọ của Đường lão được mười năm nữa hay không, chỉ cần một chiêu tới vô ảnh đi vô tung này đã biết được thân thủ kinh khủng, cũng đủ để làm cho mọi người cảm thấy sợ hãi!
Nhất là Đường Minh Chí, vừa nghĩ tới trước đó mình đối đãi với một tên cao thủ tuyệt đỉnh như thế, lập tức hai chân như muốn nhũn ra, hoảng sợ một trận.
36 Nghe Tào Văn giải thích xong, lúc này Diệp Trần mới cảm thấy chuyện này quả thật có chút khó giải quyết.
Giống như Tào gia chẳng qua chỉ là địa đầu xa ở Vân Châu, có thể mời chào nhiều cao thủ làm thủ hạ như vậy, Ngụy Vô Cực kia thân là minh chủ võ lâp phương nam, chẳng phải sẽ được nhiều người ủng hộ, cao thủ dưới tay nhiều như mây sao?
Tào Văn cũng thấy sự lo lắng của Diệp Trần, và nhanh chóng nói:
"Thế lực của Ngụy Vô Cực kia tuy rằng rất lớn, nhưng cũng chưa chắc sẽ vì Miêu Nhân Kiệt mà ra mặt, vì vậy Diệp tiên sinh không phải lo lắng quá nhiều!"
Diệp Trần mỉm cười nhẹ,
"Tuy rằng Ngụy Vô Cực lợi hại, nhưng tôi còn chưa có để vào mắt!"
Tào Văn thấy Diệp Trần nói như thế, không nói thêm gì, nhưng mà trong lòng không cho là đúng.
37 Miêu Nhân Kiệt xuất hiện, khiến Diệp Trần ý thức được một vấn đề vô cùng nghiêm trọng.
Theo thực lực của hắn càng ngày càng mạnh, người đắc tội cũng càng ngày càng nhiều, bản thân hắn tự nhiên không sợ hãi, nhưng Tô Lam là điểm yếu của hắn!
Miêu Nhân Kiệt hiển nhiên là quá tự tin đối với thực lực của mình, cho nên mới ở chỗ này ngây ngốc chờ Diệp Trần chở về, nếu như đổi thành người khác có mưu đồ hiểm ác đáng sợ, sợ rằng Tô Lam bây giờ đã gặp phải bất trắc.
38 Võ đường tu luyện
Sau khi chào hỏi với Tô Lam một tiếng, Diệp Trần đi ra cửa, đi tới trước mặt Đường Thanh Nhã, lúc này Đường Nghiệp cũng từ trên xe bước xuống,
"Diệp tiên sinh, chuyện ngày hôm qua.
39 Vô tình gặp được
Ngay vào lúc nàu, một chiếc Land Tover màu bạc xuất hiện ở trước mặt của Diệp Trần, hơn nữa lúc đi tới bên cạnh hắn, bỗng nhiên dừng lại,
"Diệp Trần?"
Một giọng nói đầy bất ngờ, nghi ngờ vang lên.
40 Nơi tuyệt vời
Trải qua Lâm Tiêu Tiêu giải thích một phen, lúc này Diệp Trần mới nhận ra, Tào Văn tiện tay ném cho mình một căn biệt thự, hóa ra vậy mà quý giá như thế!
Dưới sự dẫn đường của Lâm Tiêu Tiêu, Diệp Trần cuối cùng cũng tìm thấy được căn biệt thự số 1.