81 Bây giờ Thiên Lạc phản kháng, cũng như Thiên Trạch Huân đã đoán trước.
"Mẹ. Anh trai huấn luyện đã rất mệt, mẹ không nên yêu cầu cao như vậy. " Thiên Trạch Huân biết tính tình mẹ mình, lập tức đi ra giảng hòa.
82 "Ông nội cảm thấy con như vậy không tốt sao?" Trừng mắt nhìn, Thiên Lạc hỏi.
"Đương nhiên tốt, tiểu Lạc lớn rồi, ông nội mừng thay cho con. " Thiên Dư Phong nói như thế, nở nụ cười mang theo vài phần cáo già, "Tiểu Lạc, con vẫn ở trong trường học, không thể không tìm được bạn gái.
83 Bên trong đại sảnh, vàng son lộng lẫy, vô số thức ăn tinh xảo, âm nhạc tao nhã vang lên, làm bốn phía nhìn qua đều cực kỳ hài hòa.
Thiên gia nổi tiếng có tiền, hội trường tiệc rượu càng được trang trí cực kỳ xa hoa cao quý, thêm vào vô số nam nam nữ nữ mặc dạ phục, vừa nhìn chính là tiệc rượu mà người xã hội thượng lưu mới có thể tham gia.
84 Hơi thở quanh người Thiên Trạch Huân đều lạnh lùng như sắp kết băng, dọa cho Thiên Minh và những người Thiên gia khác.
Trong ngày thường Thiên Trạch Huân cũng cực kỳ lạnh lùng, dáng vẻ hoàn toàn không để bất kỳ người nào và bất cứ chuyện gì vào trong mắt, mặc kệ khen tặng hay là cười nhạo Thiên Lạc, Thiên Trạch Huân đều không có phản ứng chút nào, không đồng ý, cũng không ra mặt, giống như một người vô tình đứng xem.
85 Lần đó chuyện Vân Long Đường bị phong tỏa triệt để, hoàn toàn không có tiết lộ tin tức cụ thể, tất cả mọi người đều biết Bạch Vũ Tâm bị bắt cóc, Cố Kinh Thế giải quyết chuyện này, nhưng không biết, Thiên Lạc cũng bị kéo vào trong đó.
86 Bạch Vũ Tâm cũng biết Thiên Lạc là người đàn ông, nhưng, cho dù là người đàn ông, cô cũng không cách nào nhịn được!
Cô không cách nào nhịn được, Cố Kinh Thế đối với cô lạnh lẽo như khối băng, lại đối tốt với Thiên Lạc như vậy!
Tuy Cố Kinh Thế không nói, nhưng nhất cử nhất động của anh, đều đối tốt với Thiên Lạc!
Thiên Lạc này là gì chứ, cô còn chưa từng được Cố Kinh Thế coi trọng như vậy, Thiên Lạc này, càng không xứng!
Chỉ là tên rác rưởi, căn bản không đáng để Cố Kinh Thế coi trọng, càng không xứng để Cố Kinh Thế đối tốt với anh.
87 Bạch Y Y càng nói nụ cười nơi khóe miệng cũng càng ngày càng làm càn, "Thiên thiếu gia, em đang cho anh cơ hội, anh chàng đẹp trai như anh, vừa lúc hợp khẩu vị của em.
88 "Thiên Lạc, có phải mày muốn chết hay không, mày cho rằng ông nội giúp đỡ mày, thì mày ghê gớm? Mày là tên rác rưởi, căn bản không kế thừa được vị trí gia chủ, hiện tại còn muốn có được Y Y tiểu thư? Xem ra mày thật sự quên mày là cái thứ chó má gì rồi! Tao cho mày biết, Y Y tiểu thư là người tao nhìn trúng, mày đừng nghĩ động tới cô ấy.
89 "Lúc nào chẳng có những người như vậy, thích tự mình thiêu dệt, cho rằng tôi muốn cướp người phụ nữ hắn thích làm hôn thê. " Thiên Lạc nói như thế, ánh mắt cũng rất ghét bỏ, "Sở thích của tôi cũng không có tệ như vậy.
90 Trong lòng có dự định của mình, tuy rằng Thiên Lạc cũng không xác định mình có thật sự muốn làm người của Cố Kinh Thế hay không, có điều, cô vẫn có một điểm rất xác định.
91 “Thiên Lạc, có phải cậu không thể sử dụng hồn lực không?” Nhìn Thiên Lạc, Cố Kinh Thế trực tiếp sảng khoái hỏi.
Thiên Lạc nghe xong, đôi mắt đen nhánh xẹt qua một tia thâm trầm, “Cố thiếu tướng, toàn bộ người nước Z đều biết tôi là một phế vật không thể sử dụng hồn lức, Cố thiếu tướng hẳn cũng biết điểm này.
92 “Đến lúc đó cậu sẽ biết, tóm lại, tôi sẽ giúp cậu đi tìm mẹ. ” Cố Kinh Thế nói như thế, phát hiện bọn họ đã đi tới vườn hoa Thiên gia.
Trong vườn hoa Thiên gia có vô số loại hồng, giờ phút này tranh nhau nở rộ, tản mát ra mùi hương mê người.
93 “Tiên sinh. ” Thiên Lí cung kính nhìn Thiên Dung Thiên, đối với Thiên Dung Thiên cúc cung tận tụy.
Trong ánh mắt loáng thoáng mang theo một chút lãnh đạm, đáy mắt Thiên Dung Thiên phức tạp làm người ta nhìn không rõ trong lòng ông đang nghĩ gì, “Thiên Lí, tôi muốn cậu giúp tôi làm một việc, cẩn thận một chút, đừng để kẻ nào phát hiện ra.
94 Khuôn mặt người phụ nữ này giống Thiên Lạc bảy tám phần, đặc biệt là đôi mắt sáng như sao trời, chỉ cần liếc một cái là có thể nhìn thấu người khác.
“Tú Tuyết.
95 Sáng sớm hôm sau, Thiên Lạc đang tập bài rèn luyện mỗi ngày.
Bởi vì đời trước đều sống trong quân doanh, Thiên Lạc dưỡng thành thói quen, mỗi ngày đều dậy sớm rèn luyện làm nóng người.
96 Nhưng cơ giáp lại không cần.
Nói thật, người có thể được chiến giáp lựa chọn cực kì ít, cơ giáp lại không có điều kiện hà khắc như vậy, vì sao bọn Cao Nham lại lo lắng như thế?
“Trời ạ, vậy mà anh Lạc lại không biết?” Nhìn vẻ mặt Thiên Lạc buồn bực khó hiểu, Bắc Cẩm cũng coi như hoàn toàn phục, “Anh Lạc, muốn sử dụng chiến giáp cần phải có tinh thần lực rất mạnh mẽ mới có thể được chiến giáp lựa chọn, trở thành chủ nhân của nó, loại người này rất ít thấy, cho nên mới có cơ giáp này, nhưng thao tác cơ giáp cần hồn lực!”
Hồn lực, chính là thứ Thiên Lạc đang không có.
97 Nghe Quý Phong nói xong, mọi người càng thêm nóng lòng muốn thử.
Tất cả mọi người càng thích chiến giáp, có thể nói, chỉ cần có thể thao tác chiến giáp, như vậy nhất định sau này sẽ trở thành cường giả.
98 Đám người ban C cực kỳ tức giận, mắt thấy một đám người học viện Đế Sư xông về phía bên này.
Nhìn thấy Thiên Lạc còn chưa có động tác, Bắc Cẩm phất tay một cái, ngăn lại động tác của mọi người.
99 Giọng nói nhu hòa, cực kì êm tai, nhưng trong đó ẩn chứa sát khí lạnh lẽo, lại làm sau lưng mọi người đổ một lớp mồ hôi lạnh.
Mà giờ phút này, Thiên Lạc còn túm đầu Phạm Thiên Cường, nhìn đám người học viện Đế Sư, “Không muốn bị giống như hắn, chốc nữa nhớ phối hợp với tao, bằng không, trước khi huấn luyện viên phục hồi tinh thân, tao sẽ khiến chúng mày thảm hơn nó.
100 Có gì tốt mà hỏi, giữa học viện Đế Sư và học viện Huyễn Vũ luôn bất hòa, nếu Thiên Lạc thật sự bắt nạt người ta, thì Quý Phong cũng giúp đỡ Thiên Lạc chứ không phải đám người Đế Sư.