41 Người đã trúng một đòn nghiêm trọng, tên ninja kia đang giãy giụa suy nghĩ thì Thiên Lạc đã giẫm chân ga, với trọng lượng của chiếc xe lập tức bị nghiền thành thịt vụn.
42 Cố Kinh Thế nói dăm ba câu đã nói rõ ràng tình huống hiện tại của anh, bên Bưu Sơn nghe thấy liền hãi hùng khiếp vía, tỏ vẻ trong vòng mười phút mình sẽ đến nơi này.
43 Sau khi đứng tấn kết thúc liền huấn luyện mô phỏng cận chiến.
Huấn luyện mô phỏng cận chiến chỉ là để các học sinh cận chiến với người máy, người máy sẽ căn cứ thực lực của đối phương để tự động lựa chọn cấp bậc, như vậy mới có thể giữ được tính công bằng của việc cận chiến.
44 Chỉ là muốn đánh trúng điểm yếu của người máy nói dễ hơn làm.
Độ nhạy và năng lực phản ứng của người máy đều là từ máy tính và tia tử ngoại khống chế, phản ứng còn nhanh hơn cả con người, hơn nữa động tác cực kì chuẩn xác.
45 Cả người đau đớn vì bị người máy công kích tàn nhẫn, chỉ là cũng may Thiên Lạc đã thuận lợi thông qua bài kiểm tra.
Đau đớn khiến cô nhíu mày, Thiên Lạc hít sâu một hơi mới áp chế được cơn đau toàn thân, rồi lại nhìn về phía những người khác xung quanh.
46 Nhà giam trước mắt là kiểu nhà giam rất hiện đại như một hòm thủy tinh rất lớn, từ xa nhìn lại có thể nhìn được bốn phía, ánh sáng ngời ngời, có thể nhìn rõ ràng nhất cử nhất động của phạm nhân, tuyệt đối không để phạm nhân chạy thoát.
47 Thiên Lạc dùng bút viết lên giấy những thứ cô cần, rồi mới trực tiếp đưa giấy cho sĩ quan phụ tá.
Đã được ra lệnh phải toàn lực phối hợp với Thiên Lạc, sĩ quan phụ tá nhìn mấy chữ trên giấy, nghi ngờ nhíu mày, rồi mới lập tức đi chuẩn bị.
48 Hoàn toàn là dáng vẻ thiếu chút nữa bị điện giật chết, cả người Lý Nham đã ngã trên đất không ngừng run rẩy, dáng vẻ này khiến người ta phải sợ hãi đến mức tinh thần run rẩy.
49 Nghe xong suy đoán của Cố Kinh Thế, Lý Nham cũng lập tức cúi đầu, trong ánh mắt tràn ngập sự dao động, hiển nhiên là bị Cố Kinh Thế đoán đúng rồi.
Ánh mắt mang theo vài phần run rẩy, sắc mặt Lý Nham cũng cực kì khó coi, cả người nhìn qua nơm nớp lo sợ.
50 Nhưng muốn nói cẩn thận và sự tập trung, còn thiếu rất nhiều.
Càng không am hiểu cái gì, càng muốn huấn luyện, chẳng qua, rất nhiều khóa huấn luyện đều chỉ là huấn luyện sự tập trung và thể trạng, rất ít có những huấn luyện khảo nghiệm tố chất tâm lý.
51 Đáy mắt đen nhánh của Thiên Lạc tràn ngập mười phần kiệt ngạo, đối với lời Cố Kinh Thế nói bên kia vô tuyến điện, trực tiếp đi vào bãi mìn.
Phỏng theo rừng rậm sinh thái chế tạo ra sân huấn luyện, ngay cả trong không khí bốn phía đều thẩm thấu ra một chút hơi thở ngưng trọng.
52 Quả thực cũng phải hoài nghi Thiên Lạc kỳ thực là quái vật, không chỉ là Bắc Cẩm, dù cho là bọn Quý Phong có cấp bậc huấn luyện viên, cũng không dám hứa chắc, sẽ trong thời gian ngắn ngủi như vậy, tìm ra ba mươi quả mìn!
Thành công hoàn thành nhiệm vụ, Thiên Lạc đi về phía trước hai bước, đang muốn đặt dao găm trong tay lên đài vũ khí, chân trái lại ngáng phải thứ gì đó, nhất thời phát ra một tiếng cạch.
53 Nghĩ đến đây, mặt mày Thiên Lạc hoàn toàn không thấy bất kỳ buồn bực, trái lại mang theo một chút ngạo nghễ trực tiếp hừ lạnh một tiếng, "Cố thiếu tướng, nếu như anh cảm thấy anh có thể làm tôi nhụt chí, vậy thì quá coi thường tôi rồi.
54 Thiên Lạc vốn muốn đến phòng thư viện học tập kiến thức của thế giới này một chút, lại không nghĩ tới có một người đàn ông rất đột nhiên xuất hiện ngoài cửa phòng cô.
55 Trên ghế salông bằng da màu đỏ sậm, một người đàn ông xinh đẹp đang ngồi ngay ngắn trên đó.
Hoàn toàn không giống với dáng vẻ cẩn thận tỉ mỉ như bình thường kia, lúc này trên người Cố Kinh Thế mặc một thân đen, cúc áo sơmi mở rộng hơn một nửa, lộ ra lồng ngực rắn chắc tinh xảo, bắp thịt chắc nịch mà lại không thô kệch.
56 Cố Kinh Thế nói như thế, rồi liền ấn một nút bấm bên cạnh, rất nhanh, một loạt băng đạn nhanh chóng xuất hiện, trong đó chứa đầy vô số viên đạn.
"Có muốn chơi một trò chơi không?" Cố Kinh Thế cười nhìn Thiên Lạc.
57 Nghe xong Thiên Lạc, Cố Kinh Thế cũng không có tiếp tục thừa nước đục thả câu, mà nhanh chóng cho người đưa tới một khẩu súng lục màu trắng bạc.
Cây súng lục trước mắt này toàn thân trắng bạc, không ngừng tỏa ra từng tia sáng, đường nét lạnh lẽo càng không mất vẻ mượt mà, họng súng đen nhánh lộ ra một chút thần bí, khiến người ta nhìn cũng cảm thấy cây súng trước mắt này nhất định không đơn giản.
58 Cố Kinh Thế vừa nói, hô hấp mang theo chút ám muội kia cũng theo đó phun bên tai Thiên Lạc, làm Thiên Lạc hít sâu một hơi.
Tâm tình đều không tránh khỏi giật mình, Thiên Lạc thầm mắng một tiếng tên yêu nghiệt chết tiệt vô ý thức này, "Cố thiếu tướng, lỗ tai tôi rất nhạy, anh cách xa tôi một chút, tôi vẫn có thể nghe thấy anh nói chuyện.
59 Đột nhiên không kịp chuẩn bị, người đàn ông mặc âu phục kia cũng không nghĩ tới lại sẽ bỗng nhiên xảy ra biến cố như vậy, biểu cảm trên mặt cũng là hết sức rõ ràng cứng ngắc một lúc, sau đó hoàn toàn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cổ tay bị kéo mạnh một cái, sau đó lập tức đối diện tầm mắt Cố Kinh Thế.
60 Mưa bom bão đạn, đám Tần Sơn cũng không phải rác rưởi, lúc này đã tỉnh lại, cũng ý thức được xảy ra chuyện gì, đều nhanh chóng tập trung vào chiến đấu.