61 Nghĩ như thế, đáy mắt Thiên Lạc nhanh chóng hiện ra ánh sáng nguy hiểm, nhanh chóng nhấc chân đá mạnh một cái!
“A!” Người đàn ông mặc âu phục muốn lại gần Thiên Lạc để giết chết cô, đã bị Thiên Lạc đá một chân bay ra ngoài!
Tuy rằng không thể sử dụng hồn lực, nhưng năng lực của Thiên Lạc đã mạnh đến mức nghịch thiên, những người trước mắt không phải là đối thủ của Thiên Lạc.
62 Một tiếng nặng nề vang lên, Đông Phương Minh ngã trên mặt đất, nụ cười nơi khóe miệng chưa từng biến mất.
Thiên Lạc cũng giật mình nhìn Cố Kinh Thế, hiển nhiên cũng không đoán được tốc độ của Cố Kinh Thế lại đáng sợ đến mức đó!
Ngay sau đó Cố Kinh Thế trực tiếp kéo cô vào trong ngực, Thiên Lạc cảm giác được hơi thở của Cố Kinh Thế đánh úp lại, nhiệt độ ấm áp bao phủ lấy cô, làm ánh mắt Thiên Lạc nhẹ nhàng run rẩy.
63 Nói ra hai chữ ám khí, biểu cảm trên mặt mọi người đều có chút ngưng trọng.
Mà bên này, Đông Phương Minh cũng chậm rãi nói, “Đây là kỹ thuật mới nhất, phải thao tác điện tử mới có thể cởi bỏ, bên trong là chất lỏng virus T-A, chỉ cần ấn nút khởi động, chất độc giấu trong đó sẽ tiêm vào người bạn nhỏ này ngay lập tức.
64 Đông Phương Minh nói xong câu này, Thiên Lạc không khỏi nhíu mày.
Không giết cô và thả cô là hai khái niệm khách nhay.
Cố Kinh Thế cũng hiểu rõ việc này, nhìn Đông Phương Minh nảy sinh hứng thú với Thiên Lạc, sát ý lạnh lẽo dần tích tụ trong đôi mắt đen nhánh, “Nhớ kỹ lời hứa của mày.
65 “Từ trước tới nay tao luôn thích chuẩn bị mọi thứ chu toàn, tất nhiên không chỉ có một con tin. ” Đông Phương Minh tùy ý tháo chiếc vòng kim loại trên cổ Thiên Lạc xuống.
66 Mà lúc mấy người đó nghĩ đến đoạn này, Cố Kinh Thế và Thiên Lạc cũng đã lên máy bay trực thăng.
Không có lá gan đi hỏi nhiều, mấy người đàn ông mặc tây trang ở đây đều hiểu rõ, Cố Kinh Thế là người có thực lực mạnh đến đáng sợ, bọn họ cần phải để ý làm việc.
67 Hoàn toàn dựa vào vân tay mới có thể mở cửa phòng, vách tường xung quanh đều ẩn chứa điện thế, có thể hấp thu lực đánh vào, trừ phi dùng thuốc nổ chuyên nghiệp hung hăng oanh tạc, bằng không căn bản ra không được.
68 Người đàn ông đứng trước mặt đeo kính râm, hắn ta vừa mở miệng, mấy người đàn ông xung quanh liền làm theo động tác của hắn ta, có thể thấy được người này có thể là tổ trưởng.
69 Nghe Thiên Lạc phân tích xong, Cố Kinh Thế ngẩng đầu liếc cô một cái, trong mắt nhiều hơn vài phần tán thưởng.
Trực tiếp mở bản đồ điện tử, Cố Kinh Thế xâm nhập được vào máy theo dõi tầng hầm, thấy được Bạch Vũ Tâm.
70 Nhìn Thiên Lạc hỏi xong, Bạch Vũ Tâm cũng không nghĩ tới Thiên Lạc lợi hại như thế, đáy mắt nổi lên tia ngoan độc, trên mặt ủy khuất như cũ, “X in lỗi, không phải tôi cố ý không nói cảm ơn, chỉ là, chỉ là động tác của anh rất thô lỗ, còn đụng phải người tôi, tôi còn tưởng rằng anh là những người xấu đó, liền không nói cảm ơn anh thôi.
71 Phía dưới chính là nước biển chảy xiết, lúc Thiên Lạc nhảy xuống vực, mắt thấy Bạch Vũ Tâm bên cạnh mình thừa dịp Cố Kinh Thế không chú ý, hung hăng dùng một cục đá trên vách núi nện vào sau đầu cô!
Hoàn toàn không nghĩ tới Bạch Vũ Tâm sẽ ra tay, cảm giác đau đớn truyền tới khiến Thiên Lạc không nhịn được hít vào một hơi.
72 Bên này, Thiên Lạc chỉ cảm thấy mình như rơi vào hầm băng, cảm giác lạnh thấu xương không ngừng lượn lờ quanh người cô, cảm giác lạnh lẽo bao phủ toàn thân gần như muốn cắn nuốt cả người cô.
73 Nhưng trước khi Cố Kinh Thế ra tay, Thiên Lạc đã yếu ớt mở mắt, ánh mắt mang theo một chút mê mang.
Mới mở một cái cúc áo, tay Cố Kinh Thế còn chưa rời đi, Thiên Lạc đã trừng mắt nhìn anh, “Cố Kinh Thế, anh làm cái gì đấy?!”
Giờ phút này Thiên Lạc giống như một con báo cái bị người ta hung hăng dẫm trúng đuôi mà xù lông lên, trong đôi mắt có sự cảnh giác, gắt gao nhìn chằm chằm Cố Kinh Thế.
74 Quân lệnh như núi, mặc dù Tần Sơn lo lắng cho sự an toàn của Cố Kinh Thế và Thiên Lạc, cũng không thể tùy tiện hành động, đây chính là quy tắc thép không thể thay đổi.
75 Mang theo ý cười tà tứ, giọng nói kia cực kì êm tai, nhưng trong đó lại dấu diếm sát khí dữ tợn!
Bạch Vũ Tâm biết đây là giọng nói của ai, sau lưng đổ mồ hôi lạnh, không có cơ hội để quay đầu, nháy mắt bị người nọ đá một cước.
76 Quả thực là trực tiếp bị quăng đi, có thể nói cả người Bạch Vũ Tâm vô cùng chật vật, toàn thân ướt đẫm, lớp trang điểm trên mặt rối tinh rối mù, kẻ mắt và mascara biến Bạch Vũ Tâm thành gấu trúc, một cái lông mi giả bay ra, phấn son trên mặt trắng trắng hồng hồng từng mảng lớn, phối hợp với kiểu tóc rối loạn như ổ gà của Bạch Vũ Tâm, hoàn toàn không có hình tượng gì đáng nói!
Càng đừng nói, giờ phút này Bạch Vũ Tâm hoàn toàn không có dáng vẻ đại minh tinh, cả người quỳ rạp trên mặt đất, hoàn toàn không đứng dậy nổi.
77 Cố Kinh Thế còn khẽ liếc Thiên Lạc một cái, ánh mắt yêu nghiệt dấu diếm thâm ý.
Thiên Lạc nhanh chóng cảm giác được nguy hiểm, “Cố thiếu tướng, anh đang nói giỡn ư!”
Nghe được mấy chữ này, Thiên Lạc tự ý thức lại.
78 Mặc kệ nói như thế nào, bọn họ đều là anh em máu mủ tình thâm.
“Đợi lâu chưa, chúng ta đi thôi. ” Nhìn thái độ của Thiên Trạch Huân đối với mình không tồi, ánh mắt Thiên Lạc xuất hiện một chút nhu hòa.
79 Thái độ hoàn toàn không thân thiện như khi đối xử với Thiên Lạc, ông cụ Thiên bình tĩnh nhìn Thiên Trạch Huân, dáng vẻ lạnh lẽo cứng rắn, đây mới là thái độ của ông cụ Thiên khi đối xử với người khác.
80 Rõ ràng con trai bà ta mới ưu tú nhất, vì sao không chiếm được sự coi trọng nên có!
Cho nên, mỗi khi Cung Lâm nhìn thấy Thiên Lạc đều cực kì khó chịu, giờ phút này khóe miệng cũng gợi lên một chút tươi cười, cố ý nói, “Ha ha, tuy rằng Tiểu Lạc đã lâu không trở về, nhưng sự cưng chiều của ba không giảm bớt chút nào, thật là làm người ta hâm mộ.